Đóng QC
Tuyện Sex Ngắn Hay > Truyện dâm hiệp > Con đường bá chủ – Quyển 2

Con đường bá chủ – Quyển 2

Phần 126
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenHeo.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

Bạch Sa Hoàng Cung…


Là nơi hạch tâm của toàn bộ Bạch Sa Hoàng Triều, độ lộng lẫy xa hoa của Hoàng Cung không cần nói cũng biết…

Đình đài lầu cát liên miên bất tuyệt nối liền không dứt, ở mỗi khu vực đều có cường giả trấn thủ, vệ binh canh giữ hầu hết các loại ngõ ngách…

Thậm chí ngay cả thị nữ hay thái giám bình thường nhất trong cung, đều là Kim Đan Kỳ tu sĩ…

Tại một Hậu Hoa Viên trang nhã, phi cầm tẩu thú rực rỡ muôn màu, các loại hoa thơm cỏ lạ nhiều không kể xiết…

Ở giữa nơi rộng lớn này, một bàn yến tiệc với đầy đủ của ngon vật lạ bài bố, nào là thịt yêu thú Lục giai, nào là rượu ngon được ủ vạn năm, các loại linh quả hiếm gặp… hấp dẫn vô cùng…

Mà vây quanh bàn tiệc, đều là hoàng thân quốc thích, khí độ bất phàm.

Ngồi ở nơi chủ vị, một nam tử thân mặc Bạch Sắc Long Bào, đầu đội Tử Kim Quang, ánh mắt như hổ, hơi thở như rồng, quân lâm thiên hạ…

Hắn, Bạch Sa Hoàng Triều chi chủ – Bạch Sa Hoàng Đế…

Một thân khí tức của Bạch Sa Hoàng Đế thu liễm đến cực hạn, nhìn qua không khác gì nhân loại bình thường… bất quá lại cho người khác cảm giác như sa mạc mênh mông, không sao nắm bắt.

Bất kỳ kẻ nào đối diện hắn đều không dám nhìn thẳng.

Tuy nhiên, lúc này đây… vị Hoàng Đế cao cao tại thượng lại đang dùng ánh mắt sủng ái nhìn tiểu công chúa của mình… Bạch Liên Hoa.

Hiện hữu tại nơi đây còn Bạch Dương cùng Bạch Liệt, ba vị phụ nhân xinh đẹp cao quý, ngoài ra còn có một nam tử nhìn qua tuổi chừng ba mươi, có diện mạo giống với Bạch Sa Hoàng Đế đến mấy phần, khí tức Luyện Hư Hậu Kỳ hùng hồn như núi…

Hắn chính là Bạch Thiên – Bạch Sa Hoàng Triều Thái Tử…

Khác với hai tên đệ đệ có phần hấp tấp của mình, Bạch Thiên càng ra dáng người thừa kế ngôi vương, khí độ trầm ổn bất phàm, ẩn ẩn có khí phách của Bạch Sa Hoàng Đế…

Đối với đứa con trai cả này của mình, Bạch Sa Hoàng Đế rất hài lòng, mặc dù không phải do Hoàng Hậu sinh ra, nhưng tại triều đình không ai phản đối khi Bạch Thiên lên ngôi Thái Tử.

Bạch Thiên tuổi tác chỉ mới 600, một thân tu vi đã đạt đến Luyện Hư Hậu Kỳ cường giả, con trai của Bạch Sa Hoàng Đế và Ân Phi – phi tần được sủng ái nhất thời điểm hiện tại…

Ân Phi chính là một trong ba vị phu nhân cao quý có mặt ở đây, hai người còn lại phân biệt là Mạn Phi cùng Tâm Phi…

Trong đó Mạn Phi là mẫu thân của nhị hoàng tử Bạch Liệt, Tâm Phi lại là mẹ của tam hoàng tử Bạch Dương.

Có thể nói, bàn yến tiệc này như một bữa cơm gia đình, chỉ thiếu thốn một nhân vật lẽ ra cũng phải có.

“Phụ Hoàng, Mẫu Hậu lần này bế quan lâu như vậy sao? Ngay cả Liên Hoa trở về cũng không nhìn thấy…” Bạch Liên Hoa rầu rĩ không vui, nàng rất nhớ Mẫu Hậu của mình đấy.

Bạch Sa Hoàng Đế chưa kịp trả lời, Ân Phi đã chen vào một tiếng:

“Hừ, nữ nhân kia ham mê tu luyện đến mù quáng, ngay cả nữ nhi của mình trở về cũng không xuất hiện một lần!”

“Còn không phải sao? Bệ hạ bề bộn tại thân, rất lâu mới có dịp sum vầy, nàng vậy mà không thèm nể mặt!” Mạn Phi cùng Tâm Phi lên tiếng phụ họa, đối với Hoàng Hậu tràn ngập bất mãn.

Ba tên Bạch Thiên, Bạch Liệt và Bạch Dương giả vờ câm điếc uống rượu, đây không phải chuyện bọn hắn có thể xen vào…

Toàn bộ hoàng cung ai cũng biết, Hoàng Hậu tính cách luôn lạnh lùng cao ngạo, quanh năm bế quan, trừ khi là chuyện cực độ quan trọng… bằng không sẽ không xuất hiện.

Chính vì thế mà mối quan hệ giữa các vị quý phi cùng hoàng hậu không quá tốt, khích bác nhau là chuyện thường.

Bạch Sa Hoàng Đế hơi nhíu mày, bất quá không tiện trách cứ… chỉ có thể nhìn Bạch Liên Hoa an ủi:

“Hoàng Hậu lần trước cùng Phụ Hoàng liên thủ trấn áp Dị Thổ nên có chút thương thế, cần phải bế quan chữa trị là điều dễ hiểu… đừng nên trách nàng!”

Bạch Liên Hoa lắc đầu, ôn nhu thủ thỉ:

“Là do Liên Hoa không tốt, nếu ta sớm trở về hơn một chút… mẫu hậu sẽ không bị thương!”

Lời nói thiện lương đến cực điểm khiến mọi người đau lòng, Bạch Liệt và Bạch Dương hận không thể lập tức ôm nàng an ủi…

“Haha, may mà có tiểu công chúa của trẫm trở về, bằng không lần này Phụ Hoàng phải tốn không ít sức!” Bạch Sa Hoàng Đế mỉm cười một tiếng…

Không rõ nguyên nhân tại sao, nhưng khi Bạch Liên Hoa vừa sinh ra, tiếng khóc của nàng đã mang theo một lực lượng kỳ diệu, có thể khiến lòng người bình tĩnh, gột rửa sát khí cùng chiến ý, chạm đến trái tim người khác.

Trong các Cổ Tịch, hoàn toàn không có ghi nhận về khả năng đặc biệt đó… trên dưới Hoàng Triều đều tán đồng đấy là món quà trời ban cho Tiểu Công Chúa thiện lương của họ.

Nhờ có Bạch Liên Hoa… mà các cuộc tranh đấu tưởng chừng như đẫm máu xảy ra đều được giải quyết êm đẹp, lâu dần lâu dần, Tiểu Công Chúa đã trở thành một loại tín ngưỡng của toàn bộ Hoàng Triều…

Vì lẽ đó nên nàng mới được toàn dân yêu mến như vậy.

Nếu nói tại Bạch Sa Hoàng Triều, danh vọng của Bạch Liên Hoa thậm chí có thể sánh ngang Bạch Sa Hoàng Đế đấy.

Mà Dị Thổ kia những năm này ngày càng hung hăng bạo động, trong thời điểm nguy cấp đều là nhờ Bạch Liên Hoa dùng giọng nói của mình để ôn nhu khuyên nhủ, trấn áp cảm xúc táo bạo của nó…

Nhờ thế mà Bạch Sa Hoàng Đế cùng với các cường giả của Hoàng Triều có thể dễ dàng trấn áp, phong ấn Dị Thổ…

Lần này cũng là trường hợp tương tự… Dị Thổ nổi giận bạo động, muốn phá vỡ phong ấn… Bạch Sa Hoàng Đế và Hoàng Hậu sắp ngăn không được, vội vàng cử Lục Lão cùng Bạch Điểu Quân tiếp đón Bạch Liên Hoa trở về, dùng giọng nói trời phú của nàng trấn an cảm xúc táo bạo của Dị Thổ, sau đó Bạch Sa Hoàng Đế một người thành công trấn áp.

Bạch Liên Hoa cắn cắn môi hồng, mái tóc bạch kim nhẹ nhàng lay động, lắc lắc đầu nhỏ mở miệng:

“Cứ thế này cũng không phải là cách, Đại Hùng nó có lòng khao khát tự do mãnh liệt, một ngày nào đó chỉ sợ ngay cả Liên Hoa cũng không thể khuyên nhủ nó!”

Cổ Hùng Trấn Ngục Thổ oai phong lẫm liệt, vào miệng Bạch Liên Hoa lại bị gọi với hai từ “Đại Hùng”, nghe như thú cưng vậy.

Bạch Liên Hoa thừa hiểu rằng Dị Thổ này đã sản sinh linh trí, đối với thế giới bên ngoài cực độ thèm khát… phong ấn nó rõ ràng là hành vi sai trái.

Nhưng đứng ở góc độ của một công chúa… nếu để mất đi Dị Thổ, đồng nghĩa với căn cơ lớn nhất của Bạch Sa Hoàng Triều sẽ tổn hao, thực lực suy yếu.

Đó cũng là điều làm nàng khó xử.

Phải biết rằng, nhờ vào Dị Thổ này, mà Bạch Sa Hoàng Triều mới có được như ngày hôm nay.

Giữa lý và tình, Bạch Liên Hoa chỉ có thể chọn một… điều này khiến một thiếu nữ thiện lương như nàng cảm thấy dằn vặt, canh cánh trong lòng, chưa bao giờ dễ chịu.

“Hoàng muội, Dị Thổ cung cấp toàn bộ lực lượng để tạo nên Địa Cảnh, giúp tu sĩ Thổ Hệ của Bạch Sa Hoàng Triều chúng ta có hoàn cảnh tu luyện tốt nhất… không thể để nó tự do rời đi được!” Bạch Liệt thấy biểu tình của Bạch Liên Hoa, lên tiếc nhắc nhở.

“Không sai, thậm chí ngay cả Công Pháp của chúng ta tu luyện đều là do tổ tiên dựa vào Dị Thổ làm cảm hứng để tạo nên… tầm quan trọng của nó không cần nói cũng biết!” Bạch Dương nhanh chóng phụ họa.

Bọn hắn sợ một ngày nào đó tiểu muội của mình sẽ sinh lòng lương thiện, để Dị Thổ phá phong rời đi.

Ba vị quý phi nhanh chóng gật đầu tán thành, mất đi Dị Thổ sẽ ảnh hưởng đến lợi ít của bọn hắn, làm sao có thể chấp nhận?

Bạch Liên Hoa cắn chặt môi không đáp.

“Haiz, nếu trẫm có thể thu phục nó thì tốt bao nhiêu… khi đó không cần tiếp tục Phong Ấn, mà nó cũng được tự do theo trẫm chinh chiến thiên hạ…” Bạch Sa Hoàng Đế lên tiếng thở dài như tùy ý, ánh mắt nhìn về Bạch Liên Hoa có một tia chờ mong.

Bạch Thiên ngồi một bên sắc mặt hơi đổi, nếu nói về Dị Thổ kia, chỉ sợ bất kỳ tu sĩ nào của Hoàng Triều cũng đều ham muốn chiếm hữu, ngay cả hắn cũng không ngoại lệ.

Chỉ là ngay cả Phụ Hoàng của hắn đều không thể thành công thu phục, hơi chút sai lầm sẽ bị phản phệ đến trọng thương, thậm chí là mất mạng, nói gì đến bản thân hắn?

“Thật xin lỗi phụ hoàng, Liên Hoa có thể khuyên nhủ Đại Hùng tạm bỏ ý định rời đi, nhưng không thể khiến nó nhận người làm chủ…” Bạch Liên Hoa sắc mặt hơi ảm đạm, dung nhan tuyệt mỹ kia khiến người khác phải đau lòng.

Bạch Sa Hoàng Đế nghe vậy, trong mắt xuất hiện một tia thất vọng… bất quá rất nhanh ẩn giấu đi mất, ung dung độ lượng nói:

“Không cần bận tâm, Dị Thổ có linh tính của riêng nó, phụ hoàng tôn trọng… chỉ là Bạch Sa Hoàng Triều của chúng ta thật sự không thể mất đi nó, kẻ thù bên ngoài luôn ngấp nghé rình rập mảnh giang sơn này… hy vọng Liên Hoa hiểu nỗi khổ tâm của trẫm!”

“Vâng” Bạch Liên Hoa yếu ớt trả lời.

Trong nội tâm nàng thở dài một tiếng, Phụ Hoàng cái gì cũng tốt… chỉ là không đủ khí phách mạo hiểm mà thôi.

Bạch Sa Hoàng Triều đã nhận lực lượng của Đại Hùng vô số năm, lợi ít đã sớm đầy bồn đầy bát.

Mà Đại Hùng nhờ vào hoàn cảnh thích hợp của Bạch Sa Hoàng Triều, thực lực ngày một mạnh hơn… sinh ra trí tuệ không kém gì nhân loại.

Hai bên xem như không ai nợ ai.

Nàng tin rằng nếu thả Đại Hùng rời đi, mặc dù thời điểm ban đầu Hoàng Triều có thể gặp khó khăn khốn đốn… nhưng chỉ cần toàn bộ trên dưới đồng lòng, sẽ có thể khắc phục tình trạng đó.

Thậm chí nếu không phụ thuộc Dị Thổ, Bạch Sa Hoàng Triều có thể thoát khỏi thói quen ỷ lại vốn có, từ đó tìm ra phương hướng mới để phát triển, ngày càng mạnh mẽ hơn cũng không chừng…

Đáng tiếc, toàn bộ Hoàng Triều không ai dám mạo hiểm, lực lượng nhận được từ Đại Hùng khiến cả đám mê muội, chỉ muốn trấn áp nó vĩnh viễn để sử dụng.

Mà bản thân nàng mặc dù có danh vọng rất cao, nhưng nếu muốn thả ra Đại Hùng, chỉ sợ toàn bộ Hoàng Triều sẽ không ai đáp ứng.

“Không… còn một người nhất định sẽ có cùng suy nghĩ với ta” Trong mắt Bạch Liên Hoa đột nhiên xuất hiện một tia thần thái, môi thơm nỉ non:

“Mẫu Hậu…”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200
Thông tin truyện
Tên truyệnCon đường bá chủ – Quyển 2
Tác giả Akay Hau
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện Sec, Truyện sex dài tập, Truyện xuyên không
Ngày cập nhật16-11-2022 02:10:55
Truyện ngẫu nhiên
Trò chơi cuckold (Update phần 5)
Thầy dạy gym của tôi (Update phần 16)
Cô bạn cũ dâm đãng (Update phần 2)