Diệp Mặc

Phần 325

Tan trường, Vân Băng cũng rảnh việc, lòng háo hức muốn đi gặp Diệp Mặc. Cô thu dọn xong bàn làm việc, bước chân ra khỏi phòng làm việc, nhìn thấy Diệp Mặc liền vui vẻ, còn ở bên cạnh Tô Mi khuôn mặt còn ủng đỏ, ánh mắt không dám nhìn thẳng cô. Là người từng trải, Vân Băng dĩ nhiên biết cả hai mới trải qua chuyện gì, dù vậy cô không có bao nhiêu quan tâm, hiện tại chỉ cần ở được ở bên cạnh hắn là đủ, có bao nhiêu nữ nhân cô cùng chấp nhận.

– Chị Băng, chúng ta đi đón Đình Đình. – Được.

Vân Băng vui vẻ mỉm cười, cùng với Diệp Mặc và Tô Mi đi đón Đình Đình, Tô Mi lái xe, để Diệp Mặc và Vân Băng ở phía sau cùng trò chuyện. Vân Băng vẫn mãi chú ý Diệp Mặc vô thần nhìn ra ngoài cửa xe một cách vô định, cô có cảm giác nam nhân lần này gặp lại tính cách nội liễm hơn nhiều, hình như trong lòng đang có suy nghĩ không nói ra.

Là một người phụ nữ nhạy bén, so với Tô Mi cô càng trưởng thành hơn nhiều, hai tay đặt trên bàn tay hắn, nắm chạt, nhẹ giọng nói.

– Nếu câu có tâm sự cứ nói với chị… Diệp Mặc mà chị biết là người dám nghĩ dàm làm, đâu có bày ra bộ dáng khổ não như vậy. – Chị Băng, cảm ơn chị.

Diệp Mặc quay đầu, khẽ cười, nụ cười của hắn có điểm chân thành và rạng rỡ hơn đôi chút, tự dưng làm cho trái tim Vân Băng đập mạnh, vô thức si ngốc nhìn nam nhân, sau đó lại chủ động hôn nhẹ lên môi hắn, rồi chôn sâu mặt trong ngực hắn.

Tô Mi qua kính chiếu hậu, nhìn thấy cảnh hai người, thầm cười khổ, cô không giờ cô giáo lạnh lùng vô tâm mệnh danh Vô Tình Băng lại có thể lộ ra vẻ mặt như vậy, chỉ có thể trách Diệp Mặc lợi hại mà thôi.

Đón lấy Đình Đình, nha đầu này nhìn thấy Diệp Mặc lại rất vui vẻ, nhảy vồ ôm chặt hắn cười khúc khích, Diệp Mặc dần cảm thấy tâm trạng thả lỏng. Xem ra việc thăm trường cũ, gặp lại Vân Băng giúp hắn thoải mái phần nào.

Cả 4 người đi một nhà hàng gia đình ăn một bữa, trong khoảng thời gian này, Diệp Mặc nhận ra thứ quan trọng nhất cũng không chỉ có trường sinh bất tử, đạt được đỉnh tôn, mà còn có người thân của bản thân hắn.

Mất nửa ngày cùng nhau đi khắp nơi, Đình Đình chính là người vui vẻ nhất, hiếm có lúc nào cô bé này có thể thoải mái vui cười như vậy, về đến nhà Đình Đình đã ngủ say trong ngực Diệp Mặc.

Vân Băng về đến nhà, ôm Đình Đình vào phòng ngủ, quay qua nhìn Diệp Mặc đang nhắm mắt thiền định, nói.

– Diệp Mặc, đợi chút… Để chị pha nước nóng, chuẩn bị bữa tối. – Cô Băng, để em phụ một tay.

Tô Mi cũng từ ghế bật dậy, chủ động ra giúp đỡ. Diệp Mặc mở mắt, gật đầu, bước vào trong phòng tắm, nước nóng dội lên đầu làm hắn có phần thanh tỉnh, biết hiện tại bản thân không được có giây phút lơ là, phải tỉnh táo ưu tiên tìm cách gia tăng tu vi và xử lý kẻ thù. Cả ngày hôm nay hắn đã phải ngụy trang thành bộ dáng người khác, cốt để tránh ra kẻ khác nghi ngờ hắn có quan hệ với Vân Băng và Tô Mi, gây bất lợi cho bọn họ.

Bước ra khỏi phòng tắm, ngửi thấy mùi hương ngây ngất phát ra, Tô Mi nhìn thấy hắn, mỉm cười vui vẻ.

– Diệp Mặc, anh xem… Bữa tối xong rồi. – Đúng rồi, Diệp Mặc đến nếm thử tay nghề của Tô Mi xem.

Ánh mắt Diệp Mặc chăm chú, thấy vài dĩa có phần cháy sượn, hơi nát, nhìn là biết Tô Mi nấu, cô gái nhỏ đỏ mặt, cũng là lần đầu cô chủ động nấu ăn cho một ai khác, có Vân Băng chỉ dẫn, cho nên món cô nấu cũng không quá cháy hay không ăn được.

Diệp Mặc ngồi xuống, được hai cô gái gắp cho vài món, mùi vị không thể nói là hoàn mỹ, nhưng cảm giác ấm áp lạ thường, Diệp Mặc hắn từ khi sinh ra đã không có cha mẹ, lớn lên chỉ có sư phụ là người thân. Dần dần hình thành tính cách cô lập, bất chấp, nếu nói đoạn thời gian đến thế giới này, chính là khoảng thời gian gặp gỡ và có quan hệ với nhiều người, hắn cũng có tình thân, người yêu hắn.

Có người nào có thể trải qua quãng thời gian bận rộn giành giật sống chết như hắn chứ, nếu không phải tâm tính hắn đủ vững chãi có lẽ đã sớm gục ngã, đặc biệt khi Lạc Ảnh và Ninh Khinh Tuyết rời đi khỏi hắn. Hiện tại xem ra, có vẻ không chỉ có 2 người là thật sự quan trọng với hắn như vậy, còn có những nữ nhân khác, đối với hắn tình cảm cũng không thua kém.

Diệp Mặc rũ mặt, không muốn người khác nhìn vẻ mặt hiện tại, Tô Mi và Vân Băng nhìn nhau, cả hai sau đó ở bên cạnh, đều ôm lấy hắn, Diệp Mặc hắn nhẹ cảm động, tâm cảnh cũng được nâng cao, hiểu được mục đích nhân sinh của mình tăng tiến một bậc, đó là bảo hộ các nàng.

Bữa ăn trôi qua chậm rãi, Diệp Mặc cũng dần lấy lại vẻ lúc trước, ăn uống tự nhiên hơn hẳn.

Ăn xong, hắn tiếp tục tranh thủ tu luyện, hắn ẩn ẩn cảm giác bản thân vừa đạt đến đỉnh luyện khí tầng 3, có thể đạt đến luyện khí tầng 4 bất cứ lúc nào, chỉ là cần có một chất xúc tác.

– Diệp Mặc, anh vào đây.

Giọng Tô Mi vang ra, Diệp Mặc tỉnh giấc, hắn nhẹ nhàng đặt chân xuống giường, bước vào bên trong phòng, mở cửa ra đập vào mắt là bóng dáng hai nữ nhân toàn thân chỉ mặc nội y, phía bên dưới đều mặc quần tất màu đen bó sát hai cặp đùi thon thả, trắng mịn. Đùi của Vân Băng đầy đặn, hai bên đùi ôm chặt hoàn mỹ, tạo ra dáng người gợi nhân, so với nhìn người mẫu còn kích thích gấp chục lần. Mà Tô Mi chân dài thẳng tắp, thon thả cân xứng, thân hình nhìn không ra chỗ mỡ thừa, cô gái này vẫn hằng ngày chăm chỉ giữ vóc dáng, chỉ để hôm nay cho hắn ngắm.

Diệp Mặc mở to mắt, nhìn có phần sôi sục, cơ thể khêu gợi của cả hai làm cho Diệp Mặc phải nín thở, dần dần bước tới gần, hai nữ tử cười e lệ, cả hai tuy đều đã làm nữ nhân của hắn, nhưng là lần đầu làm chung trước mặt đối phương, nếu không phải vì muốn Diệp Mặc vui lên thì còn lâu các nàng mới chịu chủ động.

– Diệp Mặc, anh muốn ăn cô giáo trước hay là cô nữ sinh hư hỏng này.

Tô Mi bước đến, tóm lấy tay hắn, đặt trên bộ ngực cách cái áo lót màu đen viền ren, giọng nũng nịu pha chút xấu hổ, Vân Băng cũng đi đến bên cạnh, một bên ôm lấy cánh tay hắn kẹp vào trong đùi cọ xát cùng quần tất đen láy, ẩn hiện da thịt nhạy cảm phía đằng sau.

– Có lẽ ăn hết đi…

Diệp Mặc khẽ cười đáp, sau đó cả ba đi đến bên giường, hắn tóm lấy bộ ngực Tô Mi, vén áo ngực màu đen lên, nhìn thấy hai núm vú hồng nhỏ nhắn, quầng vú cũng bao hàm không lớn lắm, tỏ ra non mềm trắng mịn, hắn cúi xuống ngậm, liếm láp hạt đào nhỏ. Tô Mi ngửa cổ khẽ rên, hai tay vòng qua đặt trước ngực cố gắng cởi áo hắn ra, mà Vân Băng cũng nhẹ rên, cảm nhận bàn tay của hắn đang trượt bên ngoài lớp quần tất cọ xát, dâng lên một trào khoái cảm.

– Ưmhhhh… Đúng rồi Diệp Mặc… ngậm vú em đi… nó chỉ dành cho anh thôi đó… – A… Diệp… Sờ chỗ đó của chị, thật xấu…

Vân Băng ánh mắt mê ly, tập trung nhìn vào đũng quần của Diệp Mặc nổi cộm một khúc, cô luồn tay xuống tại bên ngoài vuốt ve, cảm nhận một vật ấm nóng như thanh côn hỏa thiêu đang cất giấu bên trong. Bàn tay Diệp Mặc luồn vào thắt hông, chui vào lớp quần tất, chọc vào trong lồn Vân Băng, đồng thời cô cũng không chịu kém cạnh, tay ở bên dưới mở khóa thắt quần hắn, lôi ra thanh côn thịt vừa dài vừa to đi kèm mùi hương nam tính quen thuộc hấp dẫn cô.

– Ahhh… To quá… – Ưmhhh… cọ xát thật nhột…

Giữa đùi Tô Mi liên tục có dị vật bên ngoài ma sát, làm cho cô ngứa nóng, đính đầu trượt dài ra vào giữa hai chân, mà phần đoạn gốc đến giữa thân được bàn tay mềm mại của Vân Băng ve vuốt. Diệp Mặc có thể nói là thỏa mãn không có gì hơn.

Dùng tay chọc vào lồn Vân Băng một lúc mà đã khiến cho cô tràn đầy nước, dâm thủy làm ướt sũng đậm mảng quần tất, cái quần lót cũng dính nhớt vài giọt thủy dâm. Cứ như vậy Vân Băng chỉ bằng việc được hắn chọc tay vào lồn mà cao trào, Tô Mi thì ngực ướt sũng nước bọt, lồn ngửa rát, thần châu mị nhãn cùng đồng thời nhìn câu xin hắn.

– Diệp Mặc, cho em đi… – Diệp, chị cũng ngứa… thật… nứng…

Vân Băng cơ thể thục phụ lan tỏa mùi hương hấp dẫn, còn có cảm giác ướt át gợi tình, so với Tô Mi có phần non nớt thiếu điểm đãng phụ, nhưng thanh thuần tươi mới, mỗi người mỗi vẻ, tạo cho Diệp Mặc phấn khích tột độ.

Chả mấy chốc quần áo trên người hắn bị hai nữ cởi sạch, Diệp Mặc trần truồng, đẩy Vân Băng ngã trên giường, mắt nhìn cái quần tất tràn ngập kích thích, tại giữa hai chân, xé rách một mảng, âm thanh rẹt nhẹ âm vang lên, cái quần lót đỏ hoa phí đằng sau đã ướt một lớp mảng, vạch qua một bên lộ ra một đôi môi thịt hồng hào đẹp mắt, dâm thủy chảy nhụa ra ngoài, cảm giác dâm đãng mười phần.

Diệp Mặc kê sát đầu cặc ngay mép lồn Vân Băng, nhẹ nhàng đẩy vào, thiếu phụ cảm giác như bị điện chích, hơi giật mình nhưng lại tham vọng được lắp đầy, hai chân khẽ mở, dương vật chui tọt vào chiếm đất thành công, lồn Vân Băng hiện trơn tuột dễ vào, một lần đẩy đã lấp đầy, chui vào sâu tử cung.

– Ahhh… Cặc của em lấp đầy… chui hết vào lồn chị… Ưhhhh… Sướng lắm… Từ từ… Thật căng… thật đầy…

Không biết đã đút vào đây bao nhiêu lần, nhưng lồn Vân Băng vẫn bó chặt, khít lại như lồn thiếu nữ. Tô Mi một bên cùng với Diệp Mặc hôn môi, nước bọt chảy ra như dịch trơn đọng lại trên khóe môi hai người, lưỡi đỏ thơm tho ngọt lịm của Tô Mi càng hết sức gây ra phấn khích.

Bộ ngực Tô Mi bung nẩy hại mắt, mềm mại co giãn không có chút xệ, muốn nhào nặn bao nhiều đều có thể, cả ba người tại trong phòng dần tạo ra khung cảnh ướt át, dâm lệ. Hai cái quần tất mởi toanh đều bị Diệp Mặc xé rách, da thịt trắng mịn thon gọn lộ ra, hai đôi bàn chân ngọc thon gọn được quần tất bó sát chảy đầy mồ hôi ướt đẫm.

Hai nữ nhân xinh đẹp nằm trên giường, cặp ngực đào tiên lộ rõ, bên dưới đều bị xé rách tất chân, khe lồn đôi bên đều ửng đỏ, nước nôi chảy ra tràn lan khắp hai bẹn đùi, dùi cui thịt hết đâm vào lồn thiếu phụ Vân Băng dâm tình như ca, lại chuyển sang Tô Mi thiếu nữ xuân sắc, toàn thân như làm bằng nước.

Cả ba người xoay chuyển tư thế, hết từ doggy style sang cưỡi ngựa, song động kẹp long, Tô Mi thì ngồi trên người Diệp Mặc nhấp hông, còn một bên Vân Băng cầm lấy hai ngực kề sát miệng hắn cho ngậm.

Một lúc sau nứng lồn, Vân Băng lại ngồi trên, kề sát lồn ngay miệng hắn bắt bú, càng dâm đãng gợi dục kêu rên.

– A… Diệp Mặc, em bú lồn chị sướng quá… lưỡi em chọc sâu… thật nứng… ưh… ưhhh…

Tô Mi cũng không kém, mông bự liên tục nhấp nhả cứ va chạm co sát cùng hông Diệp Mặc, lồn Tô Mi như được nông sâu nhiều lúc còn có thể hàm chưa hết cả đoạn dương vật dài của hắn. Sướng một lúc, Tô Mi đã cao trào, bắn ra âm thủy, đến phiên Vân Băng thay vào…

Cả ba làm tình ân ái cả một đêm, Diệp Mặc lần này xuất tình hai lần, tràn ngập hai cái lồn dâm đãng đầy nước, giường chiếu một mảng ướt sủng, mùi hoang dâm lan ra khắp phòng. Tô Mi và Vân Băng đều trần truồng mệt mỏi nằm hai bên cạnh hắn, cơ thể mềm như nước rơi rụng, khi ngủ còn mang đến gợi tình. Diệp Mặc nén tĩnh tâm, hắn mặc lại quần áo, bắt đầu ghi ra tâm quyết tu luyện ra giấy, đợi đến khi hai người tỉnh dậy có thể dựa vào đó mà tu luyện, ngoài ra còn có một số thế đòn đơn giản đúc kết từ tu chân giới, giúp hai nữ dễ học. Ngoài ra còn nhanh chóng chế thêm hai cài vòng tay bảo hộ.

Qua chuyện của Ninh Khinh Tuyết, Diệp Mặc nhận ra tốt nhất vẫn cần để chúng nữ tự học hỏi cách bảo vệ mình, pháp bảo hộ thân dù sao cũng chỉ có thể dùng giới hạn, không thể tuyệt đối. Dù không đạt trình độ biến thái như hắn, nhưng bảo vệ bản thân vẫn vừa đủ.

Hắn cẩn thận ghi chú rành mạch, sau một lúc xếp gọn giấy và đặt hai chiếc vòng tay để trên bàn. Đi vào phòng nhìn hai nữ lần cuối, cẩn thận đắp chăn rồi tự mình biến mất trong đêm, hiện tại hắn còn cần mối thù phải trả, mọi việc không thể để trì hoãn.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304Phần 305Phần 306Phần 307Phần 308Phần 309Phần 310Phần 311Phần 312Phần 313Phần 314Phần 315Phần 316Phần 317Phần 318Phần 319Phần 320Phần 321Phần 322Phần 323Phần 324Phần 325Phần 326Phần 327Phần 328Phần 329Phần 330Phần 331Phần 332Phần 333Phần 334Phần 335Phần 336Phần 337Phần 338Phần 339Phần 340Phần 341Phần 342Phần 343Phần 344Phần 345Phần 346Phần 347Phần 348Phần 349Phần 350Phần 351Phần 352Phần 353Phần 354Phần 355Phần 356Phần 357Phần 358
Thông tin truyện
Tên truyệnDiệp Mặc
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Truyện sắc hiệp, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật22-04-2023 02:28:37
Truyện ngẫu nhiên
Chị chủ nhà (Update phần 14)
Dì út Hằng (Update phần 9)
Mùa anh đào năm ấy (Update phần 34)