Diệp Mặc

Phần 71

– Đúng rồi, chính là chỗ này.

Trì Uyển Thanh cũng cao hứng trở lại, dường như cô đã giúp Diệp Mặc làm một việc rất quan trọng.

Diệp Mặc buông Trì Uyển Thanh xuống, đi đến giữa hai cây vạn niên thanh, quả nhiên phát hiện ở bên trong có một bao đất. Tìm một cây gỗ, Diệp Mặc cẩn thận đào mở bao đất. Một khối xương khô bị mấy tảng đá vây quanh, còn có một cái túi ni lon được bọc rất chặt, nhưng trên cái túi ni lon có nhiều chỗ đã bị mục nát.

Diệp Mặc từ từ đem túi ni lon vén ra, nhìn kỹ một chút xương khô bên cạnh, không có cái gì khác. Túi ni lon này hẳn là do Lạt Ma trước khi chết đã dắt bên người, sau do thi thể mục nát mới rơi xuống, cho nên lúc nãy không phát hiện ra.

Đem túi ni lon rách nát chậm rãi mở ra, bên trong chỉ có một tấm bản đồ bằng da dê cũng đã bắt đầu mục nát, tuy nhiên bản đồ da dê này không biết dùng cái gì bào chế qua, tuy rằng đã mục nát hư thối, nhưng những thứ ở mặt trên của nó dường như có thể thấy rõ ràng. Diệp Mặc cẩn thận nhìn chằm chằm tấm bản đồ da dê, mặt trên bức tranh hình như là một sa mạc, có một vài chữ cái, chỉ có điều Diệp Mặc một chữ cũng không biết.

Diệp Mặc đang nhìn chằm chằm sa mạc và những chữ cái kỳ quái trên bản đồ, một cỗ mùi thơm thản nhiên tiến vào mũi hắn, vài sợi tóc dừng ở trên cổ của hắn khiến hắn có chút ngứa ngáy. Diệp Mặc lập tức biết là Trì Uyển Thanh đang đứng ở phía sau hắn xem bản đồ này.

Diệp Mặc nhường ra một chút, có chút buồn rầu nói:

– Những chữ này tôi không biết, hiện tại tấm bản đồ da dê này vẫn không thể động tới, vừa động vào, phỏng chừng toàn bộ liền vỡ vụn.

Bởi vì Diệp Mặc tránh ra, Trì Uyển Thanh lập tức cũng cảm giác được tư thế mờ ám của chính mình, đang có chút xấu hổ, nghe được Diệp Mặc nói như vậy, cô vội vàng nói:

– Anh Diệp, những chữ này tôi biết, đây đều là văn tự Tây Tạng, ông nội của tôi trước kia ở Tây Tạng khá lâu, văn tự Tây Tạng chính là do ông nội dạy tôi đấy. – Uyển Thanh, cô thật sự biết những chữ này? Nhanh lên nói cho tôi biết.

Diệp Mặc vốn là định đem những chữ này toàn bộ nhớ kỹ, hiện tại Trì Uyển Thanh biết nó, hắn lập tức rất vui mừng.

– Chữ cái ở đây không đầy đủ lắm, có “Khố hồ ” ‘Takla Makan’ còn có ‘Rob”, ‘Thánh môn’ chỉ thế thôi. Nhưng tôi nghĩ ‘Takla Makan’ chính là sa mạc lớn nhất nước ta “sa mạc Takla Makan”, sa mạc này cũng được gọi là ‘Biển chết”, vị trí ở lưu vực Tarim của nam Tân Cương. Trên bản đồ có lẽ là chỉ chỗ này, hơn nữa tuyến đường trên bản đồ đúng là chỉ lưu vực Tarim.

Trì Uyển Thanh đem chữ cái trên bản đồ phiên dịch ra, chỉ là bởi vì bản đồ không trọn vẹn nên cô phiên dịch cũng không đầy đủ, tuy nhiên cô còn thêm vào lý giải của chính mình.

Diệp Mặc nghe xong Trì Uyển Thanh nói, lầm bầm nói một câu:

– Lại là nơi đó, tuy nhiên xem bản đồ chỉ hướng đúng là nơi đó. Tôi đã biết, cảm ơn cô, Uyển Thanh.

Trì Uyển Thanh tự nhiên cười nói:

– Kỳ thật tôi rất vui vì có thể giúp anh làm chút chuyện đấy, không cần cảm ơn đâu, vừa rồi tôi cũng không có gì cảm ơn anh mà. – Điều này cũng đúng.

Diệp Mặc ha hả cười, đem bản đồ và túi ni lon cất vào trong hầm, lại đem khối xương khô kia chôn đi.

Sau đó cả hai tìm được một con suối gần đó mà tắm rửa một chút, Trì Uyển Thanh vẫn để ý vật cứng nóng trong quần Diệp Mặc vẫn căng phồng cho nên hắn đi đứng có chút bất tiện.

Cô dù sao cũng không phải là không biết gì, cô hiểu nếu nam nhân quá kìm nén thì không tốt. Có lẽ Diệp Mặc nhịn như vậy là vì cô, cảm giác với hắn hơi tội lỗi, lại thấy bản thân có trách nhiệm.

Mặt của Trì Uyển Thanh hơi đỏ, nhìn thoáng qua hắn hỏi:

– Anh Diệp, chỗ đó của anh còn cứng sao…

Diệp Mặc giật mình nhìn cô, hắn không ngờ cô nãy giờ vẫn để ý cậu nhỏ của hắn, cũng thấy hơi khó xử.

– Không sao, cảm ơn cô.

Hắn cũng không muốn tai vạ Trì Uyển Thanh, hắn thấy cô là người tốt, vẫn hơn là không nên nhúng chàm cô. Trì Uyển Thanh nhìn vậy nhưng không hề ngốc, cô có thể thấy côn thịt vẫn còn căng phồng sau lớp quần hắn, biết hắn khó chịu nhưng có lẽ sợ mất mặt.

Càng nghĩ, Trì Uyển Thanh càng thấy mình có trách nhiệm, cô đi tới trước mặt hắn, khuôn mặt sớm đỏ lên vì xấu hổ. Giọng điệu có chút ấp úng.

– Nếu anh cần thì để tôi dùng tay giúp anh.

Không kịp để Diệp Mặc phản ứng, cô cũng rất nhanh tay kéo tụt quần hắn xuống, thanh dương vật nóng hổi hồng hào xuất hiện trước mắt, dù đã cảm nhận rồi nhưng khi được nhìn tận mắt thì Trì Uyển Thanh mới kinh hoảng vì độ lớn của nó.

Bàn tay cô hơi run đặt lên thân dương cụ, một bàn tay vẫn không thể nắm chặt hết được nó. Cảm giác nóng bỏng từ con cặc Diệp Mặc truyền lại khiến người cô nóng ran lên, bàn tay vụng về di động lên xuống.

Có lẽ một bàn tay chưa đủ, cô dùng bàn tay ôm trọn con cặc của hắn, động tác cũng dần nhuẫn nhuyễn di động lên xuống.

Diệp Mặc run lên mặc cô nghịch cậu nhỏ của hắn, hông hắn hơi động để con cặc ma sát mạnh hơn trong lòng bàn tay cô.

Tầm gần chục phút, cảm giác bàn tay đã hơi mỏi, Trì Uyển Thanh vẫn kiên cường tiếp tục vuốt trụ. Nhìn vậy, Diệp Mặc hơi áy náy nói:

– Cô có thể dùng miệng giúp tôi, như vậy dễ ra hơn. – Dùng miệng???

Trì Uyển Thanh đối với vấn đề này vẫn hơi mơ hồ, nhưng thiên tư thông minh khiến cô nhanh chóng hiểu ra, hết sức xấu hổ nhìn hắn gật đầu.

– Ưm… Để tôi thử.

Tiếp đó, đôi môi hồng hào của Trì Uyển Thanh hôn lên đầu quy, cái lưỡi thò ra liếm một cái, một mùi vị hơi mặn cùng kỳ lạ xông vào đầu khiến cô không kịp thích ứng.

– Đúng rồi, dùng lưỡi liếm quanh…

Diệp Mặc cảm giác bản thân có trách nhiệm chỉ dạy cô, hắn vừa ngắm nhìn Trì Uyển Thanh bú cu cho hắn, còn bản thân vẫn luôn miệng chỉ dạy. Dù biết mấy chuyện này vô cùng xấu hổ, nhưng Trì Uyển Thanh vẫn đồng ý học hội.

Miệng cô ngậm được một phần ba thanh dương vật, cái lưỡi cũng quen dần với vị con cặc hắn mà mút mà liếm. Bàn tay cô đặt ngay gốc dương vật, vuốt ve hai viên bi chứa đựng dương tinh trong đó.

Nếu như đồng đội cô mà biết cô đang quỳ bú cặc cho một đứa con trai thì chắc chắn sẽ không dám tin tưởng. Một cô gái mạnh mẽ lãnh đạm làm sao có thể biến hóa lớn vậy được.

Nhưng sự thật chứng mình, dưới ánh nhìn của Diệp Mặc, Trì Uyển Thanh vẫn sục lên sục xuống di chuyển đầu nuốt con cặc hắn trong miệng, nhiều khi nuốt được sâu hơn trước khiến hắn càng kích thích.

Trì Uyển Thanh nghiêng một bên đầu, cái lưỡi quý phái của cô thè ra liếm từng đoạn dương vật, chăm sóc cho cả hai hòn ngọc. Dần dần cô đã quen với chuyện này, động tác càng thành thục dâm đãng.

Diệp Mặc được kích thích mạnh mẽ về thể xác lẫn tinh thần, ngay lập tức cảm giác được cực khoái, hắn gồng mình khiến con cặc phồng to hơn kẹt trong miệng Trì Uyển Thanh. Chỉ thấy cô ô ô kêu lên, có lẽ là khó chịu, lại là đau, hai tay giãy mạnh, một tay còn bóp mạnh hai viên bi khiến Diệp Mặc run lên.

Từng đợt tinh dịch cứ từ đầu cặc phóng ra tràn ngập miệng Trì Uyển Thanh, một số còn chảy xuống họng cô chui vào dạ dày.

Diệp Mặc rút con cặc ra khỏi miệng cô thì một đống dịch trắng cũng bị cô phun ra ngoài rơi vãi trên đất, trên cả quần áo.

– Khục… khục…

Trì Uyển Thanh ho sặc sụa, nhìn cô Diệp Mặc cảm thấy hơi có lỗi.

– Xin lỗi. Làm cô bẩn hết rồi.

Trì Uyển Thanh sau khi nhả ra tinh dịch trong miệng đổ lên lòng bàn tay mới ngước nhìn hắn, không chút oán trách địa nói ra.

– Anh Diệp, không sao. Là tôi tự nguyện, có thể giúp anh khiến tôi rất vui. – Uyển Thanh, cảm ơn cô.

Diệp Mặc toan lấy khăn giúp cô lau sạch tinh dịch thì đã thấy cô nhìn đống tinh dịch trong tay bỏ vào miệng nuốt hết, ngay cả tinh dịch dính trên quần áo cũng bị cô dùng tay quệt lấy bỏ vào miệng.

Trông Diệp Mặc nhìn mình, Trì Uyển Thanh mới xấu hổ nói:

– Anh uống cái đó của tôi, thì tôi cũng nên uống của anh.

Nghe cô giải thích Diệp Mặc có chút dở khóc dở cười. Hắn sau một lần bắn đã có thể tự điều chỉnh khiến con cặc dịu lại, hạn chết làm thêm hành động nào nữa.

Cả hai sau đó dọn dẹp sạch sẽ quay lại với đám người Quách Khởi.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304Phần 305Phần 306Phần 307Phần 308Phần 309Phần 310Phần 311Phần 312Phần 313Phần 314Phần 315Phần 316Phần 317Phần 318Phần 319Phần 320Phần 321Phần 322Phần 323Phần 324Phần 325Phần 326Phần 327Phần 328Phần 329Phần 330Phần 331Phần 332Phần 333Phần 334Phần 335Phần 336Phần 337Phần 338Phần 339Phần 340Phần 341Phần 342Phần 343Phần 344Phần 345Phần 346Phần 347Phần 348Phần 349Phần 350Phần 351Phần 352Phần 353Phần 354Phần 355Phần 356Phần 357Phần 358
Thông tin truyện
Tên truyệnDiệp Mặc
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Truyện sắc hiệp, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật22-04-2023 02:28:37
Truyện ngẫu nhiên
Truyện sex Ấn Độ (Update phần 4)