Đóng QC

Diệp Mặc

Phần 43
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Bởi vì y nhìn thấy chân của Diệp Mặc đang ở trên ngực của A Phát, đang lạnh lùng lườm y và Vương Thuyền, y không biết tại sao chỉ trong một thời gian ngắn, làm sao Diệp Mặc có thể khống chế được A Phát, A Phát là võ sĩ giỏi nhất của y. Nhưng Tống Thiếu Văn không tài nào nghĩ tiếp nữa, bởi vì y còn chưa kịp xuống tới đất, cũng không kịp phản ứng, Diệp Mặc lại một lần nữa xông đến tung một cước.


“Răng rắc” hai tiếng, xương đùi của Tống Thiếu Văn đã bị Diệp Mặc đá gãy một cái, “á” một tiếng, mồ hôi lạnh của Tống Thiếu Văn lập tức đổ ra, Vương Tuyền toàn thân phát rét nhìn Diệp Mặc gần như đang tung thêm một cước, rốt cuộc hắn ta là người gì chứ? Sao động tác lại khủng khiếp như thế? Thiết bản, nhất định là thiết bản.

– Dẫn đường đến xe đi.

Ánh mắt của Diệp Mặc khiến Vương Thuyền lạnh người, không dám phản kháng, lập tức dẫn đường, cái càng làm cho y sợ chính là Diệp Mặc một tay xách một thằng, mang Tống Thiếu Văn và A Phát theo sau.

Tống Thiếu Văn đau đến gần như ngất đi, nếu như cho gã ta cơ hội lần hai, gã thà để người khác chỉ vào mặt mình mà chửi, cũng không dám đến tìm cái tên Diệp Mặc quỷ quái này. Người khác ai cũng nói Tống Thiếu Văn là tên quỷ quái, nhưng Tống Thiếu Văn đã hiểu tên quỷ thật sự chính là tên Diệp Mặc giả nai ăn thịt hổ này.

Khi y đày đọa người khác, ít nhất trong lòng cũng phải nghĩ, trên mặt phải có biểu cảm, nhưng khi Diệp Mặc đá gãy xương y, lại đơn giản như đạp một con kiến vậy, đến mắt cũng không thèm chớp, đừng nói là có biểu cảm.

Xe cách đấy không xa, không đến trăm mét, và bọn Tống Thiếu Văn vì không muốn bị phát hiện, nên đã chọn con đường vắng vẻ, hơn nửa lại hơn hai giờ đêm, trên đường đã không còn ai, sau đó họ đã lên chiếc BMW.

Diệp Mặc quăng Tống thiếu gia và A Phát vào ghế sau, lại tịch thu hết tiền trên người họ, rồi mới nói với tên tài xế Vương Thuyền:

– Lái xe đến Quế Lâm đi.

Quế Lâm thuộc Hoa Hạ và là nơi tiếp giáp với mấy nước nhỏ, nơi đây núi non trùng điệp, người ở thưa thớt, rất thích hợp để Diệp Mặc tu luyện, huống hồ cho dù chuyện hắn có giết Tống Thiếu Văn bị bại lộ đi chăng nữa, thì việc muốn bắt hắn cũng khó gấp ngàn lần.

– Cái gì, đi Quế Lâm ư?

Vương Thuyền giật mình kêu lên, Quế Lâm cách Ninh Hải hơn vạn dặm, làm sao tới đó được?

– Đừng nói nhiều, lái xe đi.

Mệnh lệnh của Diệp Mặc, khiến cho những lời định nói của Vương Thuyền cũng phải nuốt xuống, chỉ đành nhanh chóng khởi động chiếc BMW, rất nhanh đã biến mất trong phạm vi thành phố Ninh Hải.

Lúc xe lái hơn một tiếng mấy đồng hồ, Diệp Mặc đột nhiên nhớ ra cái hòm thuốc nhỏ của mình còn để ở lối đi nhỏ trong phòng, nếu bây giờ quay về lấy, thì không chừng trời cũng sắp sáng, hay là thôi đi, dù sao cũng chỉ là một ít thuốc và đơn dược mà thôi, còn một lá thư và vài thứ linh tinh.

Không chỉ Tống Thiếu Văn đang uất nghẹn, mà ngay cả A Phát và Vương Thuyền cũng rất sợ, trước đến giờ đều là bọn họ dạy dỗ người khác, hôm nay lại bị tên Diệp Mặc thối tha dạy dỗ, còn lấy hết tiền trên người bọn họ.

– Mặc Thiếu gia, lần này mạo phạm anh, là Tống Thiếu Văn tôi không đúng, nhưng anh cũng biết năng lực của nhà họ Tống chúng tôi, nếu tôi có mệnh hệ gì, thì anh có chạy đâu cũng không thoát. Nhưng nếu anh chịu thả Tống Thiếu Văn tôi, thì tôi cũng không bạc đãi anh, không chỉ…

Tống Thiếu Văn bắt đầu hạ mình cầu xin, y cảm thấy tên Diệp Mặc là một kẻ tàn nhẫn, thậm chí còn tàn nhẫn hơn cả y.

Nhưng y chưa kịp nói hết câu, “bốp, bốp” bị hai bạt tai, Diệp Mặc đánh Tống Thiếu Văn hai bạt tai, rồi mới từ tốn nói:

– Đừng giả bộ trước mặt tao, nhà họ Tống mày không chọc vào tao thì không sao, nếu chọc vào ông đây, thì ông cho nhà họ Tống mày xóa sổ khỏi Yến Kinh luôn, Diệp Mặc tao nói được làm được, nhưng có thể mày sẽ không được nhìn thấy đâu. – Mày…

Tống Thiếu Văn phun ra hai cái răng, không biết là vì quá nóng giận hay vì sợ hãi mà rung cả người lên. Nhưng lần này đúng là Tống Thiếu Văn đã quá đỗi sợ hãi rồi, từ những lời của Diệp Mặc, hình như còn muốn lấy cả mạng y, tuy hắn không tin Diệp Mặc có thể làm thế, nhưng dù gì thì y cũng chỉ có một cái mạng. Nếu như hối hận có tác dụng, thì Tống Thiếu Văn đã vác cái hối hận đó hàng vạn lần rồi.

Lại một tiếng mấy đồng hồ nữa trôi qua, Diệp Mặc nhìn thấy con đường cao tốc này được xây trên núi, trong lòng khẽ động đậy, trời sắp sáng rồi, nếu như đẩy chiếc xe xuống vực vào lúc này, thì là thích hợp nhất. Đương nhiên là hắn sẽ không ngồi chiếc xe này đến Quế Lâm rồi, đây sẽ là hành động đi tìm cái chết.

Vừa nghĩ đến đây, Diệp Mặc nhìn thấy phía xa là cái camera, Diệp Mặc đột nhiên cúi người xuống, vừa kéo vô lăng.

Vương Thuyền vốn dĩ đang nghĩ cách làm sao để báo cho cảnh sát biết, hoàn toàn không ngờ Diệp Mặc lại cúi người xuống, đột nhiên kéo vô lăng trên tay mình.

Chiếc xe xoay một vòng, vượt ra khỏi đường cao tốc, bay xuống vực.

Diệp Mặc trong lúc xe lao xuống vực thì đạp cửa xe, một cái ngự phong thuật bám vách vực, bám chặt trên vách núi, thuật ngự phong phải luyện đến ba tầng mới có thể sử dụng hoàn toàn, bây giờ Diệp Mặc đang luyện tầng thứ hai, khi sử dụng hơi tốn sức, nhưng để hắn thoát nạn thì cũng đủ rồi.

Chiếc xe đua lao xuống vực, không lâu sau đó thì một tiếng “bùm” to lớn phát ra, một đám lửa bốc lên, Diệp Mặc thở phào, hắn còn nghĩ nếu như xe không cháy, thì hắn có nên thổi lửa vào không, không ngờ chiếc xe cũng chịu nghe lời, đã tự động bốc cháy.

Diệp Mặc cẩn thận lách cái camera, rồi tiến vào rừng, sau đó tan biến vào màn đêm rất nhanh.

… Bạn đang đọc truyện Diệp Mặc tại nguồn: https://truyensexngan.com

Buổi sáng Ninh Khinh Tuyết thức dậy, thì Hứa Vy đã đi làm, nhưng kỳ lạ chính là Diệp Mặc đã không mua đồ ăn sáng cho cô, vả lại cô còn không thấy bóng dáng của Diệp Mặc đâu. Trong lòng cô càng khinh thường Diệp Mặc, lần trước chỉ là mời bạn bè đi ăn một bữa cơm, kết quả là không chỉ chất lượng cơm nước sau đó kém đi, thậm chí bây giờ đến đồ ăn sáng cũng không có. Cho dù tốn thêm hai nghìn mấy kêu một chai rượu vang, nhưng chai rượu cũng là bị hắn ta uống sạch đấy thôi.

May mắn là ngày mai cô sẽ đi khỏi, nếu không thì mỗi lần trông thấy Diệp Mặc, thì không lòng cô có một sự phản cảm không thể diễn tả. Có lúc, con người ta không thể chỉ dựa vào một cái ấn tượng, lời bình phẩm của người khác tuyệt đối không thể là tên không bắn trúng đích.

Nhưng cái làm cho Ninh Khinh Tuyết thất vọng chính là, đến trưa vẫn không thấy Diệp Mặc đâu, đột nhiên, cô mới phát hiện ra mình đã hơi quá dựa dẫm vào Diệp Mặc, chẳng lẽ nếu hắn không về thì mình không thể ăn cơm chắc?

Từ lúc gần đây không thấy người của Tống gia đến tìm cô, Ninh Khinh Tuyết đã thoải mái rất nhiều, vả lại cô sẽ cùng cha mẹ rời khỏi Yến Kinh, điều này khiến cô nhẹ nhõm đi đôi chút.

Sau khi ăn trưa, Ninh Khinh Tuyết xem qua cái chậu hoa của Diệp Mặc, chậu hoa đó hình như hắn đã mười mấy ngày nay không chăm sóc nó, có ít hoa cỏ đã chết. Nhưng Ninh Khinh Tuyết đã phát hiện, cái nhánh cây mà Diệp Mặc luôn chú tâm chăm sóc, cái nhánh cỏ màu bạc ở giữa chiếc lá đã không thấy nữa.

Ninh Khinh Tuyết đột nhiên thấy bực bội, đang muốn gọi điện cho Lý Mộ Mai thì điện thoại của cô đã rung lên.

– Khinh Tuyết, em nói cho chị biết một tin vui hết sức to lớn, chị biết không, bốn giờ hơn tối hôm qua, chiếc xe của Tống Thiếu Văn đã rơi xuống vực thẩm gần đường cao tốc, trên xe hắn và hai tên cận vệ đều đã chết. Lần này chị yên tâm rồi, sẽ không còn ai làm phiền chị nữa, sáng ngày mai em sẽ đến đón chị…

Tin vui của Lý Mộ Mai truyền đến, khiến Ninh Khinh Tuyết như đang mơ.

Rất lâu cô mới buông điện thoại, vẫn không dám tin, tên ác ma trong mộng đã chết, cô đã được giải thoát.

Ninh Khinh Tuyết thở phào một hơi dài, hành động đầu tiên là nhào vô phòng, lấy tờ đăng ký kết hôn của cô và Diệp Mặc ra, đợi hắn về, thì cô và hắn có thể ly hôn với nhau rồi.

Buổi chiều đối với Ninh Khinh Tuyết là một buổi chiều dài nhất, tên Diệp Mặc vốn dĩ sẽ về sớm mà làm cơm, nhưng đến tám giờ đêm, vẫn không thấy hắn, mà là Hứa Vy đi làm về.

Hứa Vy về nhà lần đầu tiên nhìn thấy Ninh Khinh Tuyết không ở trong phòng, mà là đang đứng đợi ở cửa, nhưng không thấy Diệp Mặc.

– Cô là Hứa Vy à?

Ninh Khinh Tuyết có chút do dự hỏi.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304Phần 305Phần 306Phần 307Phần 308Phần 309Phần 310Phần 311Phần 312Phần 313Phần 314Phần 315Phần 316Phần 317Phần 318Phần 319Phần 320Phần 321Phần 322Phần 323Phần 324Phần 325Phần 326Phần 327Phần 328Phần 329Phần 330Phần 331Phần 332Phần 333Phần 334Phần 335Phần 336Phần 337Phần 338Phần 339Phần 340Phần 341Phần 342Phần 343Phần 344Phần 345Phần 346Phần 347Phần 348Phần 349Phần 350Phần 351Phần 352Phần 353Phần 354Phần 355Phần 356
Thông tin truyện
Tên truyệnDiệp Mặc
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Truyện sắc hiệp, Truyện Sec, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật12-01-2023 22:02:31
Truyện ngẫu nhiên
Tuổi thơ ngây (Update phần 2) - kiehry
Địt trộm mẹ (Update phần 48)