Đóng QC
Tuyện Sex Ngắn Hay > Truyện loạn luân > 12 nữ thần – Quyển 2

12 nữ thần – Quyển 2

Phần 164

Khói bụi tan đi, bị Ô Long Bá Vương siết cổ, Dương gượng hỏi: “Ngươi có Long Thể Bá Vương… sao lại nói năng như thể ngươi không hề có?”


Đoạn Tuyệt trong dạng Toàn Long Giáp Thể che kín đầu, chỉ lộ ra ánh mắt lạnh lùng, hắn đáp: “Trên người ngươi là long thể bá vương, còn trên người ta, ta gọi nó là thứ bệnh truyền nhiễm của giống loài kinh tởm.”

Dí đao vào cổ Dương, Đoạn Tuyệt nói tiếp: “Ta có thứ bệnh này từ lâu rồi, nhưng mang bệnh mà, không muốn ai biết, rồi lũ ngu đần cứ thế dựng chuyện đồn đại linh tinh. Ta cần thứ này để làm gì chứ?”

“Nhưng giờ ngươi cần…” Dương đáp.

“Sai! Ta đếch cần! Chỉ là tiện dùng! Khả năng hồi phục của ta đã đến giới hạn, nếu dùng cấm thuật lần nữa sẽ cần thời gian để hồi phục, nên ta tiện tay dùng thứ ôn dịch này để xử ngươi.”

Trong lúc này, Đoạn Tuyệt nghe những lời kinh hô về mình, hắn lại nhìn Dương và nói: “Ta không ngại chuyện người khác biết ta có thứ này đâu, vì ta chưa từng giấu thì sợ gì người khác biết? Không như ngươi, hèn nhát đến mức chính bản thân mình là ai cũng không dám thừa nhận! Nếu lúc nãy ngươi không chần chừ, sớm dùng cái thứ bệnh tật này thì có lẽ kẻ đang bị treo cổ đã là ta!”

“Cứ hèn nhát là sai sao?” Dương giơ hai tay lên, một tay chụp lấy cổ tay Đoạn Tuyệt, tay còn lại chụp vào lưỡi Ô Long Đao, hắn nói: “Ta thà hèn nhát để những người ta yêu thương được an toàn còn hơn can đảm oai phong mà dẫn họ vào nguy hiểm. Ta mạnh lên để bảo vệ họ, nhưng vì mạnh lên, ta cũng gây thù chuốc oán, càng nhiều kẻ thù biết thân phận thật của ta thì người thân của ta càng có thể trở thành mục tiêu của chúng.”

“Người thân là cái gì chứ? Mày toàn nói những thứ rác rưởi! Mày cũng hết khả năng hồi phục rồi đúng không? Sử dụng cấm thuật lần cuối đi rồi chết!”

Khi Đoạn Tuyệt đang nói, có một tiếng ồn kỳ lạ đang ngày một đến gần.

Cánh tay Dương đang chặn Ô Long Đao chợt nổi gân đen, tay còn lại là cánh tay mang xương chân long, Dương không cần dùng câm thuật lên tay này, chỉ kết hợp linh lực để kéo tay Đoạn Tuyệt ra khỏi cổ mình.

Dương thoát xuống, hai chân hắn nổi gân đen, giậm mạnh để nhảy lùi về phía sau.

Tiếng ồn đã đến rất gần.

Đang ở trên không sau cú nhảy, Dương chợt gào to: “THỦ LĨNH MAU CỨU TA!”

Ngay sau đó, một bóng đen mang theo tiếng ồn đã tai phóng đến đúng vị trí Dương rơi xuống.

Bóng đen chính là Hắc Phù Đổng cưỡi trên Truy Ảnh.

“Hắc Phù Đổng và Truy Ảnh kìa! Là của Tà Phật Bình Thường, hắn đến rồi!”

Nhìn Hắc Phù Đổng cưỡi xe phóng đến, nhiều người nghĩ ngay đến tin tức về Tà Phật Bình Thường, kẻ bị Vô Lực Bang trục xuất, sau đó luyện ra tuyệt thế kỳ bảo Hắc Phù Đổng tại Thần Kim tháp.

Thực tế cũng có một số người biết được thân phận thật của Bình Thường là Võ Phi Dương, đó là người của đội Thiên Hạ do Hùng Thiên Hạ dẫn dắt. Nhưng một nửa trong số này đã chết trong các cuộc chiến tìm tinh dịch, nửa còn lại được Hùng Thiên Hạ ra lệnh cấm tiết lộ thân phận Dương là Bình Thường, mục đích là vì nếu để lộ ra, giá trị truy nã bỏ ra để bắt Dương sẽ cao hơn rất nhiều, ngoài ra, kho bảo vật hàng khủng mà Dương sở hữu sẽ dễ bị nẫng tay trên.

Khi Dương lao đi thì Hắc Phù Đổng liền phóng đến đúng vị trí Dương đáp xuống. Người ngoài nhìn cảnh này chỉ nghĩ là Tà Phật Bình Thường giải cứu Âm Vương Hữu Thực, không ai biết đây là một đường lui Dương chuẩn bị để bảo toàn thân phận Âm Vương, phòng khi cần dùng đến.

Nhưng Đoạn Tuyệt thì biết, trong dạng Ô Long Bá Vương, hắn cầm siêu cấp thánh bảo Ô Long đao đuổi theo.

Lúc này, Hắc Phù Đổng ném một hộp tròn nhỏ về phía trước, khối cầu này liền biến lớn thành một tấm gương to bằng cánh cổng, Hắc Phù Đổng chở Dương phi xe vào gương, tấm gương liền thu nhỏ lại thành một hộp tròn nhỏ như hộp phấn trang điểm.

Có người thấy thế liền kinh ngạc: “Bảo vật không gian chứa được sinh vật hình người! Sao ta chưa nghe đến bảo vật nào có hình dạng nào như vậy?”

Những người khác cũng không ai biết, thực tế chiếc hộp này chính là Lục Diện ngụy trang nhờ khả năng thiên biến vạn hóa.

Khi vừa lao vào cổng, Dương liền nhanh tay nuốt một ngụm linh đan đủ loại vào miệng, hắn lột mặt nạ Lý Hữu Thực ra và mang mặt nạ Bình Thường do chính hắn chế tạo vào. Loại mặt nạ Dương tạo ra tuy không hoàn hảo như sự cải trang của các Nữ Thần, nhưng với công nghệ giả kim cao cấp, kèm theo sự áp chế khả năng cảm nhận linh lực trong Địa Tâm Cảnh nên có thể nói là trong này không ai có thể nhìn ra, trừ những người biết Dương là Bình Thường từ trước.

Mọi chuyện diễn ra rất nhanh, khi nuốt linh đan và thay mặt nạ, hắn cũng nhanh tay lắp lưỡi Nghịch Thiên kiếm vào cán kiếm Đa Tình, Hắc Phù Đổng liền biến đổi và phủ lên người Dương, Dương trèo lên Truy Ảnh và quay xe.

Trong khi đó, Đoạn Tuyệt đã phóng đến và vung đao bổ xuống chiếc hộp. Nhưng lúc này thì Dương cũng phóng xe lao ra, vừa thu hồi chiếc hộp vừa giơ Nghịch Thiên kiếm cản lấy Ô Long đao.

Keng!

Lưỡi kiếm đen và lưỡi đao đen va chạm làm lóe lên một tia lửa điện, tia lửa điện này kéo một vệt dài khi Dương phóng xe vượt qua Đoạn Tuyệt khiến lưỡi đao và lưỡi kiếm trượt một đường ma sát vào nhau.

Vượt qua Đoạn Tuyệt được một đoạn, Dương quay đầu xe hướng đến Đoạn Tuyệt, chuyển Truy Ảnh sang số 2 và xả súng tới tấp vào người Đoạn Tuyệt khiến tên này phải liên tục tránh né.

Khi gần tiếp cận Đoạn Tuyệt, Dương đạp lên đầu xe Truy Ảnh, mượn tốc độ chạy của xe làm lực đẩy để nhảy như tên bắn về phía Đoạn Tuyệt, đồng thời Truy Ảnh hết nhiệm vụ liền được thu vào trong nhẫn không gian.

Khi lao về phía Đoạn Tuyệt, Dương, cũng chính là Bình Thường, dùng niệm của bản thân kích hoạt Nghịch Thiên kiếm. Khi Dương chỉ mũi kiếm đâm đến, Đoạn Tuyệt dễ dáng lách mình tránh né.

Một vệt lửa lại lóe lên khi Đoạn Tuyệt vung đao đẩy lệch lưỡi kiếm của Dương, đồng thời Đoạn Tuyệt nhanh tay giơ đao lên cao rồi canh đúng vào eo Dương và bổ xuống.

Nhưng khi Đoạn Tuyệt giơ đao lên thì một chữ hắc vạn đã hiện ra sau chuân Dương, làm bàn đạp cho hắn tránh khỏi cú chém.

Khi Dương tiếp đất, một bóng người lướt ngang qua hắn, theo sau là một đường đao ánh sáng màu đỏ. Là Trịnh Thiên Minh đang tránh một vệt đao do Sùng Hạo chém ra.

Ngay sau đó, Sùng Hạo trong dạng Xích Long Bá Vương cũng phóng đến và dừng lại bên cạnh Dương.

Nhìn vầng mặt trời màu máu đang lơ lửng trên đầu Sùng Hạo, Dương có kiến thức về dị thuộc tính từ Google nên liền biết đây là một dị quang mới khai sinh: “Dị quang từ nguồn sáng nào sinh ra đây? Nhìn đẹp đấy! Tên gì?”

“Chưa có tên!” Sùng Hạo cộc lốc đáp.

Lúc này Trịnh Thiên Minh đang dừng lại bên cạnh Đoạn Tuyệt. Một cơn lốc bay đến phía bọn hắn, Vân Phi từ trên đỉnh cơn lốc nhảy xuống nhập bọn.

Bên này, Hoài Bão cũng di chuyển như lướt gió về phía bọn Dương.

Nghe Sùng Hạo nói dị quang này chưa có tên, Dương liền nói: “Cần ta đặt tên giùm không, riêng tên đẹp thì ta có một lồ… à nhầm, một đầu! Để xem… Nó hình cầu, màu đỏ, gọi là Đèn Đỏ đi! Còn ngày kỷ niệm nó sinh ra chúng ta gọi là Ngày Đèn Đỏ!”

“Một cái tên thật ngu ngốc!” Hoài Bão khịt mũi xem thường nói, sau đó hắn suy tư làm toát ra phong phạm của một vị hoàng tử tài hoa và phân tích: “Màu đỏ còn gọi là xích, mọc lên trên đầu Sùng Hạo như một ánh bình minh, ta nghĩ nên đặt dị quang này tên là… Xích Chó Tới Sáng!”

“Tao chém hai thằng mày!” Sùng Hạo nổi điên cầm Xích Long đao chém Dương và Bão tới tấp.

Trong khi ba thằng bận chém nhau, phía bên kia, Trịnh Thiên Minh, Đoạn Tuyệt và Vân Phi đang bàn chuyện hợp tác.

Trịnh Thiên Minh tươi cười nói: “Không ngờ bọn hắn vẫn cầm cự được đến lúc này!”

Đoạn Tuyệt lạnh lùng không nói, còn Vân Phi nghiến răng: “Ta phải giết Nguyễn Hoài Bão!”

Trịnh Thiên Minh cười đáp: “Ta cũng muốn giết Nguyễn Hoài Bão, cũng muốn thu phục Sùng Hạo, càng muốn đoạt lấy bảo vật của Bình Thường. Nhưng hai ngươi cũng biết sự áp chế của Địa Tâm Cảnh khiến chúng ta vướng tay, chưa kể sự hiện diện của Ngân Hà, Độc Hành, Thích Đông và Lục Văn Minh, nếu chúng ta tung hết sức lúc này thì khác nào tạo điều kiện cho bọn hắn ngư ông đắc lợi?”

Đoạn Tuyệt hừ nhẹ: “Muốn gì thì cứ nói, đừng dông dài!”

Trịnh Thiên Minh bật cười: “Ngươi thừa hiểu ý ta mà!”

Vân Phi tiếp lời: “Ý ngươi là chúng ta hợp tác diệt từng tên sẽ nhanh và ít tốn sức hơn?”

“Đúng!” Thiên Minh gật đầu, còn Đoạn Tuyệt im lặng không đáp nhưng cũng ngầm đồng ý.

Phía bên kia, ba người Dương, Hạo, Bão cũng ngừng đánh nhau để cùng hướng về phía bọn Đoạn Tuyệt.

Trận chiến như quay lại vạch xuất phát.

Trong khi đó, trên bầu trời…

Chiếc kén khổng lồ vẫn đang dần thu nhỏ lại, Thiên Hương trong cơ thể của Lam Ngân đang nằm lơ lửng bên trong chiếc kén, mặc cho từng sợi tơ đỏ mỏng gần như vô hình đâm lên khắp cơ thể nàng.

Nằm chịu đựng cơn đau xuyên thấu da thịt, Thiên Hương thầm nhớ về nguyên nhân khiến nàng chọn con đường này.

Mọi chuyện bắt đầu từ gần ba mươi năm về trước. Nàng là Nữ Thần Gió sống cuộc sống vô tư tự tại ở Phiêu Vân Đảo. Đột nhiên đến một ngày, một luồng ký ức khủng khiếp và chân thực truyền vào nàng, ký ức về những gì nàng chưa từng trải qua, nhưng trong ký ức này, chắc chắn nàng đã từng trải qua, nàng nghi ngờ rằng, ký ức này do chính nàng gửi cho nàng, từ tương lai, một tương lai tột cùng thảm khốc.

Thiên Hương nhất định phải ngăn chặn ký ức này. Nàng đi tìm một trong những người mà nàng cho rằng có thể giải mã được ký ức kia, đó là tiên hậu Thiên Như Ý.

Nhưng Thiên Như Ý khuyên nàng không nên làm gì cả, thậm chí còn nguyền lên nàng lời nguyền Cấm Ngôn khiến nàng không thể nói chuyện này cho bất cứ ai nữa, dù là bằng bất cứ cách nào.

Nhưng nàng không nghe theo Thiên Như Ý. Nàng tìm đến người mà nàng cho là khó ưa nhất trên đời, cũng là người không ưa nàng nhất trên đời, Nữ Thần Lôi, Lam Ngân.

Nàng tìm mọi cách để làm cho Lam Ngân hiểu về tương lai đen tối mà nàng nhìn thấy, và nàng muốn một sức mạnh đủ lớn để chống lại tương lai kia, bằng cách kết hợp linh hồn hoàn toàn đối lập của nàng và linh hồn của Lam Ngân làm một, là một bước quan trọng để có thể đạt đến cảnh giới cuối cùng, một cảnh giới vượt qua cả sự Hoàn Mỹ.

Nhưng Lam Ngân nào dễ nói chuyện, kết quả là Thiên Hương buộc phải chiến đấu để cưỡng ép kết hợp, trận chiến này gây ra một cơn bão khủng khiếp ở Bắc Bộ. Kết quả, Thiên Hương và Lam Ngân lưỡng bại câu thương…

Khi bão tan, một lão ngư dân họ Triệu vô tình nhặt được hai bé gái sơ sinh trên một bờ biển, một đứa ông đặt tên là Nhất, đứa còn lại một bên mặt mang một vết thương, ông đặt tên là Nhị…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268
Thông tin truyện
Tên truyện12 nữ thần – Quyển 2
Tác giả Slaydark
Phân loại Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện Sec, Truyện sex dài tập, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Ngày cập nhật01-03-2022 09:48:01
Truyện ngẫu nhiên
Kẻ điên tình (Update phần 7)
Chị hàng xóm cực dâm (Update phần 13)
Học sinh ăn chơi (Update phần 79)
Mưa bụi (Update phần 2)
Hạnh phúc tội lỗi (Update phần 2)
Nữ sinh học vẽ (Update phần 9)