Đóng QC
Tuyện Sex Ngắn Hay > Truyện loạn luân > 12 nữ thần – Quyển 2

12 nữ thần – Quyển 2

Phần 243

Thảm họa Xà Thần khiến cả Siêu gia chìm trong tang thương suốt một thời gian dài. Trong khi đó, Dương và Hoài Bão trong thân phận Siêu Ngụ Kiên và Siêu Thụ Đức thì miệt mài rèn luyện và chuẩn bị cho hành trình tiếp theo.


Cấm địa dưới đền thờ tổ giờ đây đã trở thành sàn đấu kiếm của Dương và Bão. Ngoài chiến đấu, cả hai còn hợp tác chế tạo bảo vật để tăng cường khả năng ngụy trang, hoặc hợp tác luyện đan để tăng cường lực chiến tạm thời.

Rồi ngày hẹn đến, Dương từ biệt Tịnh Nghiên, Tích Thi để cùng Hoài Bão và Siêu Bữu Trí tiến về Thiên Cơ với sự dẫn dắt của Siêu Quần.

Đi cùng Siêu Quần, Dương tự hỏi nếu Siêu Quần biết Siêu Ngụ Kiên là Dương thì gã có lập tức ra tay hay không?

Thực tế Siêu Quần vẫn sẽ ra tay, tuy nhiên thù hận trong lòng lão đối với Dương đã giảm đi nhiều. Theo lời Siêu Tuế Trị kể lại thì Dương là kẻ thả Xà Thần ra rồi bắt đi, người đầu óc đơn giản có thể sẽ đổ hết tội lỗi cho Dương, nhưng những người có cái nhìn sâu sắc hơn sẽ hiểu, nếu Dương không thả ra thì đến một lúc nào đó Xà Thần vẫn sẽ xuất hiện, và nếu không có một người có thể ngăn chặn Xà Thần như Dương thì Siêu gia sẽ tàn, cho nên, sâu trong lòng, Siêu Quần vẫn có chút lòng biết ơn đối với Dương. Lão vẫn muốn báo thù cho Siêu Phàm, nhưng không còn theo cách tàn nhẫn tận cùng như lòng lão muốn trước đây.

Theo Siêu Quần, Dương lần nữa lên chuyến tàu đi Thế Giới Ngầm, nhưng lần này hắn không xuống trạm Thế Giới Ngầm mà đi đến một địa điểm khác.

Nơi đó giống như một hang động khổng lồ bên cạnh dòng sông ngầm, cửa hang dựng một cánh cổng hoành tráng tựa như cổng thiên môn với bảng vàng ghi hai chữ Thiên Cơ.

Từ cửa hang tỏa ra những làn khói mờ mờ ảo ảo với ánh sáng thánh khiết, tạo cho người ta cảm giác tựa như bước vào cõi thiên đường mộng ảo.

Trước cổng, một nhóm người mặc trang phục kiểu đạo sĩ đang đứng tiếp đón những nhân tài mới được tuyển chọn.

Nhìn những thanh niên trông như pháp sư Trung Hoa này, Dương cảm thấy không ưa nổi, tên nào cũng tạo dáng trang nghiêm và trên môi luôn tồn một nụ cười không hề giả trân, có vẻ nét cười của Trịnh Thiên Minh đã trở thành kiểu mẫu cho giới trẻ Thiên Cơ.

Đoàn tàu cập bến, các toa tàu mở cửa, những thanh niên nam nữ là nhân tài được tuyển chọn từ các gia tộc lũ lượt rời tàu.

Dương cũng bước xuống tàu, hòa vào đám đông, đôi mắt sáng rực đảo quanh như ra đa dò tìm gái đẹp.

Những nhân tài tuyển chọn từ các gia tộc được tập trung trước cổng vào, ngoài ba người của Siêu gia còn có khoảng ba mươi người đến từ các gia tộc lớn nhỏ, tất cả đều là nhân tài xuất chúng có độ tuổi dưới ba mươi.

Dương chen chúc xí được vị trí đứng sau một mỹ nữ mông to, vì mải mê ngắm mông và mơ mộng nên hắn không chú tâm đến bài diễn văn dài dòng để chào mừng các nhân tài mới tuyển, mãi cho đến khi bài diễn văn kết thúc và một tràng pháo tay nồng nhiệt vang lên.

Sau khi tràng vỗ tay lắng đi, người phát ngôn trịnh trọng hướng về cánh cổng và nói: “Bước qua Thiên Cơ Môn này, các vị sẽ chính thức trở thành thành viên của Thiên Cơ. Tuy nhiên, vì để có cái nhìn bao quát về thực lực và tiềm năng của mỗi cá nhân, các vị cần tự mình bước qua cổng và đi hết con đường tiến vào bên trong Thiên Cơ, con đường này có tên là Âm Dương Lộ.”

Nghe đến đây, thần sắc những người có mặt đều thay đổi, có người thì hồi hộp, có người thì háo hức. Những nhân tài trúng tuyển đều được cho biết về Âm Dương Lộ, con đường này là một thử thách nhưng cũng là một kỳ ngộ, bởi khi tiến vào trong con đường này sẽ có cơ hội thu hoạch những huy hiệu âm dương, là một loại tiền tệ đặc biệt có thể đổi được những thứ cực kỳ giá trị dành cho người mới ở Thiên Cơ.

Dương và Hoài Bão cũng đã được Siêu Tuế Trị cho biết về Âm Dương Lộ, con đường này ai muốn gia nhập Thiên Cơ đều phải trải qua nên không có gì bất ngờ.

“Được rồi, cũng không còn sớm nữa, mời các vị vào cổng. Và hẹn gặp lại…” Người phát ngôn nói câu kết và những nhân tài tuyển chọn lần lượt bước vào cổng theo sự hướng dẫn.

Dương cũng bước vào, khi hắn qua cổng, khung cảnh thần tiên đột nhiên đột ngột biến mất và bị thay bởi một màn sương khói âm u ảm đạm, tạo cho người ta cảm giác ghê rợn chạy dọc sống lưng.

Ầm… Ầm…

Mặt đất thỉnh thoảng lại rung động tựa như có thứ gì nó vô cùng nặng nề đang nện xuống. Xa xa, trong làn khói mờ ảo hiện ra những bóng dáng khổng lồ và quái dị, những bóng dáng này đang chầm chậm di chuyển một cách vô định.

Bên trong Âm Dương Lộ không tồn tại sinh vật bình thường hay linh thú mà chỉ có một loại sinh vật quái dị gọi là âm dương quái, có lời đồn cho rằng âm dương quái là những sinh vật được đưa ra từ thất đại tuyệt địa xếp hạng bảy, Nghịch Thiên Cảnh.

Không biết lời đồn chính xác hay không, nhưng những ai từng đi qua Âm Dương Lộ đều công nhận âm dương quái không hề giống với bất cứ sinh vật nào họ từng thấy trên đời.

Hơn nữa, mỗi âm dương quái đều không giống nhau kể cả về hình dáng hay sức mạnh. Âm dương quái càng mạnh thì kích thước càng khổng lồ, những bóng dáng mờ ảo và những trận động đất kia rất có khả năng đến từ những con âm dương quái mạnh ngang Chúa Tể.

Tất nhiên ở tầm Chúa Tể thì những nhân tài trẻ tuổi không thể nào chống nổi, cho nên điều họ cần làm là tránh xa những bóng dáng khổng lồ kia để an toàn đi hết quãng đường. Còn những ai muốn thu thập huy hiệu âm dương thì trên đường đi có thể săn giết những âm dương quái cấp từ Linh Tướng đến Linh Đế, người của Thiên Cơ đã cài cắm những huy hiệu âm dương vào cơ thể những quái vật cấp này, vừa để làm phần thưởng, vừa để đánh giá năng lực của người mới.

Dương nhìn xung quanh và nhận ra chỉ có mình hắn, xem ra Âm Dương Lộ này là một linh cảnh và những người tiến vào sẽ bị dịch chuyển ngẫu nhiên.

Trong cái nơi như cõi âm ti này mà đi một mình thì sợ vãi nồi, cho nên Dương liền thả Thâu Thiên ra ngoài để đi cùng cho đỡ sợ.

“Grừ… Mi chui vô ổ nào mà thối thế?” Vừa được thả ra, Thâu Thiên khịt mũi gầm gừ hỏi.

Rồi Thâu Thiên nhìn thấy bóng dáng một sinh vật khổng lồ, nó trợn mắt hỏi: “Con gì mà to vậy?”

Dương đáp: “Người ta gọi nó là âm dương quái.”

“Âm dương quái? Gâu! Bắt cho trẫm một con làm thú cưỡi đi! À mà thôi, bắt hẳn một cặp đem về gây giống!” Thâu Thiên nhìn bóng dáng sinh vật khổng lồ và ao ước nói.

Dương trợn mắt đáp: “Chúng nó có sinh sản được đâu? Hơn nữa mỗi con mỗi khác nhau hoàn toàn, lấy đâu ra cho mày một cặp?”

Nghe thế, Thâu Thiên gật gù: “Thế à, nghe có vẻ khá giống trẫm và ngươi nhỉ?”

“Giống chỗ nào?” Dương ngạc nhiên hỏi.

Thâu Thiên đáp: “Chỉ hơi giống thôi, chúng làm sao có thể so với sinh vật độc nhất vô nhị như trẫm và ngươi được!”

Nghe có vẻ như được khen, nhưng Dương tự hỏi bản thân giống con chó lợn này chỗ nào.

Thâu Thiên đang vênh mặt tự đắc, đột nhiên nó khụt khịt mũi rồi nói với Dương: “Có mùi lạ!”

“Lạ thế nào?” Dương hỏi.

Thâu Thiên ngẫm nghĩ rồi đáp: “Khác với những mùi còn lại.”

“Chẳng lẽ là một sinh vật đặc biệt?” Dương ngạc nhiên đoán, không ngờ trong một nơi toàn dị vật này lại tồn tại sinh vật còn dị hơn.

Lúc này, một bóng trắng tựa như hình người lướt dần về phía Dương.

“Chính là mùi của nó!” Thâu Thiên nói.

Dương thì lo lắng nhìn sinh vật lạ, vì màn sương khiến khả năng cảm ứng của linh hồn bị suy giảm nên sinh vật này tiến đến gần mà hắn không hề cảm nhận được, khi đến khá gần hắn mới phát hiện một cảm giác khá quen thuộc tỏa ra từ sinh vật kia.

Đó là một sinh vật hình người nhưng lớp da trắng bệch và tứ chi dị dạng, ngực chảy xệ, sau lưng có hai khớp xương nhọn nhô dài ra, gương mặt cũng móp méo, không có miệng mũi còn đôi mắt thì mờ đục, nhưng Dương có thể cảm nhận được từ linh hồn sinh vật này tỏa ra một loại linh lực mà Dương rất quen thuộc, linh lực tự nhiên.

Linh lực tự nhiên hay gọi cách khác là linh lực thiên địa, là loại linh lực sinh ra trong tự nhiên, khác với loại linh lực do linh hồn tạo ra và còn gọi là linh lực nhân tạo. Trừ người luyện Thôn Thiên Địa đến mức nhất định có thể chuyển hóa linh lực nhân tạo thành linh lực tự nhiên ra thì gần như không có cách nào để người luyện hồn có thể tự tạo ra linh lực tự nhiên, trừ một chủng tộc duy nhất, Tiên tộc thuần chủng, vì Tiên tộc vốn sinh ra từ tự nhiên và gắn kết chặt chẽ với tự nhiên.

Nhưng tại sao sinh vật dị dạng trước mắt Dương lại có thể sinh ra linh lực tự nhiên? Chẳng lẽ nó là Tiên tộc?

Phải, nhưng không phải, tất cả những sinh vật bên trong Âm Dương Lộ đều không giống bất cứ chủng tộc nào, nhưng thực chất tất cả đều từng là thành viên của những chủng tộc hình người ngày nay, phần lớn là Nhân tộc.

Người khác không biết nhưng Dương thì biết rõ, chuyện những sinh vật dị dạng và vô hồn này không đến từ thất đại tuyệt địa chỉ là lời đồn để che đậy hành vi của Thiên Cơ, tất cả đều là sản phẩm từ thuật luyện thi của Thiên Cơ, nhằm mục đích tạo ra những dạng cương thi mạnh mẽ hơn từ cơ thể người.

Sinh vật trước mắt Dương cũng là một sản phẩm như vậy, khác biệt chính là sinh vật kia vốn là thi thể của một Tiên thuần chủng.

Lúc này Bảo Ngọc rời khỏi nhẫn và xuất hiện trên vai Dương, nàng đưa đôi mắt sáng long lanh nhìn về phía sinh vật kia với vẻ mặt khó hiểu.

Có thể thấy, sinh vật kia tìm đến Dương rất có thể là vì Dương mang huyết thống Tiên tộc hoặc vì Dương có tiếp xúc với Bảo Ngọc.

Nhìn sinh vật quái dị kia một hồi, Bảo Ngọc khều Dương và nài nỉ: “Pa pa! Bảo Ngọc muốn cứu nó!”

“Cứu? Nó chết rồi, bị biến thành cương thi thì cứu kiểu gì?” Dương ngơ ngác hỏi, nếu linh hồn còn sống thì may ra, đằng này chỉ còn xác thịt vô hồn, vô phương cứu chữa.

“Bảo Ngọc muốn trả nó về với tự nhiên. Pa pa làm được mà!”

“Trả nó về với tự nhiên?” Nghe thế, trong đầu Dương nảy ra một ý nghĩ, linh lực của sinh vật này là linh lực tự nhiên, nếu hắn có thể dùng Thôn Thiên Địa hấp thu thì chẳng phải no nê rồi sao?

Nghĩ thế, Dương gật đầu đồng ý với Bảo Ngọc rồi từ từ tiến về phía sinh vật quái dị…

Khi Dương lại gần, ánh mắt sinh vật kia đột nhiên lóe lên rồi cả một khu vực xung quanh nó hóa thành băng giá, ngay cả Dương cũng suýt bị đóng băng, cũng may là rút lui kịp thời.

Đây là một Tiên thi hệ băng, tuy Dương có Ảo Liên Huyền Hậu, nhưng Tiên thi kia lại có sức mạnh ở tầm Chúa Tể.

“Xem ra không làm nó suy yếu là không thể nuốt nổi!” Nhìn sinh vật quái dị đang tỏa ra khí thế làm băng giá cả một khu vực, Dương nhíu mày lầm bầm: “Phải có làm thì mới có ăn…”

Nói xong, Dương bộc phát toàn bộ sức mạnh của bản thân và lao vào chiến đấu với con quái vật…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268
Thông tin truyện
Tên truyện12 nữ thần – Quyển 2
Tác giả Slaydark
Phân loại Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện Sec, Truyện sex dài tập, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Ngày cập nhật01-03-2022 09:48:01
Truyện ngẫu nhiên
Sai lầm của người cha (Update phần 11)
Đụ nhau thời ở trọ (Update phần 2)
Cưỡng dâm 3 mẹ con (Update phần 3)
Thằng trẻ trâu (Update phần 167)