Đóng QC
TruyenSexVIP.net > Truyện Set > Đời học sinh – Quyển 3

Đời học sinh – Quyển 3

Phần 42
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenSexTv.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

Quả thật tôi cũng sợ lắm, khi vừa nghe người đàn ông nọ nói về quá khứ của ông Hai Cú tôi đã phát rùng mình, nếu thực sự để cho ông ấy châm cứu, tôi không chắc tỉ lệ thành công sẽ là bao nhiêu, không khéo lại bị điên điên dại dại như cái ông kia thì khổ thân. Thế cho nên khi ông ta bỏ vào nhà, tôi cũng không mấy hứng thú đứng đó xin xỏ nên đã ra dấu với ba tôi vọt xe ra về, kết thúc niềm hy vọng cuối cùng mà thằng Tồ đã nhen nhóm.


Sau bữa đó, tôi vẫn cố gắng tập luyện, thậm chí có bữa ba tôi không nhắc tôi vẫn tập.

Nhưng đó chưa phải là thử thách lớn nhất dành cho tôi, các ban cán sự mới đã sớm lộ ra bản chất thật của nó, nhưng không phải là hoàn toàn, vì nếu như thế những nường trong lớp tôi sẽ hạ bệ tụi nó ngay, bằng mọi cách bọn nó cứ nhắm vào các cán sự lớp cũ như Toàn phởn hoặc nhỏ Thu và thậm chí là tôi với mục đích nào đó bọn tôi vẫn chưa xác định được. Cứ đến lúc truy bài đầu giờ 15 phút, là cái thằng lớp phó học tập Hiếu lại tổ chức kiểm tra bài cũ. Thế thì chẳng lạ gì, lớp nào cũng thế mà, nhưng cái chính ở đây là nó lại nhắm vào bọn tôi mới hả.

Không chỉ Toàn phởn mà cả tôi lẫn Khanh khờ đều bị nó kiểm tra gắt gao nhất. Cứ mỗi lần không thuộc bài môn nào nó lại ghi tên vào sổ đầu bài tiết đó danh sách học sinh không thuộc bài, và dĩ nhiên tiết đó bọn tôi khỏi cần phải trả bài vì đã có tên trong bảng vàng sẵn trước. Điều đáng tức là bọn nó lại chẳng kiểm tra bài ai ngoài bọn con trong tụi tôi, mấy đứa con gái cũng chẳng nói năn gì vì sợ bị vạ lây cho nên ngày nào, ngày nấy bọn tôi đều phải học bài đến bù đầu bù cổ để tránh bị điểm tên oan mạng lên bảng vàng.

Cực khổ với thằng Lớp phó học tập là vậy, nhưng với lớp phó lao động thì đỡ hơn một tí, nó chỉ làm tròn trách nhiệm của mình với những đứa bị phạt lao động, vả lại nó từ lớp A5 chuyển lên nên chẳng có xích mít gì với bọn tôi cả. Trái lại hai cái thằng Lớp phó học tập và lớp trưởng đó đều từ A3 chuyển số vốn có nhiều thù oán với lớp tôi nên chẳng lấy làm lạ gì khi tụi nó làm như thế.

Nhắc đến thằng lớp trưởng, tôi lại nhớ đến cái bản mặt công tử của nó trông tức ứa chịu được. Ngày nào cũng vậy, nó luôn tìm cớ để đi chung với Lam Ngọc từ đi căn tin cho đến đi lấy sổ đầu bài. Tôi thì chẳng có cớ gì để xen ngang được, với lại nếu xen ngang thì tôi có thể đi đâu với nàng với đôi chân lỏng leo này chứ, thế cho nên tôi cứ ngồi một chỗ để cho cái thằng miệng dẻo như cơm ấy hết lần này đến lần khác rũ Lam Ngọc đi trong cơn tức tối chẳng thể làm gì được.

Nhưng sức chịu đựng của tôi là có giới hạn, bị thằng Tiến công kích cộng với việc liên tục bị những đứa khác trong trường xúc phạm về chuyện bị tật ở chân khiến tôi dù có chịu đựng cách mấy cũng phải nổi đóa.

Đó là một buổi sáng bình thường như bao buổi sáng khác, cả lớp tôi lại bàn tán xôn xao lên kế hoạch cho buổi đi chơi tết Trung thu, dù đã lớn hết rồi nhưng đám con gái lớp tôi vẫn còn hồn nhiên lắm, cứ hễ đến dịp lễ lộc gì là bọn nó lại bàn đi chơi đây đó cứ y như con nít vậy. Những dịp như thế này thằng Toàn luôn là đầu tiêu mở hội FA cho lớp, và thường được mấy nhỏ nữ ủng hộ nhiệt tình. Nhưng năm nay nó lại có địch thủ, và cũng chính địch thủ của nó, thằng lớp phó học tập Hiếu đã đứng ra tổ chức đi chơi cho lớp thay vì thằng Toàn. Đương nhiên thằng Toàn không nói gì, nhưng có lẽ máu nóng trong người nó đã sôi sùng sục, tôi đã thoáng thấy nó bẻ đôi cây viết rồi quăng vào hộp bàn mặc cho bé Phương cứ lay tay an ủi.

Điều đáng nói ở đây là dường như cái thằng lớp trưởng đó cũng là đồng minh của thằng lớp phó học tập ấy vì theo như tôi biết hai thằng này đều học chung lớp A3 năm trước, cho nên đi đâu hai tụi nó cũng đi chung, bàn kế hoạch gì hai tụi nó cũng đều bàn chung, ấy thế tôi chẳng lạ gì khi thấy hai thằng này lại xuất hiện trong kế hoạch đi chơi ngày trung thu năm nay.

Như mọi thường vào giờ ra chơi, thằng Tiến lại lỉnh kỉnh đi đến chiếc bàn đối diện với bàn của tôi để ngồi trò chuyện với Lam Ngọc, và cũng như mọi thường nàng lại vui vẻ tiếp chuyện với nó mà chằng hề có một chút cảnh giác nào, nhưng lúc đó tôi chỉ biết khoanh tay trước ngực mà nhìn cái miệng lẻo mép của nó mà thôi.

Nói được một hồi, nó liền đảnh sang chuyện đi chơi:

– À Ngọc này, đêm trung thu chơi với tụi tui nghen?

– Đi với hội cả lớp à?

– Ừ, đi chơi cho vui, ở nhà hoài chán lắm!

Nàng trầm ngầm một lúc không nói gì như đang suy nghĩ. Chính tôi lúc đó cũng chẳng nói được từ nào, vì chân tôi bây giờ chưa đi lại bình thường được, chắc chắn sẽ không bao giờ được tham gia cái hội đó. Tôi cứ nhìn nàng, rồi trừng mắt nhìn cái thằng công tử ấy mà trong lòng cứ hoang mang sợ rằng nàng sẽ đồng ý đi theo thằng đó và tôi sẽ phải đơn độc đêm noel.

Thể rồi nàng nhìn tôi một thoáng rồi quay sang trả lời thằng Tiến trong sự hồi hộp tột độ của tôi.

– Ừm, nghe cũng vui, Ngọc sẽ đi…

Nghe đến đây trái tim tôi như vỡ tung ra thành nhiều mảnh tan tành, phải khó khăn lắm tôi mới gượng được dậy mà tiếp tục nghe hết những lời nói của Lam Ngọc:

– … nhưng nếu Ngọc đi, Phong cũng phải đi theo!

– Cái gì…

Mặt thằng Tiến lúc này trông méo xệch, xám ngắc trái ngược hoàn toàn với bộ mặt phởn tột độ của tôi lúc này. Không lầm đâu, Lam Ngọc sẽ đi theo hội, nhưng với sự có mặt của tôi. Tôi biết nàng sẽ không vô tâm thế mà. Quả thật nàng là một cô gái rất có tình nghĩa, không bao giờ nàng bỏ rơi tôi cả, thật là hạnh phúc biết bao.

– Vậy là Phong phải đi theo hen?

Tên đó thận trọng hỏi lại.

– Ừ, Ngọc sẽ lo việc đi lại của Phong, Tiến không cần phải lo đâu!

– Ok, 6h tối ngày mai tại siêu thị lotte nhé! Tiến về chỗ đây!

Nói rồi nó bỏ liền một mạch về chỗ mà không đợi bọn tôi hồi đáp.

Tôi biết nó rất ấm ức, nhất là việc không cách ly Lam Ngọc được khỏi tôi, nhưng nghĩ đi cũng phải nghĩ lại, vì tôi mà Lam Ngọc đã phải làm nhiều thứ kể cả từ bỏ việc tự do đi chơi để dành thời gian cho tôi quả là một hi sinh không nhỏ.

Có lẽ đọc được suy nghĩ của tôi, nàng nhoẻn miệng:

– Ngọc đã hứa ở dưới quê rồi cho nên không thất hứa được!

– Hở?

– Hở cái gì, chính Phong đã nói mà quên rồi sao?

“- Ngọc à, từ nay về sau mọi việc nhờ Ngọc giúp nha?

– Vậy từ nay Phong phải nghe lời Ngọc!”

Những hình ảnh về buổi sáng hôm ấy chợt hiện về làm tôi ngẫn người một lúc lâu trước khi bị nàng vỗ mạnh vào vai:

– Này, làm gì cứ thơ thẫn thế? Có nghe câu hỏi của Ngọc không?

– À có chứ? Phong còn nhớ mà?

– Cho nên Phong phải nghe lời Ngọc đấy, bằng không là phải ở nhà, nhớ chưa?

– Rồi rồi, biết mà!

Nếu sự việc diễn ra suông sẻ thì sẽ chẳng có việc gì phải nói ở đây cả, thằng Tiến luôn tìm cách hạ nhục tôi trước mặt mọi người và những lúc đi chơi thế này luôn là dịp tốt để nó thực hiện điều đó.

Đến từ rất sớm theo Lam Ngọc, tôi và nàng đáng loay hoay tìm chỗ ngồi đợi những đứa khác đến thì thằng Tiến đã chen ngang:

– À Ngọc này, Ngọc biết mặt đa số thành viên của lớp mình phải không, nhờ Ngọc điểm danh tất cả những người ở đây dùm nha!

– Nhưng…

Nàng khẽ liếc nhìn sang tôi nhưng thằng Tiến đã vọt miệng ngay:

– Không sao đâu, thằng Phong ngồi đây chứ có phải đi đâu đâu mà lo!

– Vậy Phong ở đây đợi Ngọc nhe, không được đi đâu đấy!

– Ừ, biết rồi!

Đó chỉ là một trong những chiêu trò cách ly Lam Ngọc khỏi tôi của bọn A3 đó, dù sao bọn chúng chỉ cách li được một khoảng thời gian ngắn, xong lại đâu vào đấy nên tôi không lo lắm.

Ngồi một hồi, tất cả cũng đến đông đủ duy chỉ có điều thằng Toàn với bé Phương không đến, nói đúng hơn là tụi nó không có trong danh sách đi chơi hôm nay. Nghĩ lại thì cũng đúng, hai đứa nó đã có cặp nên chẳng cần vào cái hội này làm gì trong khi có hai thằng ôn dịch này ở đây càng làm tức tối thêm thôi, chi bằng đi riêng cho khỏe với lại càng lãng mạn hơn nữa ấy chứ.

Cũng như bao cuộc đi chơi khác, tổ chức tiệc ăn uống là điều tất yếu. Bọn tôi đã quyết định đóng quân ở một quán ăn nhỏ gần bờ kè kênh Tẻ. Tôi thì đương nhiên được xếp gần Lam Ngọc rồi, nhưng kế đó lại là Thằng Tiến và cái thằng Hiếu ma lanh kia. Suốt buổi nó cứ tìm cách thu hút sự chú ý của Lam Ngọc bằng những lời lẻo dẻo mồm khiến tôi không thể nào làm gì được.

Nhưng đó chưa phải là tất cả, tiết mục chính của nó vẫn còn ở phía trước. Đó là lúc bồi bàn mang ra một thùng bia theo yêu cầu của thằng Tiến khiến cả nhóm trố mắt. Mà nhìn lại cũng đúng thôi, số lượng con trai lớp tôi đã tăng lên nên việc uống bia cũng có lí, tối nay có đến hơn nữa quân số là nam mà. Nhưng điều đáng nói ở đây là Lam Ngọc cũng phải uống theo sự mời mọc của tụi thằng Tiến.

Thông tin truyện
Tên truyệnĐời học sinh – Quyển 3
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật13-12-2022 15:30:49
Truyện ngẫu nhiên
Cô giáo Thùy (Update phần 21) - Ngọc Linh
Diệp Mặc (Update phần 356)
Những ngày tháng đó (Update phần 8)
Chiều v (Update phần 17)