Đóng QC
Tuyện Sex Ngắn Hay > Truyện loạn luân > 12 nữ thần – Quyển 2

12 nữ thần – Quyển 2

Phần 250

Một tháng trôi qua kể từ khi ngoại viện Thiên Cơ tiếp nhận một nhóm tân sinh. Một tháng không dài, nhưng vừa đủ để những tân sinh này có cơ hội thể hiện tài năng và có một số người trong số họ đã trở thành ngôi sao mới nổi.


Nhưng cũng chỉ là những ngôi sao nhỏ mà thôi, vì đây là triều đại của những ông trùm, bà trùm ký túc xá, những người thâu tóm mọi quyền lực và cai quản tất cả học viên ở các ký túc xá.

Trừ ba người, ba kẻ vô gia cư, yếu đến nỗi phải lê lết mới qua được Âm Dương Lộ, kém đến mức không săn đủ vài ba tấm huy hiệu để làm phí gia nhập ký túc xá. Một trò cười, một sự sỉ nhục cho cái gia tộc ngu ngốc nào đã đưa những tên phế vật như vậy đến cái nơi tập trung toàn nhân tài hàng đầu này.

Nhưng rất ít người từng thấy ba tên vô gia cư kia, dù là trong các buổi học hay ở khu vực làm nhiệm vụ cấp thấp đều chưa ai từng thấy, có lời đồn là bọn hắn nhục quá nên không dám ló mặt nhìn đời, cũng có lời đồn là vì kém quá nên đã bị đội bảo vệ đá đít. Một số người tò mò đã dò hỏi đội bảo vệ, nhưng đáp lại chỉ là những cái lắc đầu đầy bí ẩn.

Nhưng lúc này thì chẳng còn ai quan tâm đến ba tên đó làm gì, vì sắp đến kỳ thi định kỳ mỗi tháng một lần, kỳ thi sẽ có một phần kiểm tra về mức độ hoàn thành nhiệm vụ và một phần kiểm tra về kiến thức học được trong tháng. Vì vậy nên lúc này những ai đã nắm vững kiến thức thì sẽ điên cuồng đi làm nhiệm vụ, còn những ai đã hoàn thành nhiều nhiệm vụ thì đóng cửa phòng để ôn luyện kiến thức.

Rừng Âm Dương là một khu rừng rậm rạp tiếp giáp Âm Dương Lộ, nơi đây không có âm dương quái mà chỉ là một khu rừng bình thường, là nơi sinh sống của nhiều loại linh thú, linh trùng và linh thảo… Rừng Âm Dương cũng là khu vực mà các học viên ngoại viện thường lui tới để thực hiện các nhiệm vụ săn bắt, hái lượm.

Nhiệm vụ được chia làm bốn mức độ gồm Dễ, là nhiệm vụ đơn giản mà ai cũng có thể làm được như quét dọn, sửa chữa phòng ốc, nấu nướng, phục vụ bàn căn tin, chăm sóc vườn tược…

Mức độ Thường là những nhiệm vụ cần bỏ thời gian và công sức hoặc đòi hỏi kỹ năng, kiến thức, sức mạnh như săn linh thú lấy thịt, tìm hái linh thảo, giảng bài, hướng dẫn cho người lớp dưới, làm bảo vệ, đi thu thuế phí, đòi nợ thuê…

Mức độ Khó là những nhiệm vụ đòi hỏi những người ưu tú nhất mới có thể thực hiện như săn thú cấp cao, tìm thảo dược hiếm, truy nã tội phạm dưới cấp Linh Vương, giải quyết tranh chấp, mâu thuẫn…

Cuối cùng là mức độ Siêu Cấp, loại nhiệm vụ nguy hiểm đến tính mạng, và dù không mất mạng thì cũng cực khó hoàn thành, đòi hỏi những phẩm chất thiên tài. Theo thống kê ở ngoại viện, cứ mười nhiệm vụ Siêu Cấp phát ra chỉ có một nhiệm vụ được hoàn thành.

Với mức Dễ, Thường và Khó, học viên có thể chọn thực hiện một mình hoặc lập nhóm tối đa ba người, riêng nhiệm vụ Siêu Cấp cần nhóm ít nhất ba người để thực hiện.

Tế Sương đang ngồi nghỉ ngơi trong một khu vực của rừng Âm Dương, nàng đã nhận một loạt nhiệm vụ và một mình đi thực hiện.

Với nhan sắc xinh đẹp, có rất nhiều người tài giỏi ngỏ ý muốn cùng thực hiện nhiệm vụ nhưng Tế Sương đều từ chối, chỉ muốn đi một mình.

Ngồi cô đơn giữa rừng, đôi mắt đẹp của Tế Sương toát ra nét cô đơn buồn bã. Cứ ngỡ đến được Thiên Cơ sẽ trải qua chuỗi ngày vui vẻ, nhưng chưa gì Tế Sương đã gặp một cú sốc đầu đời. Châu Lịch, người anh cùng gia tộc tài năng, đức độ và vô cùng điển trai mà nàng luôn xem là thần tượng đã có người yêu, và kẻ có diễm phúc đó chính là người đàn ông cũng rất điển trai đi cùng Châu Lịch khi nàng vừa ra khỏi Âm Dương Lộ.

Hụt hẫng, sụp đổ, nhưng Tế Sương không oán hận, tình cảm nàng dành cho Châu Lịch chỉ là lòng hâm mộ, thậm chí nàng còn thầm chúc phúc cho Châu Lịch.

Cũng vì muốn quên đi nỗi buồn nên Tế Sương mới vùi đầu vào nhiệm vụ.

Sau một lúc nghỉ ngơi, Tế Sương tiếp tục hành trình. Tuy rừng Âm Dương không nguy hiểm như Âm Dương Lộ nhưng hành trình của Tế Sương tại nơi này lại trắc trở hơn, Tế Sương hiểu rằng là do khi đi ở Âm Dương Lộ, có Dương trên lưng luôn luôn nhắc nhở nàng cách tránh né và đối phó với những mối nguy hiểm.

Còn hiện tại không có gánh nặng trên lưng nhưng ngoài cô đơn Tế Sương còn cảm thấy khá khổ sở với những thương tích và mỏi mệt.

Nhưng cuối cùng may mắn cũng mỉm cười với Tế Sương khi nàng tìm thấy vị trí của một cây tiên thảo quý hiếm, cũng là vật phẩm yêu cầu của một nhiệm vụ cấp độ Khó mà nàng khó khăn lắm mới nhận được.

Cây tiên thảo sáng lấp lánh mọc sâu trong một cái khe giữa vách đá, có lẽ do tác động bên ngoài gây động đất khiến khe nứt mở rộng, nhờ vậy mà cây tiên thảo mới lộ ra ngoài.

Tế Sương mừng rỡ tiến về phía khe đá để hái cây tiên thảo, nhưng khi vừa hái được thì chợt một luồng linh lực lạnh giá bắn thẳng vào chân khiến nàng khụy xuống, sau đó có tiếng phụ nữ vang lên:

“Bỏ xuống! Cây tiên thảo đó là của ta.”

Tế Sương nhận ra người phụ nữ, đó chính là người tuyển chọn đến từ ký túc xá chữ Thiên mà nàng từng gặp ở cổng Thiên Cơ. Ả là phó chủ tịch ký túc xá chữ Thiên, cũng là vợ của chủ tịch, đồng thời ả cũng là một nữ học viên hiếm hoi đạt đến VÍP 4.

Vừa có tiền vừa có quyền, ả còn thích chửi rủa, viện cớ vì công lý các kiểu, ả thường xuyên tụ tập đám đông để nghe ả chửi rủa người khác. Tế Sương biết mình thân yếu thế cô nên dù không cam lòng nhưng vẫn đành chấp nhận đặt cây tiên thảo xuống rồi khổ sở nhấc đôi chân bị thương rời đi, tránh bị chửi rủa oan mạng.

Thấy Tế Sương có vẻ biết điều, vẻ mặt kênh kệu của ả phó chủ tịch liền nhếch môi cười khinh bỉ, ả vốn dự định nếu Tế Sương phản kháng thì chiều nay ả sẽ tạo phốt cho nàng để tuyên truyền khắp học viện.

Khi Tế Sương đi được vài bước, ả phó chủ tịch liền ra lệnh: “Xuyên Tụ, đến lấy cây tiên thảo cho chị.”

“Dạ.”

Đường Xuyên Tụ vốn là nhân tài nổi bật hàng đầu, sau khi vào ký túc xá chữ Thiên liền trổ tài và trở thành đàn em thân cận của ả phó chủ tịch.

Đường Xuyên Tụ vừa bước đến vách đá vừa nhìn theo bờ mông to tròn của Tế Sương. Gã vẫn còn cay cú vụ ăn hụt lần trước, mà cái gì càng khó có càng dễ thèm, trong đầu gã liền nảy ra ý định ra tay cưỡng đoạt Tế Sương, sau đó mượn mồm mép của mụ phó chủ tịch để tung tin rằng Tế Sương gạ gẫm hắn, như vậy hắn từ kẻ ác trở thành nạn nhân và được số đông ủng hộ, không sợ ký túc xá chữ Địa trả thù.

Khi Đường Xuyên Tụ dàn dựng kịch bản, chợt một bóng người nhẹ nhàng bước đến nhặt lấy cây tiên thảo.

Linh lực của người này tỏa ra khiến Tế Sương cảm giác có một chút quen thuộc, nàng liền nhìn lại và nhận ra đúng hắn, Siêu Ngụ Kiên, kẻ từng được nàng cõng đi trong Âm Dương lộ.

Gặp được người quen có lẽ sẽ mừng, nhưng không phải trong hoàn cảnh này. Siêu Ngụ Kiên hiện tại trông cũng thê thảm chẳng kém gì lần trước, khắp người đầy bùn đất. Nhưng điều đáng lo ở đây là Siêu Ngụ Kiên cầm cây tiên thảo lên chẳng khác nào chọc vào ổ kiến lửa.

Nhưng Tế Sương nào biết thứ chọc ổ kiến lửa lần này là một bình nước sôi. Như thể cóc xem Đường Xuyên Tụ và mụ phó chủ tịch vào mắt, Dương ngửi hương thơm của cây tiên thảo rồi cầm đến đặt vào tay Tế Sương và hỏi: “Khai thật đi! Nàng là thánh thảo hóa hình người phải không?”

Khi Tế Sương ngơ ngác khó hiểu, Dương lại nói tiếp: “Sao ta thấy mùi tiên thảo cũng không thơm bằng nàng!”

Thích Đông đang cùng Hoài Bão nấp gần đó, nghe Dương thả thính liền gật gù khen hay, nghĩ bụng phải học thuộc lòng để sau này gặp Hồng Trần còn lấy ra xài, đương nhiên phải biến tấu một chút, kiểu như: “Khai quá đi! Nàng là thánh nách của loài người phải không? Sao ta cố dùng lăn nách cũng không át được mùi nàng!”

Lời thả thính và giọng điệu mê hoặc của Dương khiến Tế Sương hơi đỏ mặt, nhưng đây đâu phải lúc.

Nhìn thấy Dương nhặt lấy cây tiên thảo của mình cho Tế Sương, ả phó chủ tịch liền trừng mắt hỏi Dương: “Thằng phế vật vô gia cư kia! Ngươi mù sao, con nhỏ đó sao thơm bằng ta hả?”

Dương không thèm liếc ả phó chủ tịch mà chỉ say sưa nhìn Tế Sương, đồng thời hắn xua tay về phía ả phó chủ tịch và nói: “Biến đi, đừng để ta mất hứng!”

Thái độ của Dương như cú tát vào mặt ả phó chủ tịch, ả đã quen được bợ đít, quen được tung hô, dù là kẻ thù cũng chỉ nói lén chứ chưa ai dám không khai xúc phạm ả như vậy. Mà Dương là ai? Một thằng phế vật vô gia cư không ký túc xá nào thèm nhận.

Vẻ mặt phó chủ tịch đỏ bừng lên vì giận, ả gằn giọng hỏi: “Ngươi biết ta là ai không?”

“Biết chi vậy?” Dương lắc đầu, sau đó hắn vừa cúi người cõng Tế Sương lên vừa nói: “Lần này để ta cõng nàng.”

Nằm trên lưng Dương, dù trong dầu sôi lửa bỏng nhưng Tế Sương không hiểu sao lại có cảm giác ngọt ngào kỳ lạ…

Nhìn thái độ của Dương, ả phó chủ tịch thầm xác định phải cho Dương sống không bằng chết, dù có chết cũng phải ăn chửi của ả chứ không được yên nghỉ, ả nói: “Ta là phó chủ tịch ký túc xá chữ Thiên, là VÍP 4, là gia chủ tương lai…”

Mỗi một câu ả nói ra đều đủ hù các nhân tài hàng đầu khiếp vía, nhưng Dương như thằng điếc, không những không quan tâm mà còn cười giỡn với Tế Sương: “Đi, ta đưa nàng đến chỗ này vui lắm!”

“Xuyên Tụ! Còn chờ gì nữa mà không bắt nó!”

Ả phó chủ tịch giậm chân ra lệnh, Đường Xuyên Tụ lại tỏ ra chần chừ, gã còn nhớ rõ vụ tai nạn khiến mông gã nở hoa và của quý gã suýt mất lần trước. Tuy Xuyên Tụ không nghĩ là do Dương hay Tế Sương gây ra, nhưng nỗi ám ảnh khiến gã hơi chùn chân.

“Còn không ra tay? Ngay cả một tên phế vật cũng không dám bắt hay sao?” Ả phó chủ tịch lại hét lên giận dữ, Đường Xuyên Tụ giật mình liền lao về phía Dương, nhưng chợt một con gấu khổng lồ lao ra chặn đường Đường Xuyên Tụ.

Con gấu cao hàng chục mét, cơ thể lông lá nhưng không béo ú mà ẩn hiện những mảng cơ bắp lực lưỡng đến đáng sợ.

Nhìn con gấu, Đường Xuyên Tụ run rẩy nói: “Đ… Đế thú?”

Như để xác nhận nghi vấn của Xuyên Tụ, con gấu gầm lên dữ tợn: “CÚT!!!”

Đường Xuyên Tụ giật mình vội quay đầu chạy trối chết, tuy cùng cấp Linh Vương hắn cóc sợ ai, nhưng Đế thú lại là chuyện khác, Đế thú ngoài cấp bậc linh hồn mạnh mẽ còn có thể chất vượt xa người thường, lại cộng thêm kinh nghiệm sinh tồn phong phú và trí tuệ phát triển không thua gì loài người. Cũng vì vậy mà có câu truyền miệng rằng, Linh Vương có thể không sợ Vương thú nhưng Linh Đế chắc chắn rất ngán Đế thú.

Đường Xuyên Tụ sợ chạy, phó chủ tịch cũng quay đầu chạy theo, thực tế ả chẳng mạnh hay tài giỏi hơn Đường Xuyên Tụ là bao, chẳng qua là nhờ dựa hơi chồng nên mới leo lên chức phó chủ tịch và vơ vét huy hiệu nạp được VÍP 4. Ả chạy sau nên bị con gấu đuổi kịp và vồ một cú rách toạc cả quần.

Chạy thoát nhưng trong lòng phó chủ tịch thì vừa nhục ôm hận, khi thoát khỏi con gấu, ả liền kêu gọi toàn bộ lực lượng và gọi cả đội bảo vệ, tất cả theo ả vào rừng để truy lùng xử tội Dương, Tế Sương và cả con gấu.

Ở ký túc xá chữ Địa, Châu Lịch nghe tin Tế Sương bị truy nã liền cùng người yêu tập hợp lực lượng tiến vào rừng giải cứu.

Ký túc xá chữ Nhân nghe tin cũng kéo người đến xem trò vui.

Rừng Âm Dương lần này trở nên náo nhiệt hơn bao giờ hết…

… Bạn đang đọc truyện 12 nữ thần – Quyển 2 tại nguồn: https://truyensexngan.com

Chuyến tàu ngầm bên trong lòng đất, trong một toa tàu có hai thanh niên trẻ tuổi đang ngồi đối diện nhau, cả hai đều tầm hai mươi tuổi, đều là nam nhưng lại toát ra vẻ đẹp kinh động lòng người.

“Ngươi tên gì?” Một trong hai người lên tiếng hỏi sau vài câu làm quen tâm đầu ý hợp.

“Ta tên Lương Thế Kim, còn ngươi?”

“Ta tên Hồ Như Nhật.”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268
Thông tin truyện
Tên truyện12 nữ thần – Quyển 2
Tác giả Slaydark
Phân loại Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện Sec, Truyện sex dài tập, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Ngày cập nhật01-03-2022 09:48:01
Truyện ngẫu nhiên
Đụ nát lồn em Linh (Update phần 35)
Thời sinh viên (Update phần 2)
Dòng sữa mẹ (Update phần 6)