Đóng QC
Tuyện Sex Ngắn Hay > Truyện loạn luân > 12 nữ thần – Quyển 2

12 nữ thần – Quyển 2

Phần 200

“TẤN CÔNG!!!”


Tiếng quân lệnh vang dội mở đầu cho một cơn sóng thần tạo nên từ đủ loại linh thuật ập về phía Dương, hắn ôm đầu muốn chạy lên Hắc Dương Hạm nhưng bị va vào một bức tường vô hình bật ra.

“Kết giới? Kết giới bảo vệ chiến hạm?” Dương trợn mắt, lũ trên thuyền mở kết giới phòng ngự vội quá hắn vào không kịp?

Mà trên thuyền, nhờ tai thính nên Dương nghe được một giọng nói từ tốn: “Mô Phật! Mời các thí chủ đặt!”

“Đặt gì?” Dương khó hiểu tự hỏi, thằng Thích Đông này nãy giờ không thấy ló mặt, giờ lại giở trò?

“Gâu! Tao cá 2000 linh tinh rằng hai thằng nó đánh mười phút mới dẹp hết đám lâu la kia!” Tiếng Thâu Thiên quả quyết.

Đặng Vô Tâm lên tiếng: “Đù! Lâu vậy? Tao cược chín phút rưỡi! Đây, đặt hẳn hai mươi bốn linh tinh!”

“Mô phật! Đặt ít vậy ba? Thêm đi!”

“Còn cái nịt!”

Nghe đoạn hội thoại, Dương nghiến răng ken két, bọn khốn nạn này cố tình nhốt thủ lĩnh ở ngoài để cá độ!

Những thành viên Hắc Đạo khác thì nhàn nhã theo dõi diễn biến cuộc chiến, thậm chí còn có tiếng phân tích bình luận, tựa như thằng sắp bị đánh hội đồng bên dưới là thằng ất ơ nào đó chứ không phải thủ lĩnh của họ.

Khi Dương tức muốn khóc, phía sau lưng hắn, Sùng Hạo đứng trước hàng ngàn quân địch ở dạng Long hóa đủ mọi màu sắc xông đến, hắn vẫn bình thản, thanh thần kiếm Chấn Thiên to lớn giơ ngược ra sau, lưỡi kiếm tỏa sáng đỏ rực tựa như đang tích tụ một lượng ánh sáng khổng lồ và có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.

Trước quân địch ập đến, Sùng Hạo hóa Bạch Long Bá Vương, gồng hết sức mình kéo thanh kiếm chém ngang một đường nặng như ngàn tấn.

Chấn Thiên Chiến Quang Trảm!

Cả một vùng trở nên đỏ rực bởi đường kiếm Sùng Hạo chém ra, vệt sáng đỏ lan rộng chém văng những kẻ dẫn đầu đoàn quân và tiếp tục lan rộng quật ngã những kẻ phía sau, phía sau, phía sau nữa…

Khi luồng sáng tan đi, một nửa Chiến Long Quân Đoàn đã nằm xuống không rõ sống chết.

Cấp bậc càng cao, khoảng cách giữa mỗi cấp độ càng lớn, nhưng đó là so sánh giữa cá nhân với cá nhân, còn khi số lượng kẻ yếu đông đến mức hàng trăm, hàng ngàn lại là một vấn đề khác. Để hạ một kẻ yếu, ngươi chỉ cần dùng một chiêu tập trung vào chỗ hiểm, nhưng để hạ hàng trăm kẻ yếu, ngươi phải dùng hàng trăm chiêu như vậy, tức là tiêu hao lượng linh lực gấp hàng trăm lần, thời gian để xuất ra cũng sẽ lâu hơn và cần sức khống chế phức tạp hơn. Đó cũng là lý do tại sao trong quân đội có cả những đội linh sĩ, linh úy, linh tá, rất yếu ớt, nhưng khi đến hàng ngàn hàng vạn thì dù Chúa Tể muốn dọn dẹp cũng rất tốn sức.

Lực lượng tinh nhuệ như Chiến Long Quân đoàn được đào tạo để ngăn cản những nguy cơ đẳng cấp Linh Đế chưa hư hóa, vậy mà bị một Chiến Hoàng cấp bốn như Sùng Hạo một kiếm chém ngã phân nửa đội hình, đủ thấy sức mạnh khủng khiếp đến từ sự kết hợp giữa thần kiếm Chấn Thiên, linh thuật hủy diệt, dị quang Chiến Quang, linh hồn của một vị Thần bị phong ấn cùng thể chất Long Thể Bá Vương mạnh mẽ phi thường.

Bản thân Dương cũng há mồm vì kinh ngạc, bản thân hắn dù linh lực dồi dào cũng khó xuất ra một kiếm vừa nhanh, vừa mạnh lại vừa lan tỏa rộng đến vậy.

Ngầu!

Nhìn quân địch còn lại chỉ một nửa, trong đầu Dương nảy ra ý định thể hiện theo cách khác ngầu không kém.

Như chốn không người, Dương nhẹ nhàng bước ra.

Dương nhìn thẳng vào quân địch, hắn trừng mắt một cái… và thấy có ba bóng người đang bay đến, Dương sợ vãi ra quần.

Bay trên không là ba người có thân hình cường tráng lực lưỡng thường thấy ở nam giới Long tộc, kẻ bay đầu là Long Mác, hai kẻ theo sau lần lượt là Long Mạnh và Long Mộ. Ba kẻ này nhìn thấy Dương nghênh ngang đứng giữa Chiến Long Quân Đoàn nằm la liệt liền tức giận chỉ vào Dương và quát: “Dám xông vào Long thành đánh người của Long tộc? Tội chết!”

Trước khí thế kinh khủng của ba người Long Mác, Dương không hề nao núng, hắn trừng mắt quát trả: “Lộn rồi má! Thằng này đánh mà!” Vừa nói, Dương vừa chỉ về phía Sùng Hạo, nhưng Sùng Hạp đã không còn đứng đấy, không biết từ lúc nào hắn đã lủi ra ngoài, đứng khoanh tay nhìn vào trông hệt như một khán giả vô can.

“Má!” Dương tức giận chửi thề một câu, hổ báo như Sùng Hạo gặp ba tên Chúa Tể cũng tắt đài, giờ thì mình hắn ăn đủ.

Khi Dương đang không biết làm sao, đột nhiên có bóng người từ trên nhảy xuống đứng sát cánh cùng hắn.

Là Hoài Bão.

Trong lòng Dương cảm động không thôi, hóa ra kẻ hắn không ưa nhất lại là kẻ quan tâm hắn nhất…

Trước sự cảm động của Dương, Hoài Bão khẽ gật đầu rồi nhìn lên chiến hạm và hỏi: “Đứa nào xô ta xuống vậy?”

“Thủ lĩnh! Em cũng xuống giúp!” Lúc này Độc Hành xoắn tay áo định trèo xuống.

Bọn Dương, Hạo, Hoài Bão giật mình cùng la lên: “Đừng! Ngăn nó lại đừng cho nó xuống!”

Ba tên vẫn nhớ rõ sự đáng sợ của Độc Hành, đang đánh mà nó điên lên thì vỡ đầu cả đám.

Cũng may Độc Hành bị Đặng Vô Tâm tóm cổ giữ lại.

Sau đó, Long Ngạo, Long Chúc Lôi, Long Chúc Phong nhảy xuống, Long Chúc Lôi vốn là Linh Đế trung cấp, Long Chúc Phong đã đột phá Linh Đế vài tháng trước, còn Long Ngạo được tộc trưởng và các trưởng lão trợ giúp cũng đã đột phá Linh Đế, ba vị Long Đế mang huyết thống dòng chính của Long tộc.

Nhưng dù vậy, đối diện họ vẫn là ba tên Chúa Tể, không, phải nói là…

“Ngụy Chúa Tể!” Vô Địch nheo mắt đánh giá.

“Ngụy Chúa Tể? Là sao?” Lương Vô Thường tò mò hỏi.

Vô Địch giải thích: “Linh Đế muốn đột phá Chúa Tể cần lĩnh ngộ cảnh giới Hư Hóa, nếu đạt đến cấp Đại Đế mà không thể lĩnh ngộ Hư Hóa thì linh hồn sẽ đạt đến giới hạn và ngừng phát triển. Nhưng có một số trường hợp đặc biệt, đó là khi một Đại Đế không biết Hư Hóa có được thứ gì đó đặc biệt giúp linh hồn phá vỡ giới hạn và tiếp tục phát triển. Những kẻ như vậy mạnh hơn Linh Đế nhưng không có được sức mạnh Chúa Tể chân chính, được gọi là Ngụy Chúa Tể. Ngày xưa, Ngụy Chúa Tể là trường hợp vô cùng hiếm thấy, nhưng từ khi linh tinh được phát minh, những Đại Đế không biết Hư Hóa có thể hấp thụ một lượng linh tinh khổng lồ để đẩy linh hồn phá vỡ giới hạn và trở thành Ngụy Chúa Tể.”

“Nếu vậy không phải sau này Chúa Tể nhiều như rau sao? Vô lý vãi!” Từ Trần hoảng sợ nói, trước đây, hắn cứ đinh ninh rằng Đại Nhật Chúa Tể, thành chủ Hoàng Thành và tông chủ Hoàn Kiếm Tông là ba vị Chúa Tể hùng mạnh nhất, nhưng chúng chỉ là lũ nhái trong giếng, nhìn thấy con ếch to rồi cho là con ếch này vô địch, chúng có ra khỏi giếng đâu mà biết những nơi khác cũng có những con ếch to không kém, thậm chí có những con nhái không chấp nhận sự thật này và cho rằng những con ếch kia là đột nhiên sinh ra, phải chi chúng thấy tất cả ếch lớn cùng xếp hàng điểm danh trong giếng từ đầu thì mới hợp lý!?

Chúa Tể chỉ có vài người còn Thần lên đến hàng chục mới là hợp lý?

Lương Vô Thường lắc đầu: “Để nuôi được một Chúa Tể, cần một lượng linh tinh khổng lồ, chưa kể đến khi dùng quá nhiều thì linh tinh giảm dần tác dụng, điều này sẽ rất lãng phí, nếu là ta, ta thà dùng lượng linh tinh đó tạo ra vài Linh Đế hoặc vài chục Linh Vương.”

Lời của Lương Vô Thường nói đúng tình trạng hiện tại, có những tổ chức dồn hết linh tinh để nâng sức mạnh cho những cá nhân lãnh đạo, nâng sức mạnh của tổ chức lên nhanh nhưng dù biết có giới hạn, lại có những tổ chức dành linh tinh cho người có tiềm năng để tổ chức phát triển chậm hơn nhưng lâu dài hoặc phân đều để nâng sức mạnh trung bình cho cả tổ chức…

Ba tên Ngụy Chúa Tể lơ lửng giữa trời với khí thế kinh thiên khiếp địa, nhìn thấy Long Chúc Lôi, Long Chúc Phong và Long Ngạo xuất hiện, Long Mác lạnh lẽo nói: “Ba kẻ các ngươi còn có mặt mũi trở về sao? Khi Long thành chìm trong đại dịch, khi hoang mang hoảng loạn giăng khắp mọi nơi thì các ngươi ở đâu?”

Nói đoạn, Long Mác dang tay ra và nói to với những người đang theo dõi từ cửa sổ các tòa nhà xung quanh: “Hỡi đồng bào đồng tộc, các ngươi nhìn xem, ba kẻ mang huyết thống cao quý nhất Long tộc, những kẻ đáng ra phải dẫn đầu trong cuộc chiến chống lại phệ long trùng, nhưng chúng đã làm gì? Một kẻ trốn đi từ nhỏ, một kẻ trốn tránh trách nhiệm của người thừa kế ngai vị và đẩy trách nhiệm này cho con mình, còn một người thừa kế ngai vị lại trốn cách ly! Họ có xứng được chúng ta tôn kính không? Có xứng làm hoàng tộc của Long tộc không?”

Long Mác tiếp tục nói: “Còn Long Tiếp Thiên thì sao? Ngài ấy chấp nhận âm thầm phục vụ cho cái hoàng tộc thối nát này bao nhiêu năm qua không một lời than vãn, cho đến khi nhìn thấy cảnh dân chúng lầm than, ngài mới đứng lên xin tộc trưởng cho cơ hội xung phong dập dịch. Nhìn xem! Đường phố yên bình, cuộc sống nhàn nhã, với thành quả đạt được, Long Tiếp Thiên còn không xứng đáng trở thành tộc trưởng chân chính sao? Vì huyết thống? Ngài cũng biết huyết thống của mình không bằng hoàng thất, nhưng ngài đã cầu hôn đại công chúa, hai người sẽ sớm sinh ra một hoàng tử mang tài năng đức độ của cha và huyết thống hoàng gia của mẹ! Nghĩ mà xem đó sẽ là một hoàng tử cao quý nhường nào? Vậy mà lũ khốn này hôm nay quay về, muốn phá hoại lễ cưới và giành lấy công lao hay sao?”

“Cái gì? Lễ cưới đang diễn ra?” Sau khi Long Mác tuôn ra một tràng, Dương lạnh lùng hỏi.

Long Mác gật đầu: “Đúng vậy! Lễ cưới đang diễn ra! Từ nay ngươi sẽ có vinh hạnh gọi tộc trưởng Long Tiếp Thiên là cha dượng…”

ẦM!

Khi Long Mác đang nói, một chiếc quan tài được Dương ném ra và mở nắp, từ trong quan tài, một bàn tay xương cốt khổng lồ thò ra đập Long Mác bẹp xuống đất như một cái vỉ đập ruồi.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268
Thông tin truyện
Tên truyện12 nữ thần – Quyển 2
Tác giả Slaydark
Phân loại Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện Sec, Truyện sex dài tập, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Ngày cập nhật01-03-2022 09:48:01
Truyện ngẫu nhiên
Hụt hẫng (Update phần 2)
Ngược (Update phần 11)
Thầy dạy gym của tôi (Update phần 16)
Gái điếm (Update phần 6)
Người dì tuyệt vời (Update phần 20)
Con khỉ kỳ lạ (Update phần 11)