Đóng QC

Dục Uyển

Phần 155
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenHeo.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

“Áh… ah…”


Tiếng rên rĩ kịch liệt, cùng âm thanh rung động của cánh cửa phát ra từ nhà kho. Đủ mạnh mẽ đủ kích thích thị giác, để người ta có thể đoán được bên trong đang diễn ra cảnh tượng gì.

Ngoại ô – nhà kho chứa hóa chất.

Mặc dù đã vào ban đêm nơi này rất hiếm người lui tới, nhưng vẫn phải cẩn thận nếu không muốn thu hút sự chú ý. Bọn họ không thể mở điện sáng vào ban đêm vì sẽ khiến người bên ngoài nghi ngờ, chỉ có thể sử dụng đèn dầu thay thế, không quá sáng để bên ngoài từ xa có thể nhìn thấy, cũng không quá tối để tận hưởng cuộc thâu hoan lúc nửa đêm.

Một gã nằm sấp xuống bàn, cặp mông tròn trịa bị chiếm giữ, và phía sau hậu đình mạnh mẽ bị ra vào. Còn kẻ phía sau liên tục động thân, luật động mỗi lúc một nhanh, lực đạo càng lúc càng sâu, khiến hắn mất kiểm soát.

“Mày siết chặt thật? Tốt hơn mấy thằng điếm rẻ tiền ở Cabo nhiều.” Người nằm trên lên tiếng.

“Mẹ nó! Mày đem ông so với mấy thằng ai cũng có thông sao… làm xong… cút ra cho ông.”

Kẻ nắm dưới, tức giận từng ngón tay đang cào bấu xuống mặt bàn, cảm giác thống khổ cùng sung sướng đan xen, khiến hắncũng mất dần tự chủ. Khi người nằm trên liên tục đâm mạnh vào, như cố ý giày vò hắn.

“Áh… ah…”

“Mày muốn làm cái gì?” Bất ngờ bị người ta bồng lên, gã kinh ngạc trợn mắt.

“Muốn chơi chết mày.”

Ngày thường “kẻ nằm dưới” luôn kiêu căng ngạo mạn, ỷ mình thông minh hơn hắn một chút, đánh đấm cũng lợi hại hơn hắn một chút và bắn súng cũng giỏi hơn hắn một chút, nói chung là tất cả các mặt đều hơn hắn một chút, mà thường xuyên hô to hét lớn, bắt nạt hắn, tự xem mình là anh đại. Nhịn nhục suốt mấy năm, đây là lúc hắn phải trả đũa lại.

“Tao muốn nhìn thấy bộ mặt dâm đãng của mày?” Hai tay đặt lên trên hông kẻ nằm dưới, bất ngờ lật lại, khiến hắn nằm ngửa ra trên mặt bàn, dang rộng hai chân ra.

Bởi vì hoàn cảnh hiện tại của hắn là “kẻ nằm dưới” nên không có khả năng chống cự, chỉ có thể nằm ngửa, dang chân ra cho người thông. Bọn họ cùng vào sinh ra tử, quen biết nhau cũng đã nhiều năm, nhưng đây là lần đầu tiên làm tình cùng nhau.

Nếu không phải thiếu gia và người đàn bà thần bí đó đang làm tình trong căn phòng phía trước, cách một một cánh cửa để bọn nghe thấy những âm thanh khiến người đỏ mặt, toàn thân khó chịu nóng bừng. Bởi vì cả tuần hơn bọn họ chưa làm tình, nhìn thấy cảnh tưởng kích thích thị giác đang trước mắt, dục vọng ham muốn trong lòng trỗi dậy mãnh liệt.

Hai chân bị người ta dang rộng ra, ép sát xuống bàn, kiên định đàn ông cứng rắn ngẩn cao ngạo nghễ, bộ dạng vô cùng xấu hổ, không dám nhìn thẳng mặt người nằm trên, chỉ có thể cắn răng và nhắm chặt mắt lại.

“Nhìn xem, mày cứng như vậy… có phải thích lắm không?” Tay của người nằm trên, nắm mạnh lấy dục vọng của kẻ nằm dưới, cố ý xoa nắn.

“Áh… ah…” Cảm giác đau đớn lại ngọt ngào khó tả kìm không được tiếng rên rỉ bật ra, cũng vì vậy cảm thấy tức giận bản thân, thấy mình thật hạ đẳng.

“Câm cái mồm mày lại! Không được nói nữa.”

Người nằm trên mỉm cười, rồi cúi người xuống nhắm tới điểm hồng trước ngực kẻ nằm dưới tấn công, đầu lưỡi vươn ra liếm lấy, quét một vòng rồi nhe răng cắn lấy.

“Áh… Ah…”

Kẻ nằm dưới vừa hét lên, thì gã kia đã nhích người tiến sâu vào, tay siết mạnh lấy dục vọng của gã nằm dưới, miết mạnh.

“Tao làm mày sướng lắm phải không? Trả lời tao… nếu không tao sẽ đem nó rút ra.”

Đe dọa không chỉ dùng lời nói mà phải kèm theo hành động thì mới thuyết phục được người nghe, hắn dừng động tác, không tiếp tục động nữa, đem nửa dục vọng từ từ tách ra khỏi hậu định ướt đẫm.

Cảm giác sung sướng lâng lâng như đang ở thiên đường, khiến người ta bị nghiện không thể dứt ra. Kết quả của nhiều ngày chưa được làm tình, chỉ có bao nhiêu đó thì làm sao thỏa mãn được ham muốn kẻ nằm dưới.

Hắn phải thừa nhận, cái thằng vô dụng nằm trên, làm gì cũng bất cẩn tệ hại nhưng năng lực làm tình thì hơn hẳn những thằng khác, khiến hắn sướng đến phát điên, đặc biệt là thứ đang chôn trong người hắn, to lớn ấm áp, mỗi lần tiến vào khiến cả người hắn đều tê dại bủn rủn.

“Mày không lên tiếng, vậy chúng ta sẽ dừng lại ở đây.”

Hành động còn nhanh hơn cả lời nói, hơn hai phần ba to lớn của hắn đã rút ra khỏi hậu đình kẻ nằm dưới, cảm giác trống trãi chơi vơi, buộc gã phải đầu hàng.

“Sướng… sướng lắm… thằng khốn, mày vừa lòng chưa, mày làm ông sướng chết đi được, mày dám rút ra, ông đập chết mày.”

Bắt nạt được kẻ nằm dưới, người nằm trên cảm thấy vô cùng thỏa mãn.

“Mày còn sức lón tiếng, xem ra… tao vẫn chưa làm mày thỏa mãn, đồ dâm đãng.”

“Áh… Ah…”

Phân thân chỉ vừa rút ra, lại lần nữa cấm sâu vào trong, luật động mỗi lúc một nhanh, chiếc bàn gổ cũ kỹ nhiều năm, liên tục phát ra những tiếng “kot… kẹt” theo từng cái đẩy người của gã.

Những cảnh tượng dâm mỹ đang diễn ra, dưới ánh đèn dầu mờ ảo mọi thứ trở nên mông lung không rõ ràng, chỉ có những âm thanh động thân mạnh mẽ, những tiếng rên rĩ cùng lời nói tục tĩu là chân thật rõ ràng.

Lúc này dưới sàn si măng lạnh lẽo…

Dục Uyển đang cuộn tròn lại như một đứa trẻ nằm bất động, cả tay chân đều bị đánh gãy cách mấy tiếng trước, cô tưởng mình đã chết ngay lúc đó, nhưng không, cô vẫn còn sống.

Mà sống hay chết lúc này có khác gì, vì bộ dạng cô bây giờ chẳng khác nào người đã chết, đôi mắt vô thần nhìn lên trần nhà. Cơn đau đớn đang bào mòn thể xác lẫn tinh thần, khiến cô không thể nào trụ vững bằng chính đôi chân tàn phế của mình, chỉ có thể nằm lê trên sàn.

Cho đến khi…

Hai gã đang mãi mê hưởng lạc trên bàn, không hay biết bọn họ đã gây ra một tai họa vô cùng khủng khiếp. Một kẻ vô tình đã đẩy ngã cây đèn dầu xuống đất nhưng lại không hề hay, ngọn lửa bắt đầu cháy lan ra.

“Cháy…”

Dục Uyển là người đầu tiên nhìn thấy. Lời nói yếu ớt như tiếng thì thầm của cô làm sao đá động được những kẽ đang điên cuồng chìm trong dục vọng, tiếng rên rĩ và âm thanh phanh phách của bọn họ phát ra, còn to gấp mười lần tiếng báo động của Dục Uyển.

“Cháy… có cháy…”

Một lần nữa Dục Uyển cố gắng hét thật to, lần này thì đã có người nghe thấy. Nhưng có vẽ cũng đã quá muộn để làm đám cháy dừng lại, bởi vì kho chứa hóa chất nên mọi thứ lại càng dể dàng bốc cháy hơn.

Sức nóng gia tăng cùng với ánh sáng khác thường bên ngoài, đã khiến hai người trong phòng không thể tiếp tục cuộc vui.

“Có chuyện gì?” Tô Lân hối hả chạy ra khỏi phòng, chỉ kịp khoác chiếc áo sơ mi vào chưa cài nút.

Nhưng nhìn lửa lớn đã lan rộng ra, mọi thứ đều đang bốc cháy, những cây cột trên cao cũng đổ sụp xuống sàn. Dầu, lửa, gổ, bộ ba hoàn hảo kết hợp lại thì đám cháy này có tới sáng dập cũng không thể nào tắt được. Người thông minh đều hiểu rõ được điều này.

“Ăc… ặc…”

Mạn Ni thì liên tục ho sặc sụa, hít vào quá nhiều khói khí độc. Tô Lân ôm chặt lấy cô rồi kéo ra ngoài. Hai gã nằm trên và nằm dưới kia cũng không nghĩ đến chuyện phải mặc quần áo vào, đã xông thẳng ra đầu tiên.

Trong tình trạng cấp bấp, tính mạng mình còn khó giữ, thì bọn họ làm sao bận tâm đến một Dục Uyển tàn phế đang nằm hôn mê dưới sàn. Bốn người họ đã chạy ra ngoài, mà không mang Dục Uyển theo cùng, một mình cô chống chọi với căn nhà kho đang bốc cháy.

Ngọn lửa lớn như một con quái vật há mồn to nuốt chửng mọi thứ, những bình đựng axit trên kệ đang nghiêng ngã, không còn là từng giọt mà là thành dòng nước, theo những con đường nhanh nhất đến bên cạnh Dục Uyển.

“Hu… u… Phải làm sao? Không thể thể để Dục Uyển chết được”

“Phán Quan, Ất Diễn đại nhân! Hai người phải giúp tôi… cứu lấy Dục Uyển”

Qua thiên kính, mọi sự trên trần gian đều gói gọn trong một khung hình. Dưới âm phủ, Chị Hảo không ngày nào không dõi theo từng bước của Dục Uyển. Nhìn thấy ngọn lửa gần như nuốt chửng con gái, tâm trạng của một người mẹ như chị Hảo như đang ngồi trên chảo dầu sôi.

“Ta có thể giúp chị, nhưng có điều kiện.” Phán quan lên tiếng.

Biết được con gái sẽ có thêm một cơ hội được sống. Người làm mẹ hận không thể ngay lúc này dùng mạng đổi lại mạng cho con gái, thì cho dù là điều kiện gì chị Hảo cũng sẽ chấp nhận.

“Phán quan đại nhân! Bất cứ điều kiện gì… tôi cũng đồng ý, chỉ cần ông chịu cứu Dục Uyển”

“Chị phải hứa với ta sẽ đi đầu thai… và đây sẽ là lần cuối cùng chúng ta nhúng tay vào chuyện của Dục Uyển, mọi sự trên trần gian đều có vận số của nó… việc của nhân gian phải để nhân gian giải quyết, chị hiểu không?”

“Tôi hiểu… ngài mau cứu Dục Uyển, nếu không… con bé sẽ chết mất… hu… u” Chị Hảo cuống cuồng, lôi kéo Phán quan đại nhân.

“Ất Diễn! Ông mau đi tìm Phong Thành Vũ.” Phán quan lên tiếng.

“Ta lập tức đi ngay, à… còn chuyện này nữa.” Ất Diễn vừa ra tới cửa, đã quay đầu vào căn dặn Phán quan đại nhân.

“Nếu người của Diêm Hậu đến tìm ta thì nói… dưỡng nhan lộ của Diêm Hậu ta đã bào chế xong, để ở trên bàn.”

“Ta biết rồi… ông mau đi đi.”

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219
Thông tin truyện
Tên truyệnDục Uyển
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Dâm thư Trung Quốc, Thuốc kích dục, Truyện bóp vú, Truyện Sec, Truyện sex dài tập, Truyện tiên hiệp
Ngày cập nhật23-11-2022 01:48:01
Truyện ngẫu nhiên
Ác quỷ báo thù (Update phần 3)