Đóng QC
TruyenSexVIP.net > Truyện Set > Tiểu Mai – Quyển 2

Tiểu Mai – Quyển 2

Phần 104
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenSex.one, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

Ngay sau câu nói mà tôi cho là bình thường như cân đường hộp sữa, à thú thật là có hơi… tình cảm một tí thì Tiểu Mai tròn mắt ngạc nhiên nhìn tôi:


– Anh sao vậy ? Anh có bị gì không ?

Tôi cũng sửng sốt hỏi ngược lại:

– Là sao ? – Em… chưa từng thấy anh… ừ…… !

Đến đây thì Tiểu Mai đỏ bừng mặt rồi tiếp lời:

– Em… không nghĩ là anh có thể… tình cảm đến như vậy… ! – Nàng hấp háy mắt, nói như nửa thẹn thùng nửa cười hạnh phúc. – Thì… anh nói sự thật mà ! – Tôi cũng vì thái độ ngạc nhiên của nàng mà đâm ra ngượng ngập.

Nhưng Tiểu Mai không chịu tin, hoặc giả là nàng suy nghĩ một điều gì khác, bỏ hết sách vở mà bước sang ngồi cạnh bên tôi:

– Hôm nay anh học võ có chuyện gì rồi, đúng không ? – Không…… ! – Tôi chống chế một cách yếu ớt.

Thái độ che giấu của tôi không qua mắt được Tiểu Mai, nàng nheo mắt lại nhìn tôi rồi tiếp tục tra vấn bằng một giọng điệu đầy sắc bén:

– Em chắc chắn là có gì đó mà, anh đừng giấu em nữa ! – Tiểu Mai bướng bỉnh nhướn mắt nhìn tôi chừng như quan sát xem tôi có bị thương tích ở đâu đó không, rồi nàng lại hỏi tiếp. – Không, ý anh nói là…. ! – Tôi vẫn ngoan cố chối đây đẩy. – Anh đừng chối em, chắc chắn không có lúc nào mà đang bình thường anh lại… nói như vậy cả ! – Nàng hạ giọng, nhưng tôi nghe chừng đã thêm vài phần lạnh lùng trong đó. – Thì…… ! – Tôi bắt đầu ấp úng, quan điểm giữ bí mật trận thua ngày hôm nay của tôi sắp sửa tan thành mây khói.

– Không có thì là gì hết, anh… đi với nhỏ nào ? – Sao em lại hỏi vậy ? – Người được hỏi phải trả lời ! – Thì anh chả đi với nhỏ nào cả, nãy học võ với thằng Tuấn thôi ! – Trên chỗ học võ… có nhỏ nào hay sao ? – Không… ừ thì…. ! – Thì sao ? Nhỏ nào ? Nói tôi nghe !

Lúc ấy, tôi thề là có cảm giác Tiểu Mai hiền dịu thường ngày đang nhảy dựng lên trước mắt mình mà hỏi bằng thái độ đầy… tức tối. Dĩ nhiên tôi không có câu trả lời nào khác, ngoài việc….

– Thì cũng có… nhưng anh chả có gì với…. ! – Có gì là có gì ? – Tiểu Mai cắt ngang lời tôi. – Em.. để anh nói đã chứ ! – Tôi khổ sở cười trừ. – Hứ, anh nói đi ! – Nàng bĩu môi, bấu chặt hai bàn tay lại.

Trước thái độ như muốn ăn tươi nuốt sống mình của Tiểu Mai, tôi nửa đâm ra sợ sệt, còn lại là thập phần xúc động với tình cảm nàng giành cho mình, bởi… nếu không yêu thì chẳng ai lại đi giận người dưng làm gì cho tốn sức.

– Anh… vừa bị đánh ! – Bằng một cử chỉ ngắc ngứ thừa nhận đầy đau khổ, tôi thốt ra câu nói mà với bản thân mình chỉ mang ý nghĩa là mình vừa bị đánh thua, thì đối với người đối diện, đó lại là một câu nói mang ý nghĩa hoàn toàn khác. – Ơ… ai đánh được anh chứ ? – Tiểu Mai sửng sốt cực độ. – Không… ý anh là… anh vừa bị thua cuộc ! – Tôi ái ngại thừa nhận. – Là sao ? Anh thua ai cơ ? Em không hiểu ! – Nàng thắc mắc, ngồi dịch sát hơn về phía tôi.

Phải nói rằng ngoài tôi ra thì có thể chưa ai có dịp được thấy Tiểu Mai đang gần như hốt hoảng đến vậy, nàng lại cầm tay, chân tôi lên mà soi xét kĩ càng rồi lại hỏi:

– Em… thấy anh vẫn bình thường cơ mà ! – Nàng đưa mắt nhìn tôi đầy lo lắng, rồi lại để tay lên trán tôi mà hỏi. – Hay là anh bị sốt ? Anh có thấy nóng hay nhức đầu gì không ?

Phải lúc bình thường là tôi đã phá ra cười trước thái độ của cô nàng, nhưng lần này lại khác, tôi nhẹ cầm tay Tiểu Mai và nói:

– Anh không sao đâu, em đừng lo ! – Nhưng…. ! – Nàng hãy còn nghi hoặc.

Trước ánh mắt lo lắng đan xen hồi hộp của cô bạn gái xinh xắn, tôi quyết định cười xòa rồi chậm rãi kể lại sự việc tôi vừa thua cuộc một cách tâm phục khẩu phục ở võ đường của Trần sư phụ. Tôi kể bằng chất giọng cực kì thanh thản mà chính tôi còn không thể nào tin nổi là thằng Nam ngạo mạn thường thấy giờ lại đang vui vẻ nhắc lại trận thua đầu đời của mình.

– Ừm… anh thua thật rồi ! – Tôi thở hắt ra, trìu mến nhìn Tiểu Mai. -…… ! – Nàng không nói gì, chỉ nhìn lại tôi rồi lẳng lặng rót trà vào tách.

– Anh thừa nhận là anh tự kiêu, nhưng… chẳng hiểu sao thua như vầy anh chẳng thấy ấm ức chút nào cả, cứ như… chuyện này được biết trước vậy ! -……….. ! – Rồi anh không nghĩ được gì khác, trong đầu cứ trống rỗng, và anh… chỉ biết đến nhà em ! -……….. ! – Nên… anh mới cảm ơn, vì ngoài em ra, anh… không còn biết kể chuyện này với ai khác nữa ! – Ừm…. ! – Thật sự là… kể ra, anh thấy nhẹ lòng lắm ! – Anh ngốc !

Tiểu Mai bĩu môi, rồi đưa mắt nhìn tôi, e lệ trách khẽ:

– Anh ngốc ghê vậy ! – Là sao ? – Tôi ngơ ngác. – Em còn muốn cảm ơn Trần sư phụ thay cho anh nữa kìa ! – Nàng trả lời. – Hở ? Sao phải cảm ơn ? – Tôi sửng sốt hỏi lại.

Bằng một động tác khẽ đánh nhẹ vào gò má tôi, Tiểu Mai mỉm cười:

– Em thật sự không khuyến khích anh đánh nhau, nhưng có lẽ sau lần này, anh sẽ trở nên giỏi hơn nhiều đấy ! – Mạnh hơn ? – Tôi ngạc nhiên.

– Ừm, em biết bản tính anh là con người tự cao tự đại chứ ! – Ơ……. ! – Nhưng em… không muốn nói thẳng, em muốn anh tự trải nghiệm điều đó, cảm giác của một lần thất bại ! -…………. ! – Nhưng em lại không biết đến bao giờ anh sẽ biết đến cảm giác này, may thay… hôm nay lại có một người rất tốt đã dạy anh điều đó ! – Thì….. ! – Chính xác mà nói, thất bại đầu tiên không phải là thất bại cuối cùng, nó chỉ giúp anh biết mình thiếu sót ở điểm nào, từ đó giúp anh hoàn thiện bản thân mình hơn nữa ! – Vậy à ? – Như thế thì không phải thất bại này sẽ giúp anh giỏi hơn sao ? – Nhưng anh….. ! – Ngốc ạ, anh giỏi, tất nhiên cũng sẽ có người giỏi hơn anh, vậy anh có muốn giỏi hơn người đó không ? – Dĩ nhiên là muốn rồi ! – Nếu vậy thì anh phải nhận rõ được là người ta giỏi hơn mình, mà lúc đó chính là lúc anh thất bại đấy, chỉ có thua cuộc mới làm nên chiến thắng về sau ! -………… ! – Anh giỏi thì giỏi thật, nhưng phải tập tính kiên nhẫn, với bớt kiêu ngạo một chút, chàng nhé ? -………. ! – Sửa đổi nha, bạn trai em thì đâu thể nào không giỏi hơn người ta được, đúng không ? -……………. ! – Kìa, giận hay sao rồi ? Em nói thật lòng đấy ! -……… !

Phải làm sao đây ? Nếu trước mắt bạn là cô người yêu đang rất thẳng thắn chỉ rõ khuyết điểm của bạn, và gần như năn nỉ chỉ để bạn thay đổi bản thân mình, dù rằng chưa chắc gì đã tốt lành với cô ấy ?

Với tôi ngày ấy thì nào có nghĩ được gì khác hơn, ngoài việc… khoác tay qua vai Tiểu Mai xinh xắn lúc này mà nhẹ nhàng để nàng tựa vào lòng mình, rồi thì thầm thật nhẹ qua hơi thở:

– Ừ, anh biết mà ! – Ưm…… ! – Tiểu Mai đỏ hồng đôi gò má, chừng như nàng khá bất ngờ với hành động của tôi. – Thật ra, anh biết mình thua là đúng rồi, anh cũng biết mình sẽ khắc phục được khuyết điểm của mình nhờ vào trận thua hôm nay, chỉ là….. ! – Tôi bỏ lửng câu nói của mình. – Chỉ là sao ? – Nàng thắc mắc nhìn tôi.

Và rồi tôi gãi đầu cười, đưa mắt nhìn Tiểu Mai khẽ nói:

– Chỉ là anh muốn tâm sự với em, đơn giản vậy thôi ! -………….. ! – Tiểu Mai lúc này phải gọi là đỏ bừng mặt, mái đầu khẽ cục cựa trên vai tôi chừng như nửa e thẹn nửa hạnh phúc.

– Vậy nên… anh mới cảm ơn em, vì nếu không có em thì anh sẽ chẳng biết mang cái tâm tư trống rỗng này đến bao giờ nữa ! – Ngốc, thì… cứ nói đi chứ, có ai trách gì đâu ! – Hì, em không biết là… với anh, được nói chuyện với em có ý nghĩa đến thế nào đâu ! – Xạo sự, hồi trước, anh….. !

Đến đây thì Tiểu Mai chợt im lặng, tay khẽ cấu vào vai tôi:

– Au da, gì thế ? – Tôi vờ nhăn mặt. – Lúc trước, anh… đâu bao giờ nói gì với em chứ ! – Nàng phụng phịu. – Là lúc nào ? – Tôi cười thắc mắc. – Hứ, thì hồi… anh còn với Vy ấy ! – Tiểu Mai bĩu môi.

– Ây chà, lúc đó… anh nói là anh sai rồi mà ! – Nhưng… bộ em ngày trước dữ lắm hay sao mà anh không dám nói chuyện chứ ? – Không, chỉ là… đối với anh, không, hầu như là tất cả mọi người, đều thừa nhận một điều ! – Điều gì ? – Hì, em quá đỗi thanh khiết để yêu, cứ như em ở một tầng lớp khác so với tụi anh vậy, nghĩ xem, em xinh đẹp giỏi giang thế này, lại còn kiêu kỳ nữa, thì anh nào dám mơ tưởng chứ ? – Vậy… à… ? – Ừm, anh thậm chí còn cho rằng em chỉ là… giấc mơ thôi, hết 3 năm phổ thông thì em sẽ lại đi mất, vậy nên… anh đã đến với Vy, chỉ vì anh nghĩ rằng Khả Vy dễ gần gũi hơn em ! – Thế còn giờ thì sao ? – Giờ thì… em là của anh rồi, hì hì ! – Dóc tổ, ai là của anh chứ ? – Ây da, hì hì !

Vừa chối, Tiểu Mai vừa đấm thùm thụp vào lưng tôi hệt như nàng đang ghét lắm vậy, cứ nhăn mặt rồi lại cười e lệ, tôi đến gọi là phì cười vì thái độ trái ngược của nàng, chỉ biết vờ ôm vai kêu la thảm thiết.

Và tôi lại ôm Tiểu Mai, nhẹ kéo nàng vào lòng, âu yếm hỏi:

– Em khỏe hẳn rồi chứ ? – Sao anh lại hỏi vậy ? – Nàng thắc mắc, đưa tay vuốt tóc khỏi mi mắt. – Thì lúc chiều, em nói nhức đầu đó ! – Tôi thoáng lo lắng, nhắc lại chuyện khi trước. – Hi, em khỏe rồi, ngủ một giấc là bình thường ấy mà ! – Tiểu Mai hấp háy mắt.

– Ừ, giữ sức khỏe đấy ! – Anh lo thân anh đi, toàn thức khuya dậy sớm, mà có phải học hành gì đâu chứ ? Hết đọc truyện rồi lại chơi game thôi ! – Hây dà, con trai thằng nào chả vậy ! – Hông dám đâu, có người học giỏi lắm nhé ! – Ờ, anh học dở mà ! -…….. ! – Em chê anh chứ gì ? Anh biết anh chỉ giỏi Toán, giỏi võ, giỏi đá bóng, sắp giỏi thêm Guitar nữa thôi, còn lại đều thua người ta hết ! – Hi hi, quỷ sứ, có thật là anh đang tự chê mình không vậy ?! – Thật mà, anh buồn lắm, chả thể nào giỏi hết mọi thứ được ! – Thôi, anh mà giỏi hết mọi thứ thì….. ! – Thì sao ? – Thì… mấy cô khác theo anh mất, lúc đó em giữ mệt lắm, không muốn vậy đâu !

Khẽ đưa tay véo má Tiểu Mai, tôi phá ra cười:

– Ha ha, em mà cũng có lúc nói vậy à ? – Anh đừng có mà cơ hội ! – Tiểu Mai lườm tôi.

– Eh he he, chứ bộ em tưởng anh giữ em không mệt sao, so ra thì em giỏi hơn anh nhiều đó ! – Í, vậy hở ? Nào giờ em đâu biết ! – Xạo nữa, này nhé tiểu thư, một lần khiêm tốn bằng bốn lần tự kiêu đấy ! – Ui da, đừng có nhéo mũi em… ! – Ai bảo dóc tổ, anh giữ em mệt thí mồ ấy chứ ! – Thật à ? Giữ khi nào, nói nghe coi ! – Em không biết đâu, anh giữ riêng mình anh thôi ! – Đồ quỷ, nói đi mừ, em muốn nghe mừ !

Tiểu Mai lay vai tôi, vờ làm gương mặt rầu rĩ mà tôi trông nàng dễ thương hết sức, hệt như cô bé con đang vòi vĩnh người lớn mua búp bê vậy.

– Không nói ! – Nhớ nha, ích kỷ ! – Ừ, anh ích kỷ, giữ em cho riêng anh thôi ! -…………. ! – Vậy nhé, em mà… mơ tưởng thằng nào là chết với anh ! – Hứ, nhìn lại mình đi, anh léng phéng biết bao nhiêu cô rồi !

Chẳng dè giờ phút này đây, tôi lại bị Tiểu Mai kê tủ đứng bất ngờ đến như vậy, rõ ràng là đang chiếm thế thượng phong cực kì oai hùng thì chỉ trong phút chốc đã bị nàng lật ngược thế cờ mà đá văng trở lại về thế hạ phong quen thuộc.

– Thì… anh đâu có ý gì với mấy nhỏ đó đâu ! – Không tin, không có ý gì sao lại suốt ngày tăm tia người ta chứ ! – Ơ hay, con trai thằng nào thấy gái xinh chả vậy hở trời ?!

Các bạn nam có đồng ý không ? Con trai thằng nào thấy gái xinh lại chả quay sang nhìn chứ, ấy thế mà bạn gái tôi lúc này lại nghĩ khác đấy nhé !

– Hơ, thì anh đừng nhìn mấy nhỏ đó nữa ! – Em hay nhỉ, đẹp gái thì anh nhìn chứ có chết ai đâu ? – Đồ quỷ, nhìn… em không nhìn….. ! -………….. !

Và như vậy đấy, ở phòng khách nhà Tiểu Mai, tôi đang ôm vào lòng mình một cô tiểu thư kiêu kỳ xinh xăn, và… ánh mắt hai đứa đã chạm vào nhau, đầy mị lực.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209
Thông tin truyện
Tên truyệnTiểu Mai – Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Truyện Set, Truyện sex dài tập, Truyện teen
Ngày cập nhật27-11-2022 15:19:14
Truyện ngẫu nhiên
Cô giáo Phương (Update phần 98) - Traidamdulich
Bồ của xếp tổng (Update phần 7)