Đóng QC
TruyenSexVIP.net > Truyện Set > Đời học sinh – Quyển 3

Đời học sinh – Quyển 3

Phần 75
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenSexTv.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

Và rồi khi tôi bước vào, hình ảnh đầu tiên tôi nhìn thấy được chính là một cô gái đang nằm trên chiếc giường trắng tinh, đôi mắt nhắm nghiền như ngủ. Trông nàng bây giờ chẳng khác nào cô công chúa ngủ trong rừng cả, đôi má mủm mỉm cứ phập phồng theo từng nhịp thở. Tiến gần thêm một chút, tôi càng bị cuốn hút bởi nét dễ thương, pha lẫn sang trọng của căn phòng. Đâu đó trên những chiếc kệ, còn có một vài chú gấu bông đặt cạnh những chiếc cúp mà có lẽ nàng đã chiến thắng được trong những cuộc thi võ thuật trước đây, tôi tự hỏi có bao nhiêu đối thủ đã đã bị nàng hạ gục rồi nhỉ?


Nhẹ nhàng ngồi cạnh nàng, tự dưng tim tôi đập bấn loạn không dám mở lời câu nào. Nhìn đôi má hồng ửng ấy, tôi chỉ ước được nựng nó một lần cho đã ghiền mà thôi, nhìn quá ư là dễ thương đi, phải chi nó giống như truyện cổ tích nhỉ, chàng hoàng tử véo má cô công chúa đánh thức sau một giấc ngủ dài! Tuy nhiên suy cho cùng mục đích vào phòng là để thăm bệnh nên tôi chỉ khẽ đặt tay lên trán nàng để cảm nhận được hơi nóng nhè nhẹ phát ra từ đó rồi vội vàng đưa tay về thở phào không biết bao nhiêu hơi.

Nhưng khi vừa rụt tay về, cô công chúa đã lên tiếng:

– Phong vào phòng lúc nào vậy?

– À mới vào thôi, Ngọc thấy khỏe hơn chưa?

– Ừ, cũng khỏe chút rồi, cảm ơn Phong nhé, làm hại đêm giao thừa của Phong rồi!

– Trời, đâu có sao đâu mà, việc Phong phải làm thôi, hề hề.

Nhưng sau đó tôi lại đâm bí chẳng biết nói gì nữa, chỉ ngó đâu đâu trong căn phòng lộng lẫy tưởng chỉ có trong truyện cổ tích này. Nhưng khi nhìn thấy những chú gấu trên kệ, tôi lại bất chợt nãy ra chủ đề:

– Phòng của Ngọc đẹp ghê đó, mấy con gấu bông nhìn dễ thương ghê!

– Ừm, đã dặn là cất hết mấy con gấu bông rồi mà dì vú cứ quên!

Nàng phồng má hồng ửng nói thì thầm nhưng đủ để tôi nghe rõ.

– Hì, đâu có sao đâu! Bọn nó dễ thương mà sao phải cất đi!

– Ừ, tụi nó là nhưng con cuối cùng từ đống gấu bông trước đây đó! Cộng với con mà Phong đang giữ nữa, chẳng còn lại bao nhiêu!

– À, ừm! Thời gian tàn phá nhiều thứ quá nhỉ?

– Ngay cả tính cách của con người nữa!

Nàng nói nhưng đôi mắt cứ nhìn đâu đâu ở khoảng không trước mặt làm tôi nhất thời bối rối chẳng biết làm gì ngoài gượng cười chống chế:

– Cũng không hẳn là thế, mà Ngọc!

– Ừ chắc chỉ có Ngọc nghĩ thế thôi, Ngọc khờ quá, đã uổng phí cả hơn 10 năm nay rồi!

– Ngọc…

– Phong biết không, trước đây trong đầu Ngọc chỉ có một suy nghĩ rằng cứ luyện tập chăm chỉ đi, phải mạnh mẽ hơn nữa rồi một ngày nào đó khi gặp lại Phong, Phong sẽ ôm Ngọc vào lòng mà nói rằng “Bé gấu của Phong giỏi lắm!”, Nhưng xem ra đây chắc chỉ là một ước mơ cổ tích của một con nhỏ hay suy nghĩ nhiều mà thôi…

– Ngọc… đủ rồi…

Chẳng còn biết làm gì hơn, tôi đành ôm Lam Ngọc từ đằng sau theo bản nàng để nằng không còn nói những câu nghe thảm lòng như thế nữa. Lúc này đây trái tim tôi cứ muốn bao trọn lấy Lam Ngọc, bao trọn lấy những suy nghĩ hồn nhiên, bé nhỏ của nàng. Cho nàng một điểm tựa cứng chắc nhất mà nàng đã thiếu thốn hơn 10 năm qua. Tôi thấy mình lúc này tỉnh táo hơn tất cả, thoáng qua trong đầu tôi là những hình ảnh mà tôi đã trải qua cùng làm Ngọc từ lúc mới gặp nhau cho đến lúc giữ chặt lấy con gấu của nàng nhìn nàng từ từ rời xa khỏi mắt tôi.

“Đúng rồi, đúng nó rồi!”

Khẽ siết chặt lấy thân hình của Lam Ngọc, tôi dồn nén:

– Ngọc, thật ra Phong phải bạn trai của con bé Noemi kia, Phong với nó chỉ là một giao kèo nhằm chờ đợi Ngọc Lan trị bệnh trở về thôi. Thực sự thì Phong không biết bây giờ mình phải làm gì, Phong rất muốn bảo vệ cho Ngọc giống như lúc xưa, nhưng khó quá, Phong không biết phải làm sao cả… Ngọc ơi giúp Phong với!

Thật chẳng thể tin lúc đó tôi lại nói ra những câu như vậy nhưng đó chính là những lời thật lòng nhất lúc này tôi có thể nói được. Ngọc Lan, Lam Ngọc, Hoàng Mai tôi đã làm khổ những người con gái này quá nhiều, tôi chỉ muốn họ được hạnh phúc, vui vẻ nhưng chính vì cái tính thiếu dứt khoát và chần chừ của tôi đã phá vỡ tất cả. Giờ đây tôi chỉ có một ước muốn duy nhất là được ở bên người con gái mình yêu thương mà sống những chuỗi ngày hạnh phúc mà thôi, nó có khó quá không?

Viễn tưởng Lam Ngọc đã nghe hết những gì tôi đã phải dồn nén tất cả can đảm của mình để nói nhưng vòng tay của tôi đột nhiên nặng dần, nặng dần cho đến khi tôi bị kéo chịt xuống giường cùng Lam Ngọc. Giờ đây tôi mới biết rằng nàng đã ngủ trên tay tôi từ lúc nào, vậy nàng có nghe được những gì tôi nói không, có cảm nhận được những gì tôi đang cảm nhận lúc này không. Nhưng mà như thế này cũng tốt, nếu nàng không nghe được thì tôi đỡ phải ngại mỗi khi gặp nàng.

Cả người tôi giờ này ướt đẫm mồ hôi, tim vẫn còn đập khá mạnh vì phải dồn nén nhưng trong lòng tôi bình yên lắm, chí ít là lúc này khi nhìn thấy đôi má mủm mỉm của nàng phập phồng sau những cái mím môi tôi thấy mình thư thái lạ thường. Nhưng chẳng suy nghĩ được lâu, tôi phải giật mình vì Lam Ngọc đột nhiên trở mình ôm chặt lấy tôi, dụi đầu vào ngực tôi mà phì phò những hơi thở ấm nóng. Chẳng biết lúc này nàng đang thức hay đang ngủ, nhưng ít nhiều cũng làm tim tôi hoạt động mạnh trở lại với đúng chức năng của nó, đập liên hồi.

– Lam Ngọc sao rồi Phong, tao tới…

Giật mình chưa kịp ứng biến, giọng thằng Toàn đã ở ngay sau lưng cùng với đó là tiếng thản thốt của bé Phương cạnh bên.

Ngay tức tốc tôi vội ngồi phắt dậy chữa cháy:

– Ô, hai người tới rồi đó hả?

– Chà chà, nằm xuống giữ nguyên hiện trường cho bố, cái vụ này hay à nghen!

– Ê, không giỡn nha mày!

– Giỡn gì mày, tụi tao thấy rõ ràng mà, phải hơm Phương?

– Phải đó, hi hi! Anh Phong thiệt tình hà!

Bé Phương cũng hùa theo che miệng cười không ngớt.

– Trời, tui xin mấy người, đây chỉ là tai nạn thôi mà!

– Phải đó, chả có chuyện gì cả!

Lam Ngọc cũng đột nhiên ngồi bật dậy làm tôi giật mình suýt hét toáng.

– Chắc hai tụi mình vào không đúng lúc rồi Phương nhỉ, hay là tụi tui về nghen!

– Hừm, hai người đứng lại đó, nếu còn nói một tiếng nào nữa thì đừng trách!

Giờ đây tôi chẳng thấy đôi mắt trong veo của Lam Ngọc đâu nữa, nó đã được thay thế bằng hai ngọn lửa bùng nộ đang đứng trước Toàn phởn và bé Phương khiến cả hai đứa cứ khép nép như chuột cùng đường:

– Hi hi, tụi mình chỉ đùa chút thôi mà Ngọc!

– Đùa gì, từ ngày hai người quen nhau Phương bắt chước luôn cả tính đùa nhây của Toàn rồi à?

– Ư, mình xin lỗi!

– Rồi, tụi tui hông giỡn nữa mà, đầu năm đầu tháng hạ hỏa tý, hề hề!

Toàn phởn xen ngang, cứu nguy cho bé Phương đang vào thế bí.

– Mà bà dữ thế này chắc đã khỏe rồi nhỉ!

– Ừm, cảm ơn đã hỏi thăm!

– Mà Toàn này, mày đem xe của Lam Ngọc tới chưa?

– Tới rồi bố, lần cả buổi mới ra được nhà bà Ngọc đấy! – Rồi nó quay sang Lam ngọc – Thôi, thấy bà khỏe như voi thế này cũng được rồi, tụi tui về nghen, năm mới vui vẻ.

– Vậy Phong cũng về luôn nghen, Ngọc cứ nghỉ khỏe đi!

– Ừm, mọi người về cẩn thận!

Kết thúc đêm giao thừa chạy loạn còn hơn đánh giặc, tôi đạp gồng về ngôi nhà thân yêu của mình mà không khỏi suy nghĩ về việc của Lam Ngọc lúc nãy. Có thật là nàng đã ngủ không? Tự dưng đang nói chuyện bình thường lại có thể lăn ra ngủ dễ dàng như thế được chứ. Nhưng dù có thế nào đi chăng nữa, đêm nay vẫn là đêm bước ngoặc trong cuộc đời tôi, bước ngoặc để mở ra một con đường mới, một lối đi mới, một kết quả mới…

Thông tin truyện
Tên truyệnĐời học sinh – Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật13-12-2022 15:30:49
Truyện ngẫu nhiên
Kế hoạch loạn luân (Update phần 5)
Cho bạn đứa con (Update phần 4)
Nhật ký loạn luân (Update phần 68)
Thung lũng vàng (Update phần 26)