Đóng QC
TruyenSexVIP.net > Dâm thư Trung Quốc > Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 1

Ỷ thiên đồ long ký – Quyển 1

Phần 132
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenHeo.me, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

Dương Bất Hối chán nản nói:


– Vô kỵ ca ca gần đây thể bị hàn độc phát ngày càng nặng nề, phụ thân đã mời rất nhiều danh y, nhưng ai cũng đều nói… đều nói Vô Kỵ ca ca không sống nỗi tới mùa hè.

Trương Siêu Quần thở dài, nói:

– Không nói trước được sẽ ra sao, để ta đến trị cho hắn hàn độc, tiểu muội, mặc y phục xong chưa? Mặc xong dẫn ta đi gặp Vô Kỵ, hy vọng có biện pháp hữu dụng để chữa trị cho hắn.

Dương Bất Hối vui vẻ, nói:

– Sớm đã mặc xong.

Trương Siêu Quần xoay người lại, gặp nàng mặc bộ quần áo màu vàng nhạt, mép váy, vạt áo đường viền tô điểm là thuần màu bạch sắc, làm nổi bật tựa như một đóa hoa kiều diễm, trong lòng đúng là khẽ động, không biết thế nào, trong đầu thế lại hiện ra thân thể trần truồng mới vừa rồi của Dương Bất Hối một màn, cái kia non mịn giữa hai đùi, nhã non mềm uyển chuyển đường cong, trắng nõn nà dưới bụng, bên dưới gò mu non nớt đến nỗi ngay cả vài sợi lông tơ vẫn còn tựa như là còn hôi sữa, cái khe nứt nhỏ tươi mát chỗ sâu tươi rói màu hồng, là bực nào hương thuần…

– Siêu Quần ca ca, chúng ta bây giờ đi tìm Vô Kỵ ca ca sao?

Dương Bất Hối nháy lấy đôi mắt đen lúng liếng, rồi nhìn Tiểu Chiêu đứng ở một bên, hỏi:

– Còn Tiểu Chiêu thì sao?

Trương Siêu Quần vội ho một tiếng, đem trong đầu ý niệm tà ác xua tan, hướng Tiểu Chiêu vẫy tay nói:

– Tiểu Chiêu, ngươi qua đây.

Tiểu Chiêu sợ hãi tiến lên, Trương Siêu Quần một tay nắm chặt tay nhỏ kiều nộn Tiểu Chiêu, một cái tay khác kéo qua Dương Bất Hối, tả hữu nhìn lên, trịnh trọng nói:

– Tiểu Chiêu lai lịch, chắc hẳn tiểu muội cùng phụ thân muội đều cảm thấy rất thần bí, đúng không? Kỳ thật không cần lo lắng, ta dám cam đoan cùng với tiểu muội cùng Dương tả sứ, nàng đối với chúng ta đều không có ác ý, bất luận là tiểu muội có tin hay không, lâu ngày sẽ rõ lòng người, sau này cũng đừng làm khó nàng, khi nào gặp phụ thân muội, ta tự mình sẽ nói.

Tiểu Chiêu nghe được hắn nói lời này, vành mắt đỏ lên, rơi lệ, run giọng nói:

– Đa tạ công tử.

Trương Siêu Quần mỉm cười, dáng bộ khả ái của nàng sở động lòng người, lê hoa đái vũ, khiến cho người thương yêu, hắn vươn tay ra, để lên trên cái đầu nàng sờ soạng, nhẹ nhàng nói:

– Tạ cái gì, Tiểu Chiêu đi nghỉ ngơi đi, ta có việc chính sự phải làm.

Tiểu Chiêu bị hắn sờ trên mặt đỏ bừng, ngoan ngoãn đi ra ngoài, Trương Siêu Quần nhìn theo bóng lưng thướt tha uyển chuyển, tựa như một đóa hoa nhỏ tinh khiết trắng noãn động lòng người, nhìn theo đến ngây người, Tiểu Chiêu đi đến cửa phòng xoay người lại, hai người bốn mắt hợp nhau, Tiểu Chiêu thình thịch nhịp tim, giật mình, vội vàng rời đi.

Dương Bất Hối đột nhiên nói:

– Siêu Quần ca ca..nhìn còn chưa có đủ sao? Hay là để muội mang ca ca lén lút đi đến phòng nàng nhìn trộm, chúng ta tha hồ mà nhìn nàng, như thế nào được không?

– Vậy thì tốt quá…

Trương Siêu Quần khẽ giật mình, trả lời ngay, gặp phải Dương Bất Hối một đôi mắt đen bóng láu cá ngó lấy mình, hắn vội vàng sửa lời nói:

– Ai mà làm kỳ thế? Người ta là một tiểu cô nương gia, tại sao lại đi nhìn?

Mặt mo của hắn đỏ lên.

Dương Bất Hối hừ một tiếng:

– Hứ…ca ca vừa rồi hai con mắt lưu luyến nhìn không bỏ, ca ca cho rằng muội tuổi còn nhỏ, nhìn không ra đến sao? Có phải ca ca thích nàng?

Trương Siêu Quần thấy Dương Bất Hối tuổi còn nhỏ, dáng người mặc dù bây giờ so với các nữ hài cùng lứa tuổi thì xem như là dáng cao mảnh khảnh hơn, nhưng nhìn thế nào đi nữa cũng chẳng ra là một hài tử, lời nói ra của Dương Bất Hối, lại thật giống như là tình lữ bị ăn dấm vậy, hắn không khỏi bật cười:

– Xảy ra chuyện gì? Nhìn muội dạng như vậy, giống như bị ăn dấm chua, đừng nói là muội thích ca ca chứ?

Dương Bất Hối khuôn mặt nhỏ nhắn bên trên đỏ lên, thè lưỡi, nói:

– Hứ…ai có rảnh mà thích ca ca chứ? Ca ca đừng nói bậy.

Trương Siêu Quần:

– Ồ? Không rảnh sao? Vây thì nếu có thời gian rảnh, thì có phải sẽ liền thích ta à?

Dương Bất Hối bĩu môi, Trương Siêu Quần thấy nàng gặp biểu hiện tinh trẻ con, cười nói:

– Tốt tốt, chúng ta nhanh đi tìm Vô Kỵ đi.

Nói xong liền đi ra ngoài cửa.

Dương Bất Hối dẫn hắn đi qua bên trong hành lang rộng lớn, qua một vườn hoa, mới đến gian phòng của Trương Vô Kỵ ở, dọc trên đường, có mấy nha hoàn đi qua, ai gặp Trương Siêu Quần, đều là si ngốc ngơ ngác, Dương Bất Hối cái miệng nhỏ nhắn, chu đến cao hơn.

– Vô Kỵ ca ca! Vô Kỵ ca ca! Siêu Quần ca ca đến rồi!

Dương Bất Hối đến trước cửa gian phòng thì dừng lại, kêu lên.

Bên trong giống là có tiếng người nhẹ nhàng “ hừ “ một tiếng, mà không có tiếng đáp lại, Trương Siêu Quần cũng kêu lên, chợt nghe trong phòng “bộp bộp”, Trương Siêu Quần giật mình, vươn tay nhẹ nhàng vỗ cánh cửa, đem cánh cửa chấn động văng ra, thì thấy dưới đất nằm ngửa ra một người, Trương Siêu Quần vội vàng kêu lên:

– Bất Hối, nhanh mau châm nến!

Phóng người lên trước, hắn đem người kia ôm lấy, đặt lên giường, ngọn nến đã đuợc thắp sáng, thì thấy Trương Vô Kỵ cả mặt xanh lè, toàn thân run rẩy, gương mặt thanh đúng là bị giày vò đến không thành người nữa, hai mắt hơi mở, toả ra sự chờ mong, âm thanh yếu ớt:

– Siêu Quần….. rốt cục huynh tới rồi…

Trương Siêu Quần tim như bị đao cắt, Trương Vô Kỵ mới bất quá 17 – 18 tuổi, vốn là phong nhã hào hoa, thiếu niên sức sống tràn trế, lại bị hàn độc giày vò đến người không ra người, quỷ không ra quỷ, Trương Thúy Sơn cùng Ân Tố Tố dưới suối vàng nếu như biết được, cũng chết không nhắm mắt! Trương Siêu Quần cả giận thốt lên:

– Huyền Minh nhị lão, cừu oán này, lão tử cùng các ngươi sẽ có lúc kết thúc món nợ này.

Dương Bất Hối chân tay luống cuống, cầm lấy ngọn nến, gấp đến độ nước mắt ứa ra, Trương Siêu Quần nói:

– Bấy Hối đừng hốt hoảng, có ta ở đây, Vô Kỵ không có việc gì đâu!

Nói lấy, rồi hắn đem Trương Vô Kỵ đỡ dậy, bàn tay dán tại sau lưng y hắn, một làn chân khí thuần khiết hùng hậu chậm rãi độ nhập…

Dương Bất Hối khi nghe hắn nói câu “Có ta ở đây nơi này, Vô Kỵ không có việc gì.”

Trong mắt phát ra một tia hào quang kì dị, nàng đúng là cấp tốc bình tĩnh trở lại, lặng lẽ tìm một cái ghế, đem cây nến cắm ở phía trên, đến cửa phòng đóng lại, trở về ngồi ở dươi chân giường nhìn theo, không bao lâu, Trương Vô Kỵ thân thể đã không còn phát run, lại trôi qua một lát, trên mặt y đúng là dần dần có chút huyết sắc, từ trên đỉnh đầu Trương Siêu Quần, một cỗ màu trắng sương mù dạng khí từ từ bốc lên, xoay quanh không tiêu tan, trên mặt của hai người, đều là mồ hôi đổ rong ròng, đến ngay cả chính Dương Bất Hối cũng cảm thấy hơi thở nóng bỏng lây lan.

Thông tin truyện
Tên truyệnỶ thiên đồ long ký – Quyển 1
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Đụ máy bay, Truyện cổ trang, Truyện sắc hiệp, Truyện Set, Truyện sex dài tập, Truyện sex hiếp dâm, Truyện sex phá trinh
Ngày cập nhật24-11-2022 23:54:43
Truyện ngẫu nhiên
Thấu Thị Toàn Năng (Update phần 6)
Đụ thím đêm mùng 1 (Update phần 2) - Rid
Cô chị dâu dâm dục (Update phần 2)
Hai cô con dâu dâm đãng (Update phần 11)