Đóng QC
Tuyện Sex Ngắn Hay > Truyện Sec > Đời học sinh – Quyển 2

Đời học sinh – Quyển 2

Phần 52
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Tôi tỉnh dậy với tinh thần hết sức uể oải, dự là nếu tiếp tục nướng nữa chắc đến tối tôi còn chưa thức giấc.


Cố gắng ngồi dậy để rũ bỏ cơn buồn ngủ vẫn còn đeo bám trên người. Tôi vươn vai, bẻ khớp cho Toàn bộ cơ thể tỉnh hẳn. Nhưng tôi chỉ thực sự tỉnh giấc khi Lam Ngọc giờ này chẳng còn bên cạnh tôi nữa.

Vội vàng lục một bộ quần áo trong tủ đồ để thay, tôi hối hả chạy đi tìm nàng với tâm trạng cực kì hoang mang. Có phải vì nàng đã lỡ thấy gì đó trong lúc tôi ngủ nên mới bỏ đi như thế không? Hay còn điều gì kinh hoàng hơn thế nữa. Nhưng cho dù có chuyện gì xảy ra, tôi vẫn phải kiếm nàng cho bằng được. Xe của nàng còn trước sân, chắc chắn nàng chỉ ở đâu đó hoặc ra ngoài mua đồ chứ không bao giờ bỏ về như vậy.

Đột nhiên từ trên sân thượng vọng xuống những âm thanh nghe bịch bịch như tiếng đánh nhau.

Tôi lại hớt hải chạy lên tầng thượng để xem xét tình hình.

Sân thượng vốn là nơi để tôi tập võ với đủ cái công cụ tập từ bao cát, mộc nhân, thảm đệm cho đến trường côn. Vừa rồi những tiếng đánh ấy nghe rất chắc, rất mạnh, không phải là người có học võ thì không bao giờ đánh ra lực mạnh như thế.

Quả thật, khi vừa chạy lên Lam Ngọc đang đánh vào bao cát hết sức mãnh liệt. Từng đòn đá, từng đòn tay nàng xuất ra đòn nào đòn nấy chắc nịt, dứt khoác mãnh mẽ vô cùng. Nhìn nàng đánh mà tôi cứ sợ cái bao cát nhà tôi sẽ vỡ bất cứ lúc nào vậy.

Được một hồi tôi mới đi đến hỏi thăm nàng nhưng chỉ vừa đến gần, nàng đã xoay người tung một cú đá nhắm vào mặt tôi nhanh như cắt. Tôi giật thót đưa tay lên đỡ đòn thì bị kình lực của đá ấy hất về sau một đoạn ngắn.

Chưa hết, khi tôi còn chưa kịp định thần thì nàng lại lao đến tung tiếp một cú đá thẳng về tôi như một mũi tên. Lần này đã chuẩn bị sẵn tinh thần nên tôi phóng nhanh sang một bên né đòn rồi vung tay với ý định khống chế nàng lại.

Chưa kịp thực hiện ý đồ đó, khi vừa đáp chân xuống đất, nàng lại xoay người tung tiếp một cú đá từ chân còn lại làm tôi giật mình lĩnh nguyên đòn đá đó vào mặt ngã oạch xuống đất đau điếng.

Đến giờ phút này tôi đã chịu thua hoàn toàn. Nàng xuất chiêu quá nhanh, quá mạnh, biến hóa khôn lường làm tôi chẳng biết đường nào mà chống đỡ. Giờ thì tôi đã hoàn toàn công nhận trình độ đai đen nhị đẳng của Lam Ngọc rồi. Đúng là uy lực kinh hồn.

– Có sao không?

Nàng chìa tay ra trước mặt tôi cười tủm tỉm.

– Uầy, tự nhiên lao đến đánh Phong làm giật cả mình!

Tôi vịnh lấy tay nàng vực dậy.

– Chứng tỏ Phong còn chưa chú tâm luyện tập, mức độ phản xạ chưa tinh tường!

– Trời, đá mạnh như Ngọc ai mà đỡ nỗi, kiểu này cây còn gãy chứ huống chi là xương!

– Bởi thế Phong phải luyện tập nhiều hơn đấy, kẻo mai mốt lại nhờ Ngọc bảo vệ lại!

– Hề hề, chắc phải thế quá!

Rồi kể từ câu đó tôi đột nhiên đâm khớp chẳng biết nói gì nữa. Chẳng là tôi vừa nghĩ đến chuyện lúc trưa tôi ôm nàng. Giờ này nàng lại đứng trước mặt tôi, nhất thời bối rối tôi không biết phải làm gì ngoài đứng ngây người ra như hóa đá. Nhưng trái lại với khuôn mặt nghệch ngạc của tôi. Lam Ngọc tỏ ra như chưa hề xảy ra chuyện gì, vẫn vô tư tung những nắm đấm chắc nịt vào bao cát.

Thấy có điều khó hiểu, tôi bèn đánh bạo hỏi nàng:

– Ngọc ơi!

– Sao, muốn tỉ thí nữa hả?

– Không phải, Phong muốn nói là cái vụ hồi trưa ấy, cho phong xin lỗi nhé!

– Việc đó à, không hề gì?

Vẻ như Lam Ngọc vẫn chưa hiểu được dụng ý của tôi cho nên tôi lại tiếp tục gợi chuyện:

– À cái lúc mà Phong với Ngọc Ngọc trên ghế sô pha ấy!

– Có việc đó nữa sao?

– Ơ, Ngọc nói gì vậy?

– Thì chẳng phải Phong đã đụng trúng Ngọc rồi dìu lên ghế đó thôi sao?

Tôi đã bấn loạn hoàn toàn. Vì sao lam Ngọc lại không nhớ gì về lúc tôi ôm nàng trên phòng chứ. Có phải nàng mắc cỡ nên giả ngây không biết gì hay sao? Chắc là không đâu, vẻ mặt của nàng xem ra rất ngạc nhiên khi tôi nhắc đến việc đó, cứ như là lần đầu tiên nghe vậy? Kì lạ vô cùng.

Đột nhiên nàng nhìn chằm chằm vào tôi:

– Phong này, nhắc mới nhớ lúc Ngọc thức dậy sao Phong lại cởi trần nằm trên kế Ngọc vậy hả? Có ý đồ gì đấy?

– Ơ sặc, việc này…

– Thế nào, chẳng lẽ Phong lại muốn…

– Ớ không không, Phong không có ý gì đâu! Chỉ tại lúc đó thấy Ngọc còn yếu nên ngồi canh một tí, ai ngờ lại ngủ quên!

Nghe được lí do đó, Lam Ngọc chẳng nói gì nữa. Nàng đi về phía bao cát nhặt chiếc áo khoác sơ mi của mình lên rồi quay đầu lại:

– Giờ đi được rồi đó, nhanh kẻo trễ đấy!

– Đi đâu?

– Trời, Phong hỏi lạ nhỉ! Đi chợ chứ đi đâu!

– À quên, để Phong xuống dắt xe!

Tôi ngây người đi xuống tầng dưới với một cảm giác cực kì khó hiểu. Tại sao Lam Ngọc lại chẳng nhớ gì về việc lúc trưa chứ. Chính mắt tôi đã thấy, chính tay tôi đã ôm nàng vào lòng, hơi ấm ấy, ánh mắt ấy tôi vẫn còn nhớ như in làm sao tôi có thể tưởng lầm được. Thế thì tại sao chứ?

Bất chợt tôi lại nhớ đến lúc trú mưa cùng nàng ở mái hiên, lúc đó nàng cũng biểu hiện rất lạ trước khi giáng cho tôi một bạt tay đau thấu trời và chẳng nhớ gì sau đó. Có phải hai việc này liên quan với nhau không, nếu liên quan thì nguyên nhân của nó là gì? Thật thì tôi chẳng thể nào biết được, chắc phải chờ một ngày nào đó thôi.

… Bạn đang đọc truyện Đời học sinh – Quyển 2 tại nguồn: https://truyensexngan.com

Chợ chiều quận 7 ngoài rau cải, thịt cá ra cũng chẳng có gì nhiều. Nhưng được cái ở đây bán rẻ hơn trong siêu thị nên mục tiêu đầu tiên phải tạt sang chợ này trước. Nhưng ở chợ thì mọi người đã biết, đã mua thì phải trả giá, mà về cái khoản trả giá thì tôi không rành cho lắm. Cho nên nhiệm vụ chính của tôi khi đi cùng Lam Ngọc chỉ là phụ xách đồ cho nàng thôi, nhiệm vụ muôn thuở của đàn ông ấy mà.

Sau khi dạo một vòng chợ chiều, tôi với Lam Ngọc tạt vào một tiệm tạp hóa gần đó để mua một số vật dụng dùng cho việc dựng trại.

– Cô ơi, dây dù này bao nhiều một thước?

Lam Ngọc lựa một sợi dây dù hỏi giá.

– Cái này loại tốt 10 nghìn/thước con.

– Lấy con 6 nghìn thôi cô!

– Không được, thế cô lỗ chết!

– Phải đó Ngọc!

Tôi cũng thúc tay nàng nhăn nhị.

Tuy nhiên nàng vẫn phớt lờ lời nói của tôi tiếp tục trả giá:

– 6 nghìn đi cô ơi, nhà con dùng loại này hoài mà!

– 7 nghìn giá chót đấy, xuống nữa cô không bán đâu!

– Vậy lấy con 10 thước nha cô!

– Ừ đợi cô gói nhé!

Rời khỏi tiệm tạp hóa, tôi lại lẽo đẽo theo sau Lam Ngọc như người hầu nhưng cái sự thắc mắc của tôi về vụ trả giá lúc nãy còn chưa hết. Sao lại lại ép giá người ta nhỉ, buôn bán kiếm lời mà chứ đầu phải lừa gạt gì.

Vẻ như hiểu được sự thắc mắc của tôi, nàng quay sang gắt nhẹ:

– Phong đấy, suýt tý nữa làm hư bột hư đường!

– Ơ sao?

– Thì cái vụ dây dù lúc nãy, Ngọc đang trả giá mà lại chen vào!

– Thì… tại Phong thấy sợi dây đó cũng có mắc đâu mà trả giá!

Nàng nhăn mặt cốc đầu tôi phát đau điếng:

– Hừ, bởi thế con trai đi mua đồ thế nào cũng bị chặt chém mà! Sợi dây đó chỉ có 5 nghìn một thước thôi mà họ hét giá đến 10 nghìn đấy!

– Trời, ghê vậy?

– Thế ra từ đó giờ Phong mua đồ ở đây không trả giá món nào à?

– Thì thế, mua đại về nhà nấu chứ có thời gian đâu mà trả giá!

Nghe đến đây nàng nhíu mày thở hắt ra nhìn tôi rồi chẹp miệng:

– Thế hôm nay Phong có mua gì về nấu không?

– Chắc để ngày mai, giờ đang bận mua đồ mà!

– Muốn nấu món gì để Ngọc dẫn cho đi mua kẻo họ lại chặt chém nữa!

– Thôi không cần đâu, làm phiền Ngọc quá!

Lần này tôi lại lĩnh thêm cái cốc đầu của nàng:

– Giờ đang ở chợ thì đi mua luôn, còn đợi đến chừng nào?

– Ờ… ực! Đi…

– Mà khoan đã, nhà Phong có chà bông không?

– Có.

– Cà rốt, lạp xưởng, tôm thịt có hết chứ?

– Mấy thứ kia có hết chỉ trừ tôm thịt thôi!

– Vậy đi mua tôm đi!

– Mà Ngọc tính làm món gì?

Bị hỏi bất ngờ, Lam Ngọc hai má đỏ lựng, ấp úng:

– Thì… món lúc trước Phong đã từng chê ở nhà Ngọc Phương đấy!

Lại một lần nữa Lam Ngọc khiến tôi phải lục tục cả cái mớ kí ức được cất vào trong hộp tủ trí nhớ để lần cho được cái lúc ở nhà Ngọc Phương mà nàng nói. May thay, kí ức đó không quá khó để tìm bởi lẽ cái lần ăn tiệc ở nhà Ngọc Phương đều hội tụ đông đủ các bên tham chiến khiến tôi bị quay như dế đá.

Ở lần đó, tôi còn nhớ rất rõ cái món Lam Ngọc nấu bổ sung vào bữa tiệc là cơm chiên Dương Châu. Mặc dù lúc đó tôi chê dở nhưng quả thật là nàng nấu món đấy rất ngon. Trông nàng chẳng có một nét gì giống với những cô tiểu thư nhà giàu khác chỉ biết ăn không ngồi rồi điện thoại sáng trưa cả. Đúng thật là rất hoàn hảo!

Thông tin truyện
Tên truyệnĐời học sinh – Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Truyện Sec, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật28-12-2022 03:54:46
Truyện ngẫu nhiên
Chuyện tình loạn luân (Update phần 36)
Cặp đôi hiếm muộn (Update phần 2)