Đóng QC
Tuyện Sex Ngắn Hay > Truyện loạn luân > 12 nữ thần – Quyển 2

12 nữ thần – Quyển 2

Phần 115

Rừng cây tĩnh lặng tiễn đưa vầng thái dương đỏ rực đang chìm dần theo hoàng hôn.


Dưới tán cây, Dương vục mặt vào ngực Dạ Vũ, say mê ngoạm một mảng lớn mềm mại trong khi lưỡi hắn liếm lên búp hoa nhỏ xíu trên ngực nàng.

“Đừng mà…”

Dạ Vũ đang oằn mình hứng chịu cảm giác nhồn nhột kích thích nơi đầu ngực, hai tay cố ngăn Dương sờ mó khắp cơ thể nàng.

Chợt Dạ Vũ ngừng vùng vẫy, cũng không lên tiếng ngăn Dương.

“Nàng sao vậy?” Dương lo lắng hỏi.

Dạ Vũ không vội đáp, mắt nàng nhìn bầu trời đang tối dần, rồi nàng ngồi dậy tựa vào người Dương, hai tay ôm chặt lấy hắn và nói: “Nếu không có chàng, có lẽ giờ này Dạ Vũ vẫn còn sống quãng đời tăm tối vô hồn…”

Cảm nhận cơn run khẽ trên cơ thể mềm mại của Dạ Vũ, Dương biết nàng đang nhớ lại khoảng thời gian bị người khác khống chế, hành hạ như nô lệ. Dương xót thương ôm chặt Dạ Vũ, vỗ về an ủi: “Đừng lo lắng, ta sẽ càng ngày càng mạnh mẽ hơn, sẽ mạnh mẽ đến mức không còn ai dám bắt nạt Dạ Vũ của ta nữa!”

Khi Dương nói, những đốm sáng li ti lấp lánh đủ sắc màu lần lượt hiện ra khắp xung quanh hai người, khiến cho màn đêm đang dần u ám trở nên lung linh huyền ảo.

Những tia sáng li ti này do Dương tạo ra từ Thiên Cực Thánh Quang, dị thuộc tính đế quang mà hắn lấy được tại Cường Dương Cung. Kể từ khi rời khỏi Cường Dương Cung, Dương liên tục gặp những biến cố rồi mất trí, đến tận những ngày gần đây, hắn mới có thời gian tìm hiểu và học cách sử dụng thánh quang Thiên Cực này.

Đưa tay xoa gương mặt đẹp long lanh của Dạ Vũ, Dương ân cần nói: “Dạ Vũ, tên của nàng có thể gợi cảm giác u buồn của mưa đêm, nhưng cũng có thể gợi cảm giác lãng mạn yên bình như khiêu vũ giữa màn đêm…”

“Khiêu vũ là gì?” Dạ Vũ tròn mắt hỏi.

“Ta dạy nàng.” Dương đáp, hắn đỡ Dạ Vũ đứng dậy, kéo tay nàng đặt tên vai hắn, tay hắn ôm eo nàng, tay còn lại của hai người đan vào nhau.

Hai gương mặt đối diện phả hơi thở vào nhau, sau đó Dương nhe răng thú nhận: “Thật ra ta cũng không biết, nhưng cứ thử xem sao… Tiếc là thiếu một chút âm nhạc…”

Dạ Vũ mỉm cười xinh xắn, sau đó nàng bẽn lẽn hát một khúc hát ngọt ngào.

Dương tròn mắt trước giọng hát say đắm lòng người của Dạ Vũ. Mãi lắng nghe tiếng hát mị tình, Dương choàng tỉnh khi ánh mắt Dạ Vũ long lanh nhìn hắn chờ đợi.

Dương liền dẫn dắt Dạ Vũ bước chân theo từng nhịp bài hát. Dưới khúc hát ngọt ngào, trong màn đêm lấp lánh, những nhịp chân tưởng chừng như đơn giản của hai người lại trở nên lãng mạn và dạt ý dào tình.

Thân thể mềm mại của Dạ Vũ uyển chuyển bước theo Dương, môi nàng hồng nhuận dâng từng câu hát của một bài hát thể hiện tâm tình nhi nữ vào tai Dương, hai đôi mắt đen chưa từng rời nhau…

Trước mắt là một gương mặt đẹp tuyệt trần, trong tay là một cơ thể mỹ miều quyến rũ, mùi hương nồng nàn, tiếng ca ngào ngọt, ánh mắt long lanh, mỗi bước chân lại khiến Dương nhích gần Dạ Vũ hơn một chút, tay hắn siết nhẹ vào eo nàng, hai vần trán khe khẽ chạm vào nhau…

Tiếng hát như tiếng lòng Dạ Vũ, mỗi lúc một ngọt ngào, da diết hơn…

Bước chân chậm dần, chậm dần…

Đôi ngực tròn của Dạ Vũ bẽn lẽn nép mình vào bờ ngực săn chắc của Dương…

Hai đôi mắt say đắm mãi không rời nhau, khép hờ…

Hai đôi môi chầm chậm tìm đến nhau…

Gần, rất gần, cảm giác hòa quyện được khơi lên…

Nhưng chưa hòa quyện, vì Dạ Vũ chợt nghiêng đầu tránh môi Dương rồi nở nụ cười tinh nghịch, sau đó nàng lại nhắm hờ mắt, môi hồng hờ hững đầy khiêu khích.

Dương mỉm cười, hai tay siết làn eo thon mềm mại của Dạ Vũ, dẫn nàng theo từng bước nhảy nhẹ nhàng, dù đã không còn lời ca nhưng trong hắn vẫn còn như âm vang tiếng hát. Theo sự khiêu khích, mắt hắn cũng khép hờ, môi hắn lại tìm đường đến với đôi môi nàng…

Màn đêm lấp lánh…

Hai đôi môi chờ đợi khoảnh khắc giao thoa, nhưng nỡ lòng nào, nàng lần nữa tránh đi ngay khi khoảng cách mong manh gần như không còn tồn tại…

Nàng đương nhiên không nỡ, mối tình này bắt đầu từ thù hận, khiến nàng đau đớn, khiến nàng tủi hờn, rồi khiến nàng yên bình hạnh phúc, đủ mọi gia vị mặn đắng chua cay lẫn ngọt ngào, thiếu chăng chỉ là một chút vị vui tươi của sự tinh nghịch mà nàng chỉ thể hiện ra trước những người thân yêu nhất.

Sự khiêu khích tinh nghịch của Dạ Vũ càng khiến Dương thèm muốn đôi môi nàng nhiều hơn. Vẫn những bước nhảy dịu dàng, hắn ôm sát nàng vào người hơn và lần nữa đưa môi tìm đến…

Dạ Vũ lại giở trò khiêu khích, nhưng Dương đã đoán trước nên khi nàng nghiêng đầu tránh đi, hắn cũng nghiêng đầu lấn đến…

Chạm…

Hai làn môi chạm lấy nhau, dù chỉ trong một khoảnh khắc nhỏ nhoi nhưng đủ làm cả hai say đắm men tình…

Hai đôi mắt như bị cố định vào nhau, Dương lại nghiêng đầu, đặt lên môi Dạ Vũ thêm một nụ hôn nữa…

Dạ Vũ say mê tạm quên đi trò nghịch ngợm, môi hồng mấp máy dâng hiến cho Dương trọn hương thơm vị ngọt nồng nàn, chiếc lưỡi hồng ướt át khẽ dâng mật ngọt cho môi Dương say sưa hút lấy.

“Ưm…”

Tiếng rên khẽ ngọt ngào của Dạ Vũ như nhắc nhở Dương thực hiện những bước tiếp theo. Khi vừa hôn vừa dìu dắt Dạ Vũ theo từng nhịp chân, tay Dương tạm rời làn eo mê hoặc của nàng để tìm xuống bờ mông căng tròn gợi cảm.

Chợt Dạ Vũ cắn nhẹ vào môi Dương khiến hắn giật mình nhả môi nàng, đồng thời nàng xoay người muốn tránh thoát khỏi vòng tay hắn.

Nhưng Dương lướt đến rất nhanh và sau vài vòng xoay mình, Dạ Vũ lại rơi vào vòng tay hắn. Ánh mắt tinh nghịch pha chút mị tình của Dạ Vũ nhìn vào mắt Dương, hắn đáp lại nàng bằng ánh mắt giả như bực bội nhưng chất chứa yêu thương dạt dào.

Dương đưa tay vuốt ve mái tóc đen tuyền suôn mượt của Dạ Vũ, trong khi đó, bàn tay ngọc ngà mềm mại của nàng xoa lên gương mặt anh tuấn của hắn.

Rồi Dạ Vũ lại nghịch ngợm véo nhẹ cái mũi cao của Dương, sau đó nàng kéo mí mắt Dương xuống và mở lên lại, và còn dùng ngón tay vẽ bừa lên trán Dương.

Để cho Dạ Vũ nghịch ngợm trên mặt mình một lúc, Dương yêu chiều hỏi: “Sao nàng nghịch quá vậy?”

Dạ Vũ chu môi, vừa gõ ngón tay lên môi Dương vừa đáp: “Đâu có đâu! Người ta lúc nào cũng ngoan mà?”

“Lúc nào cũng ngoan?” Dương bật cười, trong lòng không khỏi nhớ lại một hội trưởng Âm Đạo Hội Dạ Vũ lạnh lùng khi lần đầu gặp mặt ở rừng Bạch Mã, nhớ đến một hoàng đế Dạ Vũ kiêu hùng tàn nhẫn ở Hoàng thành, nhớ một Dạ Vũ thoát khỏi khống chế của Thủy sau khi bị Dương cưỡng đoạt, yếu mềm và nhút nhát, nhớ một ‘ma nữ’ Dạ Vũ khờ khạo và đáng yêu ở Cường Dương cung, nhớ một Dạ Vũ đáng thương bị hành hạ sống không bằng chết, cũng nhớ một Dạ Vũ dịu hiền ngào ngọt trong cái đêm mưa trên dòng sông nhỏ…

Qua dòng hồi tưởng, Dương không khỏi xúc động ôm lấy thân hình mềm mại thật chặt vào lòng, yêu thương hôn lên tóc nàng và thì thầm: “Phải, Dạ Vũ của ta là ngoan nhất. Ta yêu nàng thật nhiều…”

Dạ Vũ có vẻ rất thích được Dương ôm, nàng dụi dụi đầu vào má Dương và đáp: “Dạ Vũ cũng yêu chàng nhiều!”

“Nhiều cỡ nào?” Dương hỏi trêu.

“Nhiều ơi là nhiều, to ơi là to cơ!” Dạ Vũ đáp, rồi chợt nàng như cảm thấy gì đó, nhìn xuống dưới bụng Dương và thốt lên: “A! Nó cũng to lên kìa!”

Dương nhe răng cười, thân thể Dạ Vũ vừa quyến rũ vừa mềm mại, lại tỏa ra một làn hương thơm nhè nhẹ khiến Dương không thể cầm lòng.

Rồi Dương ngưng cười, tròn mắt bất ngờ khi Dạ Vũ đột nhiên kéo quần hắn xuống, giải phóng cho cái thứ nóng hổi kia giương ra đầy thèm khát. Dạ Vũ cúi xuống, vừa gõ ngón tay lên cái đầu khấc trông như đầu rắn của Dương vừa chu môi nói: “Bé hư! Đừng vội nha, chờ chị học khiêu vũ xong đã!”

Nói xong, nàng chu môi hôn nhẹ lên làm cái thứ kia giật nhẹ một cái.

Dạ Vũ khi ở bên riêng Dương khác hoàn toàn so với Dạ Vũ ở chốn đông người. Dương hiểu ra điều này và cảm thấy rất hạnh phúc.

“Vậy học nhanh kẻo bé chờ!” Dương đùa theo Dạ Vũ, nắm tay, ôm eo nàng và tiếp tục những bước khiêu vũ nhẹ nhàng.

Tiếng lá gió, tiếng các sinh vật đêm, tiếng suối chảy hòa vào nhau thành một khúc nhạc nền cho bài hát của Dạ Vũ càng thêm da diết.

Màn đêm càng đen thìn những đốm sáng li ti càng thêm lấp lánh. Hai đôi chân vẫn cùng hòa theo nhịp, tiếng nhạc rừng vẫn vang nhưng tiếng hát ngọt ngào đã tắt, thay bằng tiếng hai đôi môi và lưỡi mơn trớn nhau. Hai cơ thể cũng dán chặt vào nhau, hai tay Dương vuốt ve eo và mông Dạ Vũ trong khi hai tay nàng xoa khắp lưng hắn.

Rồi Dương rời môi Dạ Vũ, hắn liếm một vệt nước dãi đang chảy dọc xuống cằm nàng rồi kề tai nàng thì thầm: “Nàng học xong chưa? Bé hư chờ hết nổi rồi này!”

Vừa nói Dương vừa kéo quần mình xuống rồi nắm tay Dạ Vũ đặt vào cái đứa ‘bé hư’ của hắn.

Chạm tay vào cái thứ to dài, cứng nóng của Dương, Dạ Vũ bẽn lẽn cười, khẽ vuốt ve dỗ dành: “Ngoan! Chờ chị thêm chút nữa nha!”

Rồi Dạ Vũ đứng dậy, trước mắt Dương, Dạ Vũ xoay lưng về phía hắn rồi bước đi những bước quyến rũ. Vừa bước, Dạ Vũ vừa quay đầu nhìn Dương bằng ánh mắt khiêu gợi.

Một nụ cười tinh nghịch hiện trên môi Dạ Vũ khi tay nàng vén chiếc váy dài xẻ tà sang bên làm lộ ra một chân thon dài trắng ngần như ngà ngọc. Rồi ngón tay Dạ Vũ đặt dưới hông, nàng ưỡn eo, cong mông về phía Dương, dần kéo chiếc quần lót mỏng manh trượt dài xuống đôi chân dài miên man. Một cảnh tượng tuyệt trần gợi dục.

Với chiếc quần lót còn vướng lại một bên đùi, Dạ Vũ vừa liếc mắt đưa tình với Dương vừa bước đến vịn tay vào một gốc cây, mông tròn nhô ra mời gọi.

Sao có thể chối từ? Dương bị mê hoặc bước vội đến ôm đôi bầu ngực Dạ Vũ từ phía sau, cái thứ kia của hắn chen vào giữa cặp đùi mềm mịn, cọ đầu vào cửa mình ẩm ướt của nàng.

Bị Dương xâm chiếm những vùng nhạy cảm nhất, Dạ Vũ đỏ mặt liếc mắt khẽ hỏi: “Chàng thấy Dạ Vũ làm như vậy có quyến rũ không?”

Dương không đáp, vì vẻ mặt chết mê chết mệt của hắn chính là câu trả lời, hắn bấu chặt tay vào cặp ngực tròn mềm mại của Dạ Vũ, nhích mông cho thứ kia của hắn mơn trớn ngoài cửa mình ướt át của nàng, còn môi hắn bắt lấy môi nàng hôn như điên dại.

“Ưm… Ưm…”

Từng tiếng rên dịu dàng kích thích lan ra từ cổ họng Dạ Vũ. Chiếc lưỡi hồng của nàng ngoan ngoãn dâng hương thơm vị ngọt cho đôi môi tham lam cùng chiếc lưỡi đói khát của Dương. Hai nụ đào hồng nhỏ xíu của nàng dần cương cứng nhô lên trên hai bầu ngực căng tròn đang bị tay Dương nhào nặn không chút thương tiếc. Mông nàng ưỡn ra và dần đẩy đưa hòa theo những cú đẩy hông của Dương, làm cho đôi môi hồng ướt át giữa hai chân nàng ướt đẫm dâm thủy long lanh vì không ngừng mơn trớn cái thứ to cứng đầy gân guốc của Dương.

Một dòng dâm thủy rời khe suối hồng chảy dọc theo làn da đùi mềm mịn, vừa đúng lúc Dương cúi xuống đưa lưỡi liếm lấy.

Dương sẵn đà liếm một đường dài lên bờ mông nõn nà tròn trịa, hôn và mút một lúc rồi hắn lách lưỡi liếm vào cái lỗ nhị xinh xắn giữa khe mông nàng, khiến Dạ Vũ khẽ rùng mình một cái.

Từ khe mông Dạ Vũ, Dương liếm dần xuống dưới, khi Dạ Vũ cúi người chổng mông lên cao cũng là lúc lưỡi Dương liếm vào khe suối tình ẩm ướt…

“A…” Dạ Vũ khẽ rên một tiếng nhu tình. Cái lưỡi ấm và ẩm ướt của Dương xông phá cửa mình khiến khoái cảm như luồng điện lan khắp cơ thể nàng.

Nếm hương vị dâm thủy đặc trưng đang lan truyền trên đầu lưỡi làm Dương phát cuồng, hắn há miệng ngoạm vào đôi môi ẩm ướt của Dạ Vũ, dùng răng gặm nhẹ vài cái khiến Dạ Vũ rên lên không ngớt.

Sau đó, Dương cho lưỡi lấn sâu vào trong để khơi ra một dòng suối dâm thủy rồi dùng môi soàm soạp hút lấy.

“A… Á… Aa… Á…” Dạ Vũ vừa rên rỉ vừa đong đưa cặp mông to tròn, tận hưởng cảm giác mê sướng từ môi và lưỡi Dương mang lại.

Như cảm thấy dòng suối chưa đủ ướt, Dương vừa đá lưỡi ở phía trên khe suối vừa cho ngón tay luồn sâu vào từ bên dưới, cố khơi dậy thật nhiều dâm thủy rồi hút hết vào miệng.

Với một ngụm dâm thủy trong miệng, Dương đứng dậy, kéo Dạ Vũ xoay mặt lại và áp môi hắn vào môi nàng, truyền cho nàng một nụ hôn đầy dâm hương dục vị.

“Ưm…” Dạ Vũ say sưa hôn Dương, say sưa nếm lấy dâm thủy của chính nàng hòa cùng vị môi của Dương, một loại hương vị kích thích đến tận cùng.

Rồi Dạ Vũ quỳ xuống trước Dương, với ánh mắt mị tình nhìn hắn, nàng dùng đôi môi còn vương lại một chút dâm thủy hôn vào cái thứ đen dài đang giương ra trước mặt.

Nụ hôn quyến rũ làm thứ kia của Dương giật mạnh một cái rồi gõ lên môi Dạ Vũ, khiến nàng nhăn mày răn đe: “Bé hư không được đánh chị!”

Nhưng Dạ Vũ vừa nói xong, cái thứ kia lại “cố tình” gõ lên môi nàng thêm mấy cái nữa.

Mặt xụ xuống ra vẻ bực bội, chợt Dạ Vũ bất thình lình há miệng ngoạm vào cái thứ kia làm Dương giật mình la lên.

“Ui da!”

Mặc cho Dương kêu đau, Dạ Vũ xoa tay lên vết cắn và vỗ về: “Không được đánh chị nữa nghe chưa! Nếu không… Nếu không…” Nói đến đây, Dạ Vũ ngập ngừng rồi liếc Dương bằng ánh mắt đầy gợi dục: “Nếu không chị không cho làm chuyện đó nữa đâu!”

Dứt câu, nàng đỏ mặt hé môi ngậm lấy cái thứ kia và mút say sưa.

Cảm giác được ngậm bởi đôi môi ngọt ngào, được giữ trong vòm miệng thơm tho, được quấn trong chiếc lưỡi mềm mại của thứ kia khiến Dương cố cắn răng hãm kìm cơn cực đỉnh chực trào. Hắn ngắm nhìn gương mặt tuyệt sắc của nàng, vuốt ve mặt nàng rồi tìm xuống sờ vào gò ngực trắng tròn thơm ngon đang nép mình dưới cổ áo.

Vừa no tròn, vừa trắng trẻo, vừa mềm mịn, vừa căng chắc lại vừa đàn hồi, cảm giác sờ vào ngực Dạ Vũ như được sờ vào thứ vật chất kỳ diệu nhất thế gian, khiến Dương chỉ muốn sờ mãi không rời.

Thấy Dương say mê bầu ngực mình, Dạ Vũ ngẩng cao người lên, cởi bỏ trang phục, nàng vén phần tóc đang che một bên ngực ra rồi dùng một tay vịn bầu ngực, tay còn lại giữ thứ kia của Dương. Với cái liếc mắt tinh nghịch, Dạ Vũ lần nữa khiến Dương phát cuồng khi nàng áp ngực nàng vào thứ kia của hắn, cứng áp vào mềm, gân guốc áp vào mịn màng, nóng hổi áp vào mát rượi, mùi hôi nam tính áp vào hương da ngào ngọt.

Cái miệng nhỏ xíu trên đầu khấc Dương hôn vào nụ đào hồng xinh xắn trên ngực Dạ Vũ, rồi cái thứ kia rơi vào khe giữa hai bộ ngực và bị kẹp lấy.

Dương không ngừng xuýt xoa khi thứ kia của hắn được đẩy đưa giữa đôi đào tiên mềm mịn, một cảm giác khoái lạc như thiên đường.

Chưa hết, vì cái thứ ấy quá dài nên nhô ra khỏi khe ngực một đoạn, vừa đủ để Dạ Vũ hé môi ngậm lấy cái đầu khấc và dùng lưỡi mềm trêu chọc.

Từng nhịp nâng hạ ngực của Dạ Vũ tuyệt diệu như từng nấc thang đưa Dương đến thiên đường. Cuối cùng, hắn lên đến đỉnh, hắn tóm tóc giữ đầu nàng cúi thấp và rùng mình, cái thứ kia giật mạnh, xả từng đợt tinh trắng đục vào đôi môi hồng thơm ngọt của Dạ Vũ.

Là con lai Long tộc, tinh dịch của Dương mỗi lần phóng ra nhiều hơn hẳn người thường, và sẽ càng nhiều theo sự phát triển của hắn.

Ngoan ngoãn hứng lấy đến đợt phun xả cuối cùng, Dạ Vũ mút nhẹ như cố hút thêm tinh dịch trong thứ kia rồi nhả ra. Tinh dịch ngập tràn trong miệng nàng theo đó trào ra ngoài, chảy từ chiếc cằm thon xuống bộ ngực tròn trắng mịn.

Rồi Dạ Vũ ngước lên nhìn Dương, nàng nuốt ực ngụm tinh dịch còn lại với gương mặt si mê thỏa mãn như đang nuốt một thức uống ngon nhất trần đời…

Trên môi Dạ Vũ vẫn sót lại một vệt tinh trắng đục long lanh, dưới ngực tròn cũng vương lại một mảng tinh dịch, có một vệt tinh chảy đến nụ hoa đào xinh xắn trên ngực nàng rồi nhễu thành dòng xuống cặp đùi trắng nõn. Một cảnh tượng dâm đãng tuyệt thế, cảnh tượng khiến cho thứ kia của Dương đang thiu thiu ngủ cũng phải ngóc đầu dậy một lần nữa.

Khao khát, Dương cúi xuống đỡ Dạ Vũ nằm ngửa ra, tay hắn vuốt ve đôi chân ngọc của nàng trong khi miệng hắn mút nhẹ từng ngón chân xinh xắn.

“Aa… A…” Cảm giác nhồn nhột kích thích khiến Dạ Vũ cong người rên lên từng cơn.

Dương hôn lên từng ngón chân Dạ Vũ rồi liếm khắp cả hai mu bàn chân nàng, cảm thụ hương thơm nhè nhẹ trên đôi chân thon mịn màng trắng sáng như ngà ngọc. Dương hôn dần xuống đùi, tay hắn đẩy đùi nàng lên cao để khe suối tình hồng ướt át hé lộ dưới màn đêm lấp lánh.

“Cô bé, muốn anh lắm phải không?” Dương học theo kiểu đùa của Dạ Vũ, tâm sự như thật với cửa mình nàng, khiến nàng xấu hổ ửng hồng đôi má, ánh mắt mị tình.

Rồi Dương lại cúi mặt hôn lên cô bé xinh đẹp tuyệt trần giữa đôi chân trắng ngọc, khiến cho Dạ Vũ oằn mình rên rỉ trong khoái cảm chực trào.

“Aa… A… A…”

Mãi không biết chán, Dương ngóc đầu lên sau một hồi dùng lưỡi liên tục đẩy vào rút ra trong cửa mình Dạ Vũ khiến nàng sướng mê.

Khi cái đầu lớn của Dương rời đi thì cửa mình Dạ Vũ lại phải đón tiếp “cái đầu nhỏ” của hắn. Cài thứ nóng hổi còn vương lại tinh dịch trắng sệt này cứ cọ mình vào đôi môi hồng ẩm ướt giữa hai chân Dạ Vũ mà không chịu chui vào khiến nàng cứ oằn mình trong cảm giác khiêu khích tột độ.

Không chịu đựng nổi, Dạ Vũ đưa tay dịu dàng kéo thứ kia của Dương hướng đầu khấc vào cửa mình nàng và dụ dỗ: “Bé hư! Đừng trêu chị nữa, vào đi nào!”

Dương phì cười đáp: “Nó bị ai đó cắn nên giờ không dám vào nữa rồi!”

Vừa nói, Dương vừa dụi đầu khấc chui vào cửa mình Dạ Vũ một đoạn rất ngắn rồi rút ra.

“Aa… Đừng sợ… Vào đi chị thương nha…” Dạ Vũ tiếp tục dụ dỗ, hông nàng nhướng lên cố tìm cách nuốt thứ kia vào cửa mình nhưng bất thành.

Lúc này, Dạ Vũ nhìn Dương bĩu môi hờn dỗi: “Bé của chàng hư quá! Giận luôn!”

Nói xong, nàng nằm nghiêng người sang bên, đôi chân ngọc khép lại nhưng khe tình ướt sũng vẫn lộ ra, bị ép giữa cặp đùi nên chảy ra một dòng dâm thủy lấp lánh dọc theo làn da mịn màng.

Nhìn biểu cảm đáng yêu trong tư thế vô cùng gợi dục của Dạ Vũ, Dương phì cười rồi bất ngờ thúc mạnh làm thứ kia đâm sâu tận gốc vào cửa tình đang hé mở của nàng.

“Á!” Dạ Vũ tê tái hét lên một tiếng khi cảm nhận cái thứ to dài gân guốc kia đi sâu đến tận cùng âm đạo nàng, chạm đến tận tử cung.

Giữ dương vật nằm sâu trong âm đạo Dạ Vũ, Dương ngắm gương mặt xinh đẹp động lòng người của Dạ Vũ và phát hiện mặt nàng đang xụ xuống, nàng bĩu môi nhăn nhó nói: “Bé hư của chàng làm Dạ Vũ đau!”

Dương phì cười: “Vậy ta bắt nó ra nhé?”

Dạ Vũ lắc đầu: “Không được! Làm vậy bé con sẽ buồn lắm…” Nói đến đây nàng đảo mắt chu môi: “Chàng cứ chiều bé đi, thiếp chịu đau một chút cũng được…”

Trước biểu cảm đáng yêu xinh đẹp của Dạ Vũ, Dương thích thú cúi xuống hôn môi nàng, cái thứ đang nằm yên chờ đợi kia bắt đầu nhẹ nhàng đưa đẩy.

“Ưm… Ưm…”

Trong tư thế nằm nghiêng, Dạ Vũ vịn tay Dương, nghiêng đầu dâng cho hắn hương môi ngào ngọt, chân nàng gập lại, mông ưỡn ra hứng lấy từng cú đẩy mê hồn của Dương.

Tốc độ tăng dần, Dương rời môi Dạ Vũ sau khi đã hút sạch mật ngọt trong miệng nàng, môi hắn chuyển lên hôn gò má hồng hồng xinh xắn, hôn lên cái tai nhỏ nhỏ đáng yêu, liếm qua chiếc cổ cao thơm lừng rồi liếm xuống bờ vai thanh mai gợi cảm.

Từng tấc da thịt trên người Dạ Vũ gần như đều có dấu vết của Dương, hắn mò xuống cặp ngực đẹp điên đảo đang đong đưa theo từng nhịp đẩy để bắt đầu những trò cắn, liếm quen thuộc.

Dương hôn lên nụ đào nhỏ còn sót lại vị tinh dịch của hắn, lưỡi hắn đánh đưa làm Dạ Vũ oằn mình trong khoái cảm mãnh liệt.

“Aa… A… Chàng… thật là hư… Aa… Bé con của chàng… cũng rất hư…” Dạ Vũ vừa rên rỉ vừa nói trong nhịp tình dồn dập.

“Vậy nàng không thích hả?” Dương hỏi đùa trong khi mông hắn đẩy đưa điên dại.

Dạ Vũ xoay người ngửa ra, hai chân nàng quặp lấy hông Dương, hai tay nàng vòng lên ôm cổ hắn, ngọt ngào đáp: “Aa… A… Dạ Vũ… thích chàng nhất… Thích cả… bé hư của chàng… A… A… Aa… Dạ Vũ sướng…”

Dương vừa điên cuồng đâm thứ kia vào âm đạo Dạ Vũ, vừa ôm đầu nàng và nói: “Ta cũng… thích Dạ Vũ nhất! Yêu Dạ Vũ, yêu cả cô bé của Dạ Vũ!”

“A… A! A! Á! Dạ Vũ sướng! Dạ Vũ sướng!” Dạ Vũ rên như hét lên, cả người nàng dính sát vào Dương, cơ thể quyến rũ tuyệt trần quằn quại run lên…

Dương cắn răng đẩy một cú đẩy cuối cùng để chấm dứt cơn tình vũ bão. Rồi hắn rùng mình, đầu khấc hôn vào cửa tử cung, chuyển giao từng đợt từng đợt tinh nồng đậm vị dâm tình…

Cảm nhận được tử cung mình bị tinh dịch của Dương lấp đầy, Dạ Vũ ngọt ngào trao hắn nụ cười hạnh phúc thỏa mãn, rồi ôm chặt lấy hắn, trao hắn môi hôn nồng nàn trong màn đêm lấp lánh.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268
Thông tin truyện
Tên truyện12 nữ thần – Quyển 2
Tác giả Slaydark
Phân loại Truyện loạn luân, Truyện người lớn, Truyện sắc hiệp, Truyện Sec, Truyện sex dài tập, Truyện sex hay, Truyện sex mạnh
Ngày cập nhật01-03-2022 09:48:01
Truyện ngẫu nhiên
Hai cô bạn (Update phần 5)
Băng trộm biến thái (Update phần 12)
Gái nứng kể chuyện (Update phần 12)