Đóng QC

Dục Uyển

Phần 60
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenHeo.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

Dục Uyển cầm theo ổ bánh mì và chai nước suối quay lại lớp học, đi ngang qua sân tập bóng rỗ thì nhìn thấy bóng dáng nhỏ nhắn của Lý Nhã, tiểu thiên sứ của Bạch Ngạn Tổ, đang khum lưng nhặt từng quả bóng cho vào rỗ.


Dục Uyển đứng bên ngoài cửa sổ nhìn Lý Nhã đến ngẩn ngơ. Tiểu thiên sứ của Bạch Ngạn Tổ thật sự rất đáng yêu. Đôi mắt to tròn và khuôn mặt bầu bĩnh, làn da trắng hồng như em bé. Tại sao lại có một cô gái đáng yêu đến vậy, càng nhìn càng thích…

Trong lúc Lý Nhã đang khum lưng nhặt bóng thì một quả bóng từ xa bay đến đập mạnh vào lưng cô, Lý Nhã ngã xuống sàn.

“Cộp… cộp…”

Âm thanh tiếng giày cao gót vang dội đang tiến gần. Một tiểu thư xinh đẹp từ xa đi tới chỗ Lý Nhã, bên cạnh cô ta còn có rất nhiều vệ sĩ.

“Chát… t…” Một cánh tay đẹp đẽ giơ cao, tát thẳng vào mặt của Lý Nhã, sau khi cô ta đã đứng trước mặt Lỹ Nhã.

“Biểu tiểu thư…”

Người vừa tát Lý Nhã chính là Tô Lâm, em họ của Bạch Ngạn Tổ. Cha của Tô Lâm là anh em kết nghĩa với Bạch lão đại nhưng thân hơn anh em ruột. Nên vợ chồng Bạch lão đại rất yêu chiều cô ta. Cũng khổ tâm cho cô em họ này, từ khi hiểu chuyện đã yêu thầm Bạch Ngạn Tổ. Nhưng Bạch gia và Hoắc gia lại có hôn ước, vì vậy chỉ có thể ngày qua ngày âm thầm cầu nguyện cho họ sớm chia tay.

Nghe tin Bạch gia và Hoắc gia từ hôn, nên vượt ngàn dặm, trốn cha trốn mẹ từ nước ngoài về để gặp anh họ, không ngờ lại xuất hiện một con hầu gái.

“Sáng nay tao nhìn thấy anh họ bước ra từ phòng mày… tối qua hai người đã làm gì”

“…” Lý Nhã không biết làm sao trả lời.

Tối qua lúc lúc tiệc sinh nhật của lão gia kết thúc, vào khoảng gần 1h sáng thì Bạch Ngạn Tổ lại gõ cửa phòng cô, khắp người hắn toàn là mùi rượu. Hắn nói hắn vẫn thích cơ thể của cô hơn “bọn họ dù có xinh đẹp… cũng không bằng em, anh vẫn thích cơ thể em hơn” Cô không biết là hắn đang so sánh cô với ai, chỉ biết là hắn đè cô xuống giường, diễn biến tiếp theo thế nào mọi người chắc có thể đoán ra.

“Không nói được chứ gì… tao biết tối qua mày đã ngủ với anh họ, mày đừng nghĩ Hoắc gia và Bạch gia đã giải trừ hôn ước, thì mày có thể thay con Hoắc Dục Uyển đó… mày nên nhớ mày chỉ là đứa mồ côi được bác tao nhận về nuôi”

Cô ta mỉm cười khinh miệt…

“Ngủ với anh họ vài lần thì nghĩ mình đã trở thành phượng hoàng sao… nên nhớ, gà thì vẫn là gà, mãi mãi không thể trở thành phượng hoàng được… tao sẽ cho mày thấy mày hạ tiện thế nào…”

Lúc Tô Lâm giơ tay chuẩn bị tát vào bên mặt còn lại của Lý Nhã, thì…

“Vèo… o…” Một ổ bánh mì từ xa bay thẳng đến cánh tay đang giương cao của cô ta, không biết có tổn hại gân cốt hay không, mà vẽ mặt của Tô Lâm rất đau đớn.

“Á… a…”

Từ ngoài cửa, bóng đen đang đổ xuống sàn nhà, và tiếng bước chân theo đó cũng vọng vào.

“Cộp… cộp…”

Dục Uyển đã đứng phía sau lưng của Tô Lâm.

“Nhưng mà Bạch Ngạn Tổ lại chỉ thích làm tình với gà hơn là Phượng Hoàng…”

Là ai đang nói, giọng nói rất quen. Tô Lâm liền xoay người lại, nhìn cô gái xa lạ trước mặt mình từ trên xuống dưới, có một chút ấn tượng nhưng lại không thể nhớ ra.

“Cô là ai…”

Dục Uyển bước thêm vài bước, đến chỗ Tô Lâm đang đứng, nhìn cô ta nhìn trên xuống dưới, rồi nhếch miệng cười.

“Cô vừa mới sửa mũi sao… nhìn không tự nhiên chút nào, tôi vẫn thích cái mũi tẹt của cô trước đây hơn”

Hai từ “mũi tẹt” đã giúp Tô Lâm nhận ra đó là ai, trên đời này chỉ có một người duy nhất, mới dám nói thẳng thừng vào mặt cô “mũi tẹt”, nghe như muốn tát vào mặt cô.

“Cô là Dục Uyển”

“Đích thị”

Tô Lâm luôn chê cười cái bớt đỏ quái dị trên mặt của Dục Uyển, còn Dục Uyển lại cười nhạo cái mũi tẹt của Tô Lâm. Cho nên với cặp từ “quái dị – mũi tẹt” giống như là ám hiệu giữa họ.

Nhưng trong trí nhớ của cô, Dục Uyển không phải như bây giờ. Con người luôn mặc lên những bộ cánh sexy, trang điểm lòe loẹt và mùi nước hoa nồng nặc, với mái tóc dài rũ rượi như ma nữ mới chính là Dục Uyển cô biết. Còn người trước mặt lại giống như một đứa bình dân thấp hèn, khắp người toát lên mùi nghèo rẻ tiền. Quan trọng hơn cái bớt đỏ trên mặt của cô ta hình như đã nhạt hơn trước rất là nhiều, khó mà nhận ra. Nhưng vẫn quái dị như trước kia.

“Tôi đang giúp cô dạy dỗ tiểu tam, cô nên thấy biết ơn vì điều đó” Tô Lâm mỉm cười đi đến trước mặt Dục Uyển, nghênh mặt lên cao.

“Tôi và Bạch Ngạn Tổ đã không còn quan hệ, hắn có Tiểu Tam hay Tiểu Tứ không can hệ đến tôi”

“Vậy cô còn xen vào chuyện này làm gì”

“Chúng ta cũng được xem là bạn, tôi tốt tính nhắc nhở cô… sắp hết giờ ăn trưa, Bạch Ngạn Tổ và thành viên của câu lạc bộ bóng rỗ sẽ quay lại, nếu hắn nhìn thấy cảnh tượng này nhất định sẽ không được vui…”

“Với tính khí thất thường của hắn, tôi rất tò mò… hắn sẽ làm gì cô…”

“Anh họ…”

Tô Lâm đã bị Dục Uyển dọa sợ mà bỏ đi, cô rất hiểu tính khí của vị đại tiểu thư này, nhát gan nhưng lại rất thích gây chuyện.

“Tiểu thư! Chúng ta về thật sao”

“Chẳng lẽ các người muốn bổn tiểu thư bị anh họ mắng sao, còn không mau ra ngoài chuẩn bị xe.”

“Dạ! Tiểu thư”

Nhìn bộ dạng đi vội của Tô Lâm, lúc ra tới cửa còn ngó dáo dác khắp nơi, xem có ai nhìn thấy không, làm cho Dục Uyển muốn bật cười thành tiếng. Thật ra, sẽ không có thành viên câu lạc bộ nào đến đây, bởi vì hôm nay đội bóng rổ không có lịch tập.

“Hoắc tiểu thư! Cảm ơn cô” Lý Nhã lên tiếng.

“Không cần… mình có làm gì đâu là cô ta nhát gan thôi…” Lúc Dục Uyển cười ngô nghê thì bụng lại phát ra tiếng động.

“Hoắc Tiểu thư! Cô vẫn chưa ăn gì sao”

Dục Uyển gượng cười với Lý Nhã, 150000 của cô, ổ bánh mì của cô. Vừa rồi đã bị Tô Lâm giẫm dưới chân.

“Hoắc tiểu thư! Cô đợi tôi một chút”

Lý Nhã chạy ra hàng ghế dự bị, mở túi xách ra lấy một hộp cơm đưa cho Dục Uyển.

“Nếu Hoắc tiểu thư không chê có thể dùng nó, đây là điểm tâm do tôi làm, sáng nay có làm dư một phần”

“Sao mình lại chê… cảm ơn Tiểu Nhã”

Dục Uyển mừng quýnh, định cầm lấy hộp cơm. Nhưng lại nhìn thấy vẽ mặt kinh ngạc của Lý Nhã nên bị khựng lại.

“Mình có thể gọi cậu là Tiểu Nhã được không…” Dục Uyển hỏi.

“Dạ! Được…” Lý Nhã ngoan ngoãn gật đầu như một cô hầu gái, thái độ này thì Dục Uyển lại không thích.

“Tiểu Nhã! Mình và cậu bằng tuổi, cậu không cần phải dùng kính ngữ với mình, cứ gọi mình là Tiểu Uyển hay Uyển Uyển cũng được, đừng gọi mình là Hoắc tiểu thư, nghe xa lạ quá… thật ra, mình rất thích cậu muốn làm bạn với cậu”

Thái độ này của Dục Uyển, mới làm cho người ta hết hồn rồi suy ngẫm. Tự dưng đổi tính, thay đổi 180 độ, nhất định là có mưu đồ. Người thường đều sẽ nghĩ như vậy nhưng Lý Nhã có IQ rất là thấp, nói như vậy thì đã xem thường cô ấy, nhưng Lý Nhã thật sự không được thông minh, cũng có thể là do tên “bạo chúa” Bạch Ngạn Tổ, dọa sợ từ nhỏ đến lớn nên thành ra như vậy. Cho nên những từ ngữ như “âm mưu” “nghi ngờ” “đề phòng” không có trong từ điển của cô, trong mắt Lý Nhã mọi người trên đời này, ai cũng tốt hết.

“Vậy mình gọi cậu là Uyển Uyển được không”

“Đương nhiên được, Tiểu Nhã…”

“Uyển Uyển…”

Thời gian đang trôi qua, nhưng hộp cơm vẫn chưa đến tay cô, Lý Nhã cứ đứng đó mỉm cười nhìn cô. Thông cảm đi, lần đầu tiên có bạn nên người ta vui mừng qúa quên mất mọi thứ.

“Tiểu Nhã! Mình đói bụng rồi, cậu có thể cho mình ăn được chưa”

“Được… được…” Lý Nhã lập tức mở hộp cơm ra giúp Dục Uyển và đưa tận tay cho cô, còn giúp cô lấy đũa và muỗng.

“Có ngon không…”

“Rất là ngon… Tiểu Nhã, cậu vừa xinh đẹp, lại nấu ăn ngon… nếu mình là đàn ông sẽ cưới cậu về làm vợ”

“Nếu cậu là đàn ông cậu sẽ cưới mình sao…” Tiểu Nhã đỏ mặt nhìn Dục Uyển, da mặt mỏng nên dù là ai khen cũng đỏ mặt hết.

“Phải! Tiểu Nhã đáng yêu như vậy ai mà không yêu, đáng tiếc mình không phải là đàn ông, nếu không… đã đi giành cậu với Bạch Ngạn Tổ”

Ở gần cánh cửa, có một kẻ vì lời nói đó của Dục Uyển mà cười lộn ruột. Là Hoắc Phi và Bạch Ngạn Tổ. Thật ra, hai người họ đã đứng trước cửa từ lâu, từ cái lúc mà Dục Uyển ném ổ bánh mì vào tay của Tô Lâm thì họ đã có mặt.

“Ha… a…”

“Tổ! Tao thấy mày có một tình địch đáng gườm… phải giữ em Nhã cho kỹ, nếu không sẽ bị người ta cướp mất, nhưng đừng quá lo lắng tao sẽ giúp mày” Hoắc Phi sau khi cười đã còn vỗ vai, châm chọc Bạch Ngạn Tổ.

“Lo mà quản em gái của mày tốt vào… Dục Uyển bây giờ đã không giống trước đây, tao không muốn Tiểu Nhã theo cô ta mà nhiễm tính xấu”

“Dục Uyển bây giờ có gì không tốt” Hoắc Phi bất ngờ lại phản ứng rất mạnh.

“Cộc cằn, thô lỗ, còn thích thượng cẳng chân hạ cẳng tay… có nét gì là nữ tính, Lý Nhã sẽ bị cô ấy dạy hư”

“Như vậy có gì không tốt.”

Lời này của Hoắc Phi làm cho Bạch Ngạn Tổ khá kinh ngạc, một lãng tử tình trường như hắn sao lại không nhận ra được thái độ và lời nói mang nhiều ẩn ý này của thằng bạn thân.

“Mày đã thích Dục Uyển”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219
Thông tin truyện
Tên truyệnDục Uyển
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện Sec, Truyện sex dài tập, Truyện tiên hiệp
Ngày cập nhật23-11-2022 01:48:01
Truyện ngẫu nhiên
Ký ức ngọt ngào (Update phần 4)
Chị Thoa hàng xóm (Update phần 4)
Gia đình nhà vợ (Update phần 2) - Caliv
Tà áo dài bị ướt (Update phần 7)
Duy Ngã Độc Tôn (Update phần 59)