Đóng QC

Dục Uyển

Phần 50
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenHeo.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

Hai mươi phút sau…


“Ping… poang…”

Khi cửa thang máy mở ra thì Hoắc phi vội vã đi ra, lo lắng không biết Dục Uyển đã làm gì anh trai hắn. Nhưng không ngờ, lại nhìn thấy Dục Uyển đứng ngay trước cửa thang máy.

“Luật đâu… mày đã làm gì Luật” Hoắc Phi khẩn trương lên tiếng.

“Hắn bị tôi giết chết rồi”

Dục Uyển tức giận đẩy Hoắc Phi sang một bên, bước vào thang máy. Nhưng Hoắc Phi lại chụp lấy tay cô kéo lại.

“Mày vừa nói gì…”

“Á… a…”

Hắn có thể thề, không hề dùng đến một chút lực nào, nhưng lại khiến cho cô đau đến mặt mày méo mó. Hắn vội buông tay cô ra thì nhìn thấy hai vết bằm tìm trên cổ tay.

“Mày sao vậy…”

Sự khẩn trương này của Hoắc Phi, ngay cả hắn cũng không nhìn ra là bản thân bắt đầu có dấu hiệu lo lắng cho Dục Uyển.

Hắn nhìn cô từ trên xuống dưới…

Bờ môi thì sưng đỏ, có dấu vết bị trầy xước. Từ cổ xuống cằm đến hai bên xương quai hàm xanh là những vết bầm xanh đỏ, còn in rõ cả dấu tay của đàn ông, và dưới bộ ngực nở nang…

Những vết cắn mãnh liệt đầy khiêu khích, như muốn kí tên bản quyền, khoe khoang cho mọi người biết là “tôi” vừa độc chiếm người phụ nữ này. Hỏi tại sao Hoắc Phi hắn có thể nhìn được tới phần ngực đầy đặn của Dục Uyển. Bởi vì không biết, thằng khốn nào đã bứt đi hai cái cúc áo trước ngực cô.

Mặt của Hoắc Phi tối xầm lại.

“Là ai…” Hắn tức giận, xiết mạnh lấy tay của Dục Uyển.

“Không liên quan đến anh” Dục Uyển hất tay của Hoắc Phi ra, rồi đi vào thang máy.

“Mày…”

Hoắc Phi vừa bước thêm có một bước thì cửa tháng máy đã đóng lại. Hắn lập tức tìm đến phòng 602.

“Rầm… m…”

Trong phòng đủ sáng để Hoắc Phi có thể nhìn thấy rõ những vết xước, cào bấu trên tấm lưng trần rắn rõi của Hoắc Luật. Nó cũng nhiều như những dấu hôn tím đỏ trên ngực của Dục Uyển khi nãy.

Nhìn Hoắc Luật đang mặc quần áo, đôi tay của Hoắc Phi vô thức mà siết chặt lại thành quyền. Trước ngực hắn có một cái gì đó dâng tràn, bức muốn hắn nổ tung. Hoắc Phi bước tới xoay người của Hoắc Luật lại.

Trực diện nhìn thấy khuôn mặt của Hoắc Luật khiến cho hắn hơi bị sốc.

Vết tích vẫn còn nguyên, cả năm dấu tay in đậm trên khuôn mặt điểm trai của Hoắc Luật. Cho thấy là vừa bị tát xong.

Dù bất ngờ chưa rõ là tác giả là ai, nhưng vấn đề đó cũng không khiến hắn bận tâm bằng chuyện hắn sắp hỏi đây.

“Anh và Dục Uyển đã làm gì… hai người có phải vừa lên giường…” Hoắc Phi lớn tiếng chất vấn.

Hoắc Luật đang tức giận trong người, lại bị Hoắc Phi vô cớ chất vấn khiến hắn cũng khó chịu.

“Phải thì đã sao… không phải anh chưa từng ngủ với nó” Hoắc Luật vừa nói xong thì…

“Bốp… p…”

Hoắc Phi đã đấm thẳng vào mặt hắn, rồi bỏ ra khỏi phòng.

“Rầm… m… m…”

Hoắc Luật đứng trong phòng ngẩn ngơ, hắn không biết đã gây ra trọng tội gì mà làm cho Hoắc Phi giận dữ đến như vậy. Và người đứng bên ngoài cũng đang tự chất vấn bản thân.

Luật và Dục Uyển không phải chưa từng quan hệ, đây cũng không phải là lần đầu tiên. Nhưng chỉ cần nghĩ đến vừa rồi Dục Uyển và Luật đã lên giường thì hắn cảm thấy rất phẫn nộ.

Tại sao với những phụ nữ khác hắn chưa từng để tâm đến chuyện họ có lên giường với gã đàn ông khác hay không, nhưng với Dục Uyển hắn lại bận tâm quá nhiều.

Chỉ có một lý do duy nhất, dù Hoắc Phi không hề muốn bản thân thừa nhận.

Là hắn đã thích Dục Uyển.

… Bạn đang đọc truyện Dục Uyển tại nguồn: https://truyensexngan.com

Hoắc Luật vừa về tới nhà đã cởi chiếc áo sơ mi trắng ném xuống đất. Hắn bước ngay vào phòng tắm và xả vòi nước.

Từ trên cao những tia nước bắn ra và chảy từ trên tóc, lan xuống mặt và cả thân hình cường tráng nam tính của Hoắc Luật. Nước chảy ra từ vòi sen khá mạnh, chạm vào da thịt trầy xước, làm cho hắn có cảm giác rất đau rát.

“Á…” Hai hàng mi của Hoắc Luật chau mạnh.

Hắn xoay người lại nhìn bản thân mình trong gương, khá là giật mình. Vì hắn không nghĩ cảnh tượng sẽ ghê gớm như vậy, trên cánh tay khỏe mạnh cơ bắp săn chắc vẫn còn hằn sâu những dấu răng rướm máu và dọc hai bên bả vai xuống lưng là dấu vết cào cấu từ móng tay của phụ nữ.

“Mình đúng là bị điên mà…”

Hoắc Luật nhắm mắt lại, gục đầu vào gương vì không biết làm sao để tin vào chuyện đã diễn ra. Những ký ức cứ sống động như thật, bắt đầu xuất hiện trong đầu hắn…

“Rầm… m…”

Hoắc Luật bật dậy và đè ngay Dục Uyển xuống giường, hai cánh tay cơ bắp của hắn như gọng kiềm, kìm chặt lấy cô. Cả người hắn như một khối đá nặng ngàn cân khiến cô không thể nào nhúc nhích, dù chỉ là một cữ động nhỏ.

Trước đây Dục Uyển đã biết Hoắc Luật rất mạnh nhưng không nghĩ hắn lại mạnh đến mức này. Tất cả sự cố gắng và lợi hại của cô đều vô dụng trước Hoắc Luật, không thể giúp cô thoát khỏi hoàn cảnh khó khăn hiện tại.

“Mạn Ni! Mạn Ni…”

“Anh buông tôi ra… tôi không phải là Hoắc Mạn Ni… tôi là Dục Uyển… không phải Mạn Ni của anh” Dục Uyển tức tối khi bị nằm dưới, tại sao hắn lại khỏe như vậy chứ, yếu đi một chút có phải cô đỡ khổ không.

“Bốp… bốp…”

Đẩy mãi mà Hoắc Luật không nhích khỏi người cô dù là nửa phân, Dục Uyển chỉ có cách dùng cả hai tay tấn công vào ngực của hắn.

“Hoắc Luật! Anh nhìn kĩ xem… tôi không phải là Hoắc Mạn Ni”

Nhưng có một chuyện đáng buồn là cho dù cô có nói cái gì, kêu gào ra sao. Tất cả đều không lọt vào tai của Hoắc Luật chữ nào. Bởi vì hình ảnh cô trong mắt hắn bây giờ là Hoắc Mạn Ni.

“Mạn Ni! Tại sao chứ… em có điểm nào không sánh bằng tên Tống Thiếu Hoành đó, tại sao chị không chọn em… hắn hơn em ở điểm nào hả… chị nói đi”

Hoắc Luật áp sát thân hình vạm võ của hắn xuống người Dục Uyển, vừa hét vừa xiết mạnh lấy đôi vai gầy của cô.

“Á… a…” Dục Uyển đau đến chảy nước mắt.

“Hu… u… Làm sao tôi biết được chứ… chuyện đó thì anh phải đi hỏi Hoắc Mạn Ni, tôi đâu phải là chị ta… làm sao biết anh thua kém Tống Thiếu Hoành điểm nào” Dục Uyển khổ sổ vừa nói vừa cố gắng đẩy Hoắc Luật ra.

Nhưng hắn vẫn cứng như sắt thép, nặng như đá. Cô vung tay đá chân đều không có tác dụng gì với Hoắc Luật. Thật không hiểu, cũng là anh em sinh ba, tại sao lại khác nhau đến vậy, nếu hắn giống được một nửa Hoắc Phi, có phải bây giờ cô đã không khổ sở như vậy.

“Hoắc Luật! Hay là anh ngồi dậy… tôi sẽ giúp anh gọi điện hỏi chị Mạn Ni, xem anh thua kém chồng chị ta ở điểm nào, rồi chúng ta cùng giúp anh cải thiện, được không” Dục Uyền lên tiếng.

Thấy hắn hơi thả lõng người, Dục Uyển cũng dần dần ngồi dậy. Nhưng lại bị hắn đè lại xuống giường.

“Chưa gì mà chị đã nhớ hắn, muốn gọi điện cho hắn đến cứu chị sao… chị là của em”

Nhìn thấy sự tức giận, đố kỵ trong lời nói và ánh mắt của Hoắc Luật, Dục Uyển có linh cảm chẳng lành.

“Anh định làm gì… anh đừng có làm bậy…”

“Chị là thuộc về em…”

Hoắc Luật nhếch miệng cười, hắn cúi người xuống ép chặt lấy thân thể mềm mại của Dục Uyển, môi hắn bao phủ lấy môi cô.

“Ưm… m… Bốp… bốp…”

“Hoắc… Ưm…”

Đôi tay đánh loạn xạ của Dục Uyển, được Hoắc Luật dẹp yên trong tích tắc. Hắn cường hãn ép chúng xuống giường, bờ ngực trần săn chắc của hắn dính sát vào ngực mềm mại của cô, cả hai đều chân thật cảm nhận được độ nóng của đối phương, họ dính sát vào nhau không kẻ hở. Dục uyển càng giãy giụa thì cảm giác va chạm cơ thể càng làm cho hắn thêm phần hưng phấn.

Nụ hôn điên cuồng bạo ngược của Hoắc Luật như muốn cắn nát môi cô, hắn mạnh mẽ tách hai hàm răng cô ra, tiến công vào trong, day dưa với lưỡi nhỏ mút lấy nó. Mùi rượu và hơi thở của hắn tràn ngập khắp khoang miệng cô, khiến cô ngợp thở…

Trong lúc cô còn đang giãy giụa, thì đôi tay của Hoắc Luật đã vân du khắp nơi, chạm vào những phần nhạy cảm trên người cô. Tay hắn luồng vào trong áo, sờ soạng vào phần bụng phẳng phiu, dày vò từng tấc thịt trên người cô.

Dục Uyển giật mình khi nhận ra tay hắn đang di chuyển xuống dưới, giật mạnh cúc quần và kéo khóa quần cô xuống.

“Ưa… Ưa… ưa…”

Dục Uyển cảm nhận được những ngón tay lạnh lẽo của hắn đang chà xát, miết chặt vào nơi mềm mại dưới quần lót. Cô giãy giụa khép chặt chân lại, Hoắc Luật lại tách nó ra. Hắn nắm lấy một chân của Dục Uyển đẩy lên cao, nhướng người đem dục vọng to lớn đẩy mạnh vào trong người cô, suối nhỏ bên dưới vẫn chưa tiết ra mật dịch nhưng buộc phải tiếp nhận to lớn của hắn. Dục Uyển đau đến khóc ra nước mắt.

“Á… Á… Á…”

Cô bật dậy, cắn chặt lấy cánh tay cơ bắp của Hoắc Luật. Cô chắc chắn đã bị hắn xé rách. Hoắc Luật khiến cô đau như thế nào thì cô cũng phải làm hắn đau đớn như vậy.

Bởi vì quyết tâm đó, mà Dục Uyển ngậm chặt cánh tay của Hoắc Luật không buông, mỗi lần hắn mạnh mẽ tiến vào thì cô lại cắn hắn một cái. Sau vài lần va chạm xác thịt, thì đầu lưỡi của cô đã cảm nhận được mùi vị mặn của máu tanh.

Cô mở mắt ra thì nhìn thấy cánh tay của Hoắc Luật đã rướm máu. Đôi mày kiếm trên gương mặt điểm trai đang nhăn nhó, mồ hôi đang lăn dài trên trán hắn.

Đối với những thứ xinh đẹp đáng yêu thì con người ta luôn có lòng trắc ẩn, cô cũng vậy, một chút từ bi ít ỏi trong cô trỗi dậy, Dục Uyển đã chịu buông tha cánh tay của Hoắc Luật.

Hai tay cô vòng qua cổ của Hoắc Luật, ôm chặt lấy. Từ từ thuận theo luật động của hắn, khi cô không còn kháng cự thì sự đau đớn khi nãy cũng hết dần.

Có thể là nơi đó của cô đã bắt đầu quen dần với kích thước của hắn.

Không biết có phải vì bị Dục Uyển cắn, hay là tác dụng của thuốc mất dần, Hoắc Luật lúc này đã tỉnh táo, hắn có thể nhận ra người trước mặt không phải là Mạn Ni, nhưng vẫn không muốn dừng lại việc đang làm.

Hắn cực ghét con gái dùng nước hoa, cũng không thích họ trang điểm. Mùi hương từ mỹ phẩm hay nước hoa gây cho hắn cảm giác không thoải mái. Nhưng người cô lúc này lại tỏa ra một mùi hương rất kỳ lạ, vừa nhẹ nhàng vừa thanh khiết, khiến cho đầu óc hắn trở nên rất tỉnh táo và sảng khoái, hắn cứ muốn được ôm chặt lấy cô lúc này.

Của hắn lạnh lẽo thì cô lại ấm ấm vô cùng, dục vọng tham lam chỉ muốn được vùi sâu trong cô, được cô bao bọc và sưởi ấm. Cái cảm giác này quá tuyệt vời, tuyệt vời nhất mà hắn từng có.

Cho tới bây giờ, chỉ cần nhớ lại mùi hương và cảm giác bên trong Dục Uyển thì dục vọng giữa hai chân hắn lại giương cờ. Mặc dù bị bọt xà phòng phủ lấy nhưng hắn vẫn nhìn ra.

“Rầm… m…”

Hoắc Luật đang tắm vẫn còn chưa mặc quần áo thì cánh cửa phòng tắm bị đẩy ra bất ngờ. Hoắc Phi kéo cửa kính ra, bước vào trong bồn tắm.

“Anh có thích Dục Uyển không…”

Câu hỏi thẳng thằng không vòng vò của Hoắc Phi, khiến cho Hoắc Luật giựt mình.

“Em đùa với anh sao…” Hoắc Luật không quan tâm, tiếp tục cầm vòi sen lên xịt khắp người, xem lời nói của Hoắc Phi là lời nhảm nhí.

Hoắc Phi bước tới, giật lấy cái vòi sen của Hoắc Luật. Vẫn câu hỏi cũ.

“Anh có thích Dục Uyển không”

Thái độ này của Hoắc Phi đã làm cho Hoắc Luật bắt đầu phát cáu.

“Không thích… em hài lòng chưa, trả cái vòi sen cho anh” Hắn giật lại cái vòi sen từ tay Hoắc Phi.

Nghe được chữ “không” từ miệng Hoắc Luật trên môi của Hoắc Phi bắt đầu có nụ cười. Hắn từng cho rằng phụ nữ chỉ là công cụ để giải trí trên giường, cũng không ngại cùng anh em mình share chung một người phụ nữ. Nhưng đây là lần đầu tiên trong đời hắn, muốn ích kỷ độc chiếm riêng mình thứ gì đó.

“Vậy thì được rồi… anh cứ từ từ mà tắm, tắm cho sạch vào, chỗ này còn dính xà phòng” Hoắc Phi hí hửng vỗ vỗ vào bọt xà phòng trên người của Hoắc Luật và đưa cả vòi sen cho anh trai.

Hắn cao chạy xa bay…

“Đứng lại đó”

Hoắc Luật lấy khăn quấn quanh người rồi đi ra khỏi bồn tắm. Hắn đứng trước mặt của Hoắc Phi với ánh mắt dò xét kỳ lạ.

“Lúc ở khách sạn tại sao em lại tức giận, còn đánh anh… em biết rõ, trước giờ anh không bao giờ để cho mình bị đánh mà không đánh trả”

Hoắc Luật đưa hai tay lên cuộn tròn lại, những khớp tay kêu răng rắc nghe mà lạnh người.

“Chuyện đó… là…”

“Nếu không muốn bị đánh thì cho anh biết lý do”

Hoắc Phi rất là trọng sĩ diện. Trước đây, trước mặt người khác hắn chê bai thậm tệ, hạ thấp Dục Uyển không đáng một xu, là loại con gái bỏ đi. Nhưng bây giờ nếu bắt hắn thừa nhận việc mình thích Dục Uyển trước mặt Hoắc Luật, hắn sẽ không làm được.

“A… Hình như anh Khiêm về tới… em ra ngoài trước”

Hoắc Phi lập tức lách qua người của Hoắc Luật, rồi biến mất khỏi phòng tắm.

10 phút sau…

Sau khi Hoắc Luật tắm xong và bước ra ngoài, hắn nhìn khắp cả phòng không thấy Hoắc Khiêm đâu, chỉ có Hoắc Phi đang trùm kín chăn.

Hoắc Luật bước tới kéo chăn của người ta lên.

“Anh Khiêm đâu…” Hắn hỏi.

“Em không biết… đừng phá… để em ngủ… Wo… o…” Hoắc Phi giả vờ ngáp rồi kéo chăn lên đắp, thật ra làm gì mà buồn ngủ nhanh như vậy, chỉ là tránh mặt của Hoắc Luật, vì không muốn ông anh này lại lôi vấn đề dang dở khi nãy trong nhà tắm ra hỏi lần nữa.

“Thật kỳ lạ… tối như vậy, sao anh ấy vẫn chưa về”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219
Thông tin truyện
Tên truyệnDục Uyển
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện Sec, Truyện sex dài tập, Truyện tiên hiệp
Ngày cập nhật23-11-2022 01:48:01
Truyện ngẫu nhiên
Cuối con đường (Update phần 18) - MrX
Lén lút ở công ty (Update phần 6)
Kỳ nghỉ khoái lạc (Update phần 13)
Chị Thoa hàng xóm (Update phần 4)