Đóng QC
Tuyện Sex Ngắn Hay > Truyện dâm hiệp > Con đường bá chủ – Quyển 2

Con đường bá chủ – Quyển 2

Phần 169
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenHeo.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

Một ngày này, lại có không ít người kéo đến tận sâu Bạch Đế Thành, để tận mắt chứng kiến những trận thi đấu cuối cùng của Thổ Chiến Đại Hội…


Bất quá, phần lớn người trên mặt không có sự háo hức, mong đợi như lúc đầu… bởi vì trận chiến của vị quán quân lấy một chọi mười kia đã khắc sâu vào tâm trí bọn hắn, sợ rằng không chỉ hiện tại, mà các kỳ Thổ Chiến Đại Hội trong tương lai cũng không thể ly kỳ như vậy nữa…

Cái tên Văn Lang đã trở thành thần tượng của vô số thanh thiếu niên mới lớn, hàng loạt người hâm mộ chuyển đổi vũ khí vốn đang sử dụng của mình thành Trọng Kiếm, chỉ hy vọng trong tương lai không xa, mình cũng có một mặt oai hùng, hiên ngang lẫm liệt như Văn Lang vậy…

“Nghe nói Văn Lang mất tích, không biết tình huống thế nào…”

“Ta nghe trưởng bối nói hắn bị một Hợp Thể cường giả mang đi, ngay cả Bệ Hạ cũng thất thủ vô sách…”

“Nghiêm trọng như vậy sao? Chỉ sợ lần này hắn không thể đường đường chính chính lên ngôi quán quân rồi…”

“Còn không phải sao? Giải thưởng của Quán Quân cực kỳ hấp dẫn, ngoài đạt danh ngạch tiến vào Cảnh Địa tu luyện ra, còn tùy ý được chọn một Vũ Kỹ Linh Cấp của Hoàng Triều…”

Đám người xôn xao bàn tán, ai cũng âm thầm tiếc hận cho vị tân quán quân xấu số…

Cồn cát nơi diễn ra vòng loại Thổ Chiến Đại Hội lúc này được dựng nên một đài chiến đấu hình vuông, bốn góc đều có trận pháp gia cố hết sức chặt chẽ…

Mà lúc này, mười người Bạch Liệt phân biệt đứng hai bên chiến đài, một tháng thời gian khiến thương thế bọn hắn phần nhiều đã khôi phục, biểu lộ trên mặt hoàn toàn khác biệt…

Bạch Liệt và Bạch Dương một mặt tự đắc, hiển nhiên đối với việc Văn Lang mất tích cao hứng dị thường, sân khấu hôm nay sẽ là nơi bọn hắn tỏa sáng, lấy lại danh dự hoàng tộc.

Ngọc Trần sắc mặt không dễ nhìn, bởi vì hắn phải đối chiến với hai vị Hoàng Tử, thắng cũng khó xử, nhưng thua hắn lại không cam tâm… mâu thuẫn vô cùng.

Đám người Tề Minh thì không cần phải nói, sắc mặt đều hết sức thản nhiên bình thản, trong lòng thầm nghĩ lát nữa lên đài nhận thua là được, dù sao được vào vòng này đã được nhận thưởng phong phú rồi, không đòi hỏi gì thêm.

Chỉ có Đại Linh vẫn hừng hực chiến ý, Đại Địa bộ lạc không chấp nhận thua cuộc dễ dàng như vậy.

Bên trên đài cao, Bạch Sa Hoàng Đế ngồi cùng toàn bộ cao tầng của Hoàng Triều gồm có Bạch Sa Thất Lão, Vương gia Bạch Chí, tiểu công chúa Bạch Liên Hoa và thái tử Bạch Thiên…

Một tháng thời gian Văn Lang vẫn bạc vô âm tính, điều đó khiến Bạch Sa và một đám cao tầng sắc mặt không hề dễ nhìn, giường như Sa Mạc Nô và Tạc Thiên đang trôi tuột khỏi tay bọn hắn ngày càng xa vậy…

Nhớ đến uy lực cường đại của hai loại công kích kia, trong mắt Bạch Sa tiếc nuối chưa từng thấy, xem ra đã có kẻ hớt tay trên của bọn hắn rồi…

Chỉ là rất nhanh, sắc mặt cả đám lập tức mộng bức nhìn về một hướng…

Một thanh niên diện mạo bình thường, lưng đeo Trọng Kiếm đang thản nhiên mà đến, sau đó tìm một khối đá cao khoanh chân ngồi xuống, hứng thú bừng bừng đánh giá mười người Bạch Liệt, thầm ước gì bọn này đánh nhau nhanh một chút…

Mà sự xuất hiện của hắn, lập tức khiến không khí có phần ảm đạm sôi sục hẳn lên, vô số tiếng hò hét bất ngờ vang lên:

“Trời ạ, đó không phải Văn Lang sao?”

“Tên này đang mất tích mà? Con lợn gợi tình?”

“Ta nhìn hắn một mặt vui cười yêu đời, nào giống với người vừa bị bắt cóc?”

“Quán quân xuất hiện!”

Bạch Sa cùng đãm lão quái liếc nhau, chỉ thấy trong mắt đối phương tràn ngập dấu chấm hỏi…

Một tháng qua bọn hắn lục tung từng ngõ ngách Hoàng Triều đều không tìm thấy tiểu tử này, hiện tại lại đột nhiên xuất hiện? Đây chẳng khác nào cú tát vang dội vào mặt cả đám…

Bất quá không có ai biểu tình tức giận, trái ngược lại âm thầm vui sướng, chỉ cần Văn Lang lộ diện, nói rõ bọn hắn vẫn còn cơ hội lấy được Sa Mạc Nộ cùng Tạc Thiên…

“Lập tức động thủ!” Bạch Chí cười gằn truyền âm nói…

“Không vội, hiện tại giữa thanh thiên bạch nhật, làm sao động vào hắn?” Đám lão già lắc đầu, bọn hắn không muốn danh tiếng của Bạch Sa Hoàng Triều bị bôi xấu đâu.

“Thế phải chờ đến lúc nào?” Bạch Chí hận hận nghiến răng nghiến lợi, Bạch Thuần còn chưa xuống giường được đấy, hắn nóng lòng trả thù Lạc Nam hơn ai hết.

“Đợi hắn tiến vào Cảnh Địa, còn không phải tùy ý chúng ta nhào nặn?” Bạch Sa lạnh lùng hồi đáp một câu.

Đại Lão đứng bên cạnh thấy đám lão quái này biểu hiện bất thường không biết đang trao đổi gì, sắc mặt đanh lại, với trí thông minh của mình hắn ẩn ẩn đoán được một điều gì đó…

Bạch Liên Hoa ánh mắt từ đầu đến cuối đều dán lên mặt Bạch Sa, thấy ánh mắt tham lam của Phụ Hoàng khi nhìn về Lạc Nam, trong lòng nàng thất vọng thở dài một hơi…

Quả nhiên đúng như lời mẫu thân, bọn hắn muốn đoạt vũ kỹ của Lạc Nam ca ca…

“Văn Lang, kẻ bắt cóc ngươi là ai? Mau nói ra để bổn hoàng nghiêm trị!”

Đúng lúc này, Bạch Sa thản nhiên đứng dậy, nhìn Lạc Nam mở miệng chất vấn.

Nghe hắn nói vậy, không ít người âm thầm gật đầu, mặc dù Văn Lang hiện tại đã bình an vô sự, nhưng tội của người bắt cóc không thể bỏ qua…

Chỉ đáng tiếc, Văn Lang sắc mặt nhăn nhó, khó xử nói ra:

“Nữ nhân đó thực lực đến tận Hợp Thể Kỳ, tiểu tử làm sao có khả năng biết được thân phận ả là ai?”

“Nữ nhân? Người bắt cóc ngươi là nữ nhân?” Bạch Sa sắc mặt đọng lại, gằn từng chữ nói: “Nàng bắt cóc ngươi để làm gì?”

Văn Lang nghe hỏi đến đây, đột ngột nước mắt lưng tròng, hết sức ủy khuất lắc đầu, như một tiểu tức phụ bị người ta khi dễ…

Đám người nhìn biểu lộ của hắn, nhất thời càng thêm tò mò, việc gì kinh khủng đến mức khiến thiên tài Văn Lang của chúng ta trở nên “sợ hãi” như vậy?

Chắc hẳn so với cực hình càng thêm đáng sợ…

“Cứ nói đừng sợ… Bạch Sa Hoàng Triều sẽ truy tìm nữ nhân kia, lấy lại công đạo cho ngươi!” Vương gia Bạch Chí hào hùng khẳng định nói ra.

Đám người nghe vậy âm thầm phi một tiếng, thầm nói Bạch Chí ngươi có thành kiến với Văn Lang ai mà chả biết, lúc này tỏ ra trượng nghĩa như vậy, có ý đồ gì không?

Quả nhiên chỉ thấy Văn Lang hai tay ôm đùi, kịch liệt lắc đầu, một bộ ta không muốn kể lại chuyện thê thảm…

Bạch Sa thấy cảnh này, khóe miệng co giật, đanh thép nói:

“Văn Lang! Ta muốn ngươi khai báo rõ sự thật để điều tra hung thủ, nếu không nói chính là bao che tội phạm, hậu quả có thể cắt luôn ngôi Quán Quân, suy nghĩ cho kỹ…”

Đám người tán thành, quả thật Bạch Sa Hoàng Triều có quy định như vậy… bất kỳ ai có hành vi bao che thủ phạm đều mang trọng tội.

Văn Lang trong mắt xuất hiện ý đấu tranh kịch liệt, cuối cùng lí nhí lắp bắp nói:

“Nàng… nàng bắt cóc ta để…”

Hàng vạn người chăm chú vểnh tai, trong lòng cồn cào ngứa ngáy, hận tên này không thể to mồm hơn một chút…

Văn Lang càng nói nước mắt càng chảy ra, cuối cùng mới lấy hết can đảm thốt lên một câu:

“Nàng… nàng… nữ nhân ấy cưỡng gian ta!”

“Ta nhổ vào!”

Một đại hán to khỏe nhịn không được mở miệng thô tục, hướng Lạc Nam đưa lên ngón tay giữa…

Mà đám người càng làm một mặt mộng bức, tên này nói cái gì? Một nữ Hợp Thể Kỳ bắt cóc hắn để cưỡng gian? Chuyện như vậy ngươi sẽ tin sao?

Ngọc Trần mười người xém chút sặc máu, sân đấu này là của bọn hắn, tại sao từ khi Văn Lang xuất hiện, hào quang nhân vật chính đều bị tên này lấy mất?

Bạch Sa đám người sắc mặt đen lại, tiểu tử này đang đùa nghịch bọn hắn? Bất quá nhìn biểu tình của hắn không giống như nói dối a…

Bạch Liên Hoa sắc mặt đỏ bừng, hận không thể đem tên này cắn một ngụm, dám nói mẫu thân nàng như vậy đấy.

Ẩn mình sâu trong không gian, Hoa Thanh Trúc sắc mặt đỏ như rướm máu, vừa yêu vừa hận trừng mắt nhìn nam nhân vô sĩ kia… tên này được tiện nghi còn khoe khoang.

“Tiểu tử, hy vọng ngươi thành khẩn hợp tác!” Bạch Chí sắc mặt xụ xuống, bị nữ Hợp Thể cưỡng gian? Chuyện tốt như vậy sao không đến phiên hắn?

Đại lão cũng dở khóc dở cười, tiểu tử này quá đùa…

Thấy đám người không tin, Lạc Nam gân cổ lên cãi:

“Lời ta nói đều là thật, bản công tử lớn lên anh tuấn phong lưu, lại là thiên tài tuyệt đỉnh, nữ nhân kia động xuân tâm là chuyện bình thường!”

Nghe hắn nói vậy, không ít thiếu có cá tính tán đồng gật đầu, hận mình không thể sở hữu thực lực cường đại, khi đó chỉ cần nhìn trúng nam nhân nào trực tiếp bắt về cưỡng gian cho thỏa thích…

Khóe môi Bạch Sa giật giật, trầm giọng nói ra:

“Cứ cho lời ngươi nói là thật, vậy nữ nhân đó ngoài cưỡng gian ngươi ra, có làm chuyện gì khác không?”

“Nữ nhân một ngày làm ta ba cử, suốt một tháng thời gian không được yên thân với ả, làm gì còn tinh lực làm chuyện khác?” Văn Lang che mặt nói ra, làm như trong sạch bị mất hết…

Đám nam nhân hai mặt nhìn nhau, bị nữ Hợp Thể cưỡng gian suốt một tháng, ta cũng muốn thử nghiệm a…

Trong lúc nhất thời, không ít ánh mắt ghen ghét tập trung về phía hắn…

Bạch Sa còn muốn nói gì đó, đã thấy Nhị lão kéo ống tay áo, truyền âm cho hắn:

“Mặc kệ lời Văn Lang là thật hay giả, đợi hắn tiến vào Cảnh Địa còn không phải do chúng ta quyết định sao?”

Bạch Sa nghe vậy ánh mắt sáng lên, lúc này gật đầu, mở miệng tuyên bố triển khai vòng hai Thổ Chiến Đại Hội…

Đám người nghe vậy tạm gác chuyện Văn Lang sang một bên, hướng mắt lên chiến đài…

Bạch Liệt mười người rốt cuộc thở phào một hơi, xem như tìm về cảm giác tồn tại…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyệnCon đường bá chủ – Quyển 2
Tác giả Akay Hau
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện Sec, Truyện sex dài tập, Truyện xuyên không
Ngày cập nhật16-11-2022 02:10:55
Truyện ngẫu nhiên
Anh xe ôm may mắn (Update phần 3)
Câu chuyện của Thu (Update phần 5)
Bồ của xếp tổng (Update phần 7)
Thụ thai cho mẹ (Update phần 4)