Đóng QC
Tuyện Sex Ngắn Hay > Truyện loạn luân > 12 nữ thần – Quyển 2

12 nữ thần – Quyển 2

Phần 20

“AAAAAA…”


Tiếng la ma mị lan rộng ra khắp khu vực chiến trường Địa, cả một khu rừng rậm rạp giờ đã hoàn toàn sụp đổ, không còn phân biệt được ngày và đêm vì ánh sáng và bóng tối đan xen vào nhau, mặt đất rung chuyển không ngừng, những vết nứt lan khắp mặt đất tạo thành những vực sâu không đáy. Cảnh tượng không khác nào tận thế.

Những người còn sống sót hiện đã tập trung lại một chỗ với hy vọng có người sẽ dẫn dắt họ thoát khỏi khu chiến trường khủng khiếp này trước khi nó hoàn toàn sụp đổ. Nhưng những người có khả năng làm điều đó, gồm Hoài Bão, Long Ngạo, Sùng Hạo đều đã kiệt sức sau một trận kịch chiến với Mạc Kính Vũ, còn Võ Phi Dương thì đã mất tích và cũng không khá khẩm gì hơn…

“Chúng ta phải chết ở đây sao…” Một người bi quan nói.

“Còn phải xem mục đích của tên áo đen kia là gì, không chừng hắn biết cách thoát ra khỏi đây.”

Tên áo đen được nói đến là Lục Văn Minh, kẻ đang một mình chiến đấu với Độc Nhãn Ma Nham cấp Đế.

Sau một lúc giằng co, Độc Nhãn Ma Nham không hề hay biết rằng bản thân đã bị Lục Văn Minh lừa rời xa khỏi vị trí quả tim. Lúc này, con quạ đen vốn luôn đậu trên vai Lục Văn Minh bất ngờ vỗ cánh bay thẳng vào con mắt khổng lồ của Độc Nhãn Ma Nham, mổ một cú phá tan phòng ngự của Độc Nhãn Ma Nham, tạo cơ hội cho Lục Văn Minh dùng một thanh kiếm bóng tối khổng lồ đâm xuyên qua con mắt này.

“Graooo…” Bị đâm vào điểm yếu, Độc Nhãn Ma Nham đau đớn gầm lên rồi từ từ lặn xuống dung nham.

Lúc này, bóng tối và ánh sáng bọc quanh trái tim Nữ Thần đang giằng co dữ dội, những tia sáng mong manh tìm cách rọi qua bóng tối, còn bóng tối liên tục tạo ra những chiếc vòi để che lấp ánh sáng.

Lục Văn Minh thân đầy vết bỏng sau khi chiến đấu với Độc Nhãn Ma Nham, nhưng trên mặt lại có nét cười phấn khích, miệng không ngừng lặp lại câu: “Sắp ra rồi! Sắp ra rồi!”

Sau đó Lục Văn Minh sực nhớ ra một việc: “Đúng rồi, phải diệt sạch những kẻ có nguy cơ phá đám!”

Nói xong, Văn Minh xoay mình nhìn về phía những người khác đang tụ tập, tay hắn giơ lên tạo ra hàng chục mũi kiếm đen sắc nhọn rồi ném thẳng về phía đám đông.

Linh Tướng đối đầu Linh Vương hữu ý, thật sự là vô vọng, cả bọn hoảng sợ bỏ chạy tán loạn với hy vọng sẽ thoát khỏi những lưỡi kiếm chết chóc.

Chợt có một ngọn thương vàng lướt đến cản được vài đường kiếm đen.

Những kẻ vừa thoát chết trong gang tấc mừng rỡ reo lên:

“Long Ngạo!”

“Thiếu tộc trưởng!”

Nhưng ngay sau đó thì Long Ngạo kiệt sức khụy xuống.

Sau đó, một đường kiếm trắng và một hư ảnh rồng vàng lướt qua cứu lấy vài người khác.

Sùng Hạo và Hoài Bão cũng kiệt sức ngã xuống.

Vẫn còn vài đường kiếm, một bóng trắng lướt qua đánh tan những lưỡi kiếm còn lại…

“Liêu Thiên Ý!”

Nàng chỉ khôi phục vài phần nhưng vì biến động quá dữ dội nên vội vã tìm đến nơi này, nhưng khi đảo mắt không thấy Lý Hữu Thực, trong lòng nàng vô cùng lo lắng.

Nhìn những người xung quanh, nàng hỏi: “Lý Hữu Thực đâu?”

Câu hỏi của Thiên Ý như sét đánh vào tim Long Ngạo, một phần vì người nàng quan tâm chỉ có Hữu Thực, không có Long Hiện, phần khác vì hắn biết đáp án cho câu hỏi, nhưng rất khó nói…

“Hắn… hắn…”

Thiên Ý nhìn sang Long Ngạo, mắt nàng mở lớn dồn dập hỏi: “Long Ngạo, ngươi gặp Lý Hữu Thực? Hắn ở đâu? Hắn ở đâu?”

Long Ngạo khó khăn nói: “Hắn đã… đã… ch… Thiên Ý cẩn thận!”

Lúc Long Ngạo đang nói, Lục Văn Minh lại tung một đợt kiếm về phía Thiên Ý. Nhưng nàng không quan tâm, vẫn nhìn về Long Ngạo chờ câu trả lời, dù là đáp án mà nàng lo sợ nhất, tay nàng giơ về phía đợt mưa kiếm…

Bàn tay trắng như ngọc nhà nhẹ nắm lại…

Một động tác nhẹ nhàng đơn giản, nhưng khiến tất cả người xung quanh kinh ngạc đến rùng mình, những lưỡi kiếm của Lục Văn Minh như va phải một bức tường vô hình, dừng lại giữa không trung rồi vỡ nát.

“Hữu Ý!”

“Không thể nào! Liêu Thiên Ý chỉ là Linh Tướng…”

Người kinh ngạc nhất chính là Lục Văn Minh, hành động của Thiên Ý vừa rồi đã phá đi ý của hắn trong những thanh kiếm, và để làm được điều này, ý của Thiên Ý phải mạnh hơn cả ý của Văn Minh.

Nhưng Thiên Ý không quan tâm mọi người kinh ngạc ra sao, nàng vẫn chăm chăm nhìn Long Ngạo, tiếp tục hỏi: “Hắn đã làm sao?”

Thấy Thiên Ý không đoái hoài đến mình, Lục Văn Minh tức giận xông đến: “Ta không tin một Linh Tướng lại dám xem thường ta!”

BINH!

Vừa tiến gần Thiên Ý, Lục Văn Minh đã kinh ngạc vì không rõ tại sao Thiên Ý đang xa dần, sau đó hắn cảm thấy bụng đau nhói rồi ọc ra một ngụm máu tươi. Rơi xuống và trượt dài trên mặt đất hàng chục mét, Lục Văn Minh lúc này mới kịp nhận ra mình vừa lãnh một cước như thần tốc của Thiên Ý.

“Nói mau!” Thiên Ý tiếp tục gặng hỏi Long Ngạo.

Long Ngạo vừa lo lắng vừa kinh sợ, trước mặt hắn hiện giờ là một Liêu Thiên Ý mạnh mẽ bá đạo khác hẳn với Liêu Thiên Ý vui vẻ dễ gần mà hắn từng biết, nhưng điều quan trọng nhất hiện giờ là đáp án…

Lúc này, Lục Văn Minh đau đớn đứng dậy, và hắn đã biết mình không phải đối thủ của Thiên Ý, nên buộc phải dùng đến Thần Lực. Con quạ đen trên vai Lục Văn Minh liền biến đổi thành hình một thanh kiếm dài, Lục Văn Minh cầm lấy cán kiếm và lao đến đâm về phía Thiên Ý: “Chết đi!”

Long Ngạo đang rất khó khăn để trả lời Thiên Ý: “Hắn đã… chết…”

Đáp án mà Thiên Ý không mong muốn nhất, nàng suy sụp, trái tim đau nhói, nước mắt trào ra, ngay cả cơ thể nàng sau một lúc cố gắng quá sức cũng ngã ra sau, mặc kệ thanh kiếm đen đang sắp đâm vào tim mình …

BINH!

Khoảnh khắc Lục Văn Minh sắp đâm vào lưng Thiên Ý, một bóng đen thần tốc lướt đến đá văng Lục Văn Minh ra xa, thay vào vị trí Lục Văn Minh là một người khác, người này liền đưa tay ôm lấy eo Thiên Ý ngay khi nàng chuẩn bị ngã…

“Giỡn vậy đâu có vui!” Dương, lúc này đã trở lại hình dạng Lý Hữu Thực, quay sang đùa với Long Ngạo một cái.

Ngay chính Long Ngạo cũng không ngờ rằng, khi thấy Lý Hữu Thực sống sót khỏe mạnh và còn có thể đùa với mình, lại khiến bản thân hắn cũng vui mừng khó tả, trên mặt lộ ra nụ cười cực kỳ hiếm thấy.

Long Ngạo vui một thì Thiên Ý vui mười, tựa vào người Hữu Thực, tay nàng đưa lên vuốt gương mặt hắn: “Ngươi… ngươi không sao…”

“Ta tất nhiên là không sao!” Dương mỉm cười đáp, hắn đã lo sợ trường hợp Thiên Ý tưởng rằng Hữu Thực đã chết khi cứu Đế Băng, rồi khi hắn xuất hiện với hình dạng Võ Phi Dương và tự nhận mình là Hữu Thực có thể khiến nàng hoang mang và nghi ngờ, nên hắn chọn cách xuất hiện với hình dạng Hữu Thực rồi sau này sẽ nói cho nàng biết hắn chính là Võ Phi Dương.

“Nàng tạm nghỉ ở đây, ta giải quyết tên kia rồi tính…” Đỡ Thiên Ý ngồi xuống, Dương lướt về phía Lục Văn Minh.

Nhìn Dương trong dạng người thường lại có thể có tốc độ vượt qua Linh Vương như Lục Văn Minh, Hoài Bão ngạc nhiên hỏi: “Sư phụ, sao hắn nhanh quá vậy?”

Lão sư phụ nghĩ ngợi: “Linh lực quanh người hắn đang tỏa ra rất nhiều, dường như là sử dụng bảo đan… Chẳng lẽ là Siêu tốc thánh đan?”

“Siêu tốc thánh đan, những loại thánh đan cường hóa như Siêu tốc thánh đan chẳng phải cực kỳ hiếm có sao? Hơn nữa nếu có thì sao lúc đánh với Mạc Kính Vũ hắn không dùng?” Hoài Bão nói.

“Vậy thì… có lẽ hắn vừa tìm được?”

“Ở đâu? Chẳng lẽ là từ Chiến Thần điện?”

Lão sư phụ đáp: “Có thể lắm!”

Lúc này, Dương đã tiếp cận Lục Văn Minh, Tử Tình kiếm hiện ra trên tay và liên tục di chuyển một cách thần tốc để chém liên hồi vào người Lục Văn Minh, khiến tên này không kịp phòng ngự và liên tục trúng đòn.

“Hự! Tại sao một Linh Tướng như ngươi lại có tốc độ và sức mạnh này!” Lục Văn Minh liên tục yếu thế, khó tin nói.

Binh! Xoẹt! Xoẹt! Binh!

Tiên tục tung đòn vào người Lục Văn Minh, Dương đáp: “Lỡ uống thuốc quá liều nên vậy…”

“Thuốc?” Lục Văn Minh tò mò.

Dương đá văng Lục Văn Minh rồi liệt kê: “Siêu tốc thánh đan, cường lực thánh đan, đại hồn thánh đan, mười viên nạp hồn tiên đan, phục sinh thánh đan…”

Vừa đánh vừa nói nên Dương nói hơi to, khiến những người khác há hốc mồm, nếu không phải Dương đang dùng thực lực Linh Tướng bán hành cho Linh Vương thì nhất định ai cũng cho rằng hắn bốc phét.

“Toàn là thánh đan cực hiếm! Lại còn dùng chung một lần?”

“Thằng Lý Hữu Thực đó… là con của bộ trưởng bộ y tế à?”

Tất nhiên không phải, thuốc này chính xác là Dương đã chôm được trong Chiến Thần điện. Nói là chôm bởi khi vào Chiến Thần điện, Dương với thân phận Giả kim thành chủ có thể tùy ý kiểm tra bảo vật mà không sợ bị ngăn cản, tất nhiên chỉ là kiểm tra, nhưng vì không còn canh gác, kiểm kê của hai phe Lê – Mạc nên sau khi lấy ra thì Dương quên trả lại cũng không sao…

Điều khác nên biết là dù trong Chiến Thần điện thì thánh đan cũng cực hiếm, nhưng vì tình hình nguy cấp nên Dương buộc phải đứt ruột dùng đến.

Liên tục chịu đòn nhưng Lục Văn Minh không mấy lo ngại, ngược lại rất tò mò: “Dù là thánh đan thì cũng chỉ có tác dụng trong thời gian cực ngắn, sao ngươi không tranh thủ giết chết ta mà cứ dây dưa vậy?”

Dương đáp: “Ta không giết nổi ngươi, bởi ngươi có Thần lực!”

“Vậy ngươi đang làm trò gì?”

“Đánh cho ngươi nôn ra Thần lực!”

Lục Văn Minh vẫn liên tục chịu đòn, toàn thân đầy máu, sự thật là hiện tại nếu không dùng Thần lực thì Lục Văn Minh hoàn toàn không thể chống lại Dương, nhưng Lục Văn Minh cũng không có nhiều Thần lực, buộc phải chừa để phòng lúc nguy cấp và phần khác để dùng cho nhiệm vụ được giao.

“Nôn ra Thần lực? Ngươi tuy rất mạnh nhưng chưa đến mức đó!”

“Ta biết! Không nôn ra thì ta cứ đánh cho bõ ghét!” Dương đáp, sau đó tiếp tục tấn công điên cuồng.

“AAAAAA…”

Đột nhiên, một tiếng gào khủng khiếp lan ra đẩy lùi cả Dương lẫn Lục Văn Minh và những người khác, nhưng tiếng gào cũng nhanh chóng tắt đi, bóng tối nơi trái tim của Nữ Thần bị đẩy ra toàn bộ, để lộ một quả tim sáng chói như ánh mặt trời…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268
Thông tin truyện
Tên truyện12 nữ thần – Quyển 2
Tác giả Slaydark
Phân loại Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện Sec, Truyện sex dài tập, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Ngày cập nhật01-03-2022 09:48:01
Truyện ngẫu nhiên
Ngang trái (Update phần 22)
Đi qua mùa dịch (Update phần 11)
Chí tôn vô cực (Update phần 6)
Người cha bị vô sinh (Update phần 7)
Mẹ nuốt tinh con (Update phần 5)