Diệp Mặc

Phần 246

– Diệp Mặc…

Ninh Khinh Tuyết ngẩng đầu, nhận được dây chuyền đích thân Diệp Mặc làm, sự vui mừng trong lòng cô như nổ tung. Cô đang muốn để Diệp Mặc giúp cô đeo dây chuyền, lại nhìn thấy Diệp Mặc đưa tay luồng vào cổ áo cô, dọa cô kêu lên theo bản năng, kêu xong cô liền lập tức hối hận.

Diệp Mặc kích động, hắn không ngờ phát hiện ra tay hắn đã chạm vào ngực Ninh Khinh Tuyết, chạm vào tay chính là một thứ mềm mại và trắng mịn, suýt chút nữa khiến hắn không thể kiềm chế được, nếu không phải Ninh Khinh Tuyết gọi hắn một câu, nói không chừng hắn đã nắm lấy chú thỏ trắng trước ngực cô.

Hắn vội vàng thu tay về, có chút áy náy và xấu hổ mà nhìn Ninh Khinh Tuyết, qua một lúc mới nói:

– Xin lỗi, thiếu chút nữa anh không kìm nổi mà sờ…

Mặt Ninh Khinh Tuyết đỏ bừng, trong lòng có chút tức giận, cái tên ngốc này, sờ thì sờ nói ra làm cái gì kia chưa, chuyện này có thể nói được sao. Cô lại lần nữa vùi đầu vào trong lòng Diệp Mặc, trong lòng thậm chí có chút chờ mong lại có chút vui mừng lại có chút lo lắng, các loại mâu thuẫn cùng trào dâng.

Tuy nhiên rất nhanh cô liền kiên định ý nghĩ của mình, Diệp Mặc như vậy cho thấy hắn cũng thích cô, bằng không chắc chắn hắn sẽ không như vậy. Ban đầu lúc hắn giúp cô chữa thương, cởi quần áo cô ra cũng không thấy hắn đối với cô như thế này. Bây giờ như vậy chính là cho thấy hắn thích cô.

Ninh Khinh Tuyết đợi một lúc lâu, lại không cảm thấy động tác của Diệp Mặc, cô nghi hoặc ngẩng đầu lên lại thấy Diệp Mặc chỉ đang nhìn cô, trên mặt vẫn còn chút xấu hổ. Ninh Khinh Tuyết há miệng thở dốc muốn nói cô không để ý, nhưng thực sự cô không nói được. Trong lòng không khỏi thầm mắng Diệp Mặc là tên ngốc, lẽ nào chuyện này còn phải để cô mở miệng sao?

– Anh giúp em đeo lên.

Diệp Mặc phá vỡ sự xấu hổ giữa hai người, cầm lấy sợi dây chuyền trong tay Ninh Khinh Tuyết giúp cô đeo vào.

– Đẹp không?

Ninh Khinh Tuyết theo bản năng cúi đầu nhìn sợ dây chuyền trên cổ hỏi.

– Rất đẹp.

Diệp Mặc khen ngợi từ đáy lòng, sợi dây chuyền này được hắn luyền chế thành trân châu trắng, đeo lên người Ninh Khinh Tuyết tôn lên cho cô, Ninh Khinh Tuyết vốn có tướng mạo xinh đẹp, dưới sự phụ trợ của sợi dây này lại càng thêm vẻ xinh đẹp lộng lẫy.

– Thực sự rất đẹp, Diệp Mặc cảm ơn anh.

Ninh Khinh Tuyết cúi đầu nhìn vòng cổ phát ra ánh sáng trắng, càng nhìn càng thích.

Động tác của Ninh Khinh Tuyết vô tình khiến Diệp Mặc không có cách nào khống chế được, mặt hắn tiến đến gần, như bị cô mê hoặc, Ninh Khinh Tuyết thấy hắn có ý định tiến tới, trống ngực đập thình thịch, lần này cô không có phản kháng nữa, tùy ý hắn tiến tới.

Nhìn thấy cô không phản kháng, còn nhắm mắt như hưởng ứng hắn, Diệp Mặc cũng bạo gan hơn, hắn cúi đầu hôn lên môi cô. Một nụ hôn nhẹ nhàng, nhưng tràn ngập tình cảm trong đó. Môi của Ninh Khinh Tuyết thật mềm, lại ướt, cặp môi của cô vô cùng xinh đẹp, hương vị thiếu nữ thơm ngọt kích thích.

Ninh Khinh Tuyết lần đầu được hôn, ban đầu còn có vẻ sợ hãi, nhưng càng về sau càng thấy thích, lại vui mừng vì chính thức Diệp Mặc cũng xem cô như một người vợ. Hai mảnh môi dính chặt, như hòa quyện làm một, cảm giác hơi thở đôi bên hòa làm một, chỉ có hai người yên tĩnh lẳng lặng hôn môi.

Bàn tay Diệp Mặc vòng qua sau lưng ôm lấy thân thể mềm mại của Ninh Khinh Tuyết, tay vuốt nhẹ mái tóc đen mượt mà. Ninh Khinh Tuyết được nếm vị ngọt đầu đời, lâm vào trong trạng thái cuồng si, cô hé miệng để hưởng được nhiều hơn, hương vị của người cô yêu.

Diệp Mặc cạy mở miệng cô, luồn lưỡi vào trong, tóm lấy lưỡi đỉnh hương trơn tuột của Ninh Khinh Tuyết, thiếu nữ còn đôi chỗ vụng về, phải quá một lúc cả hai đôi lưỡi mới quấn lấy nhau như đôi tình nhân.

– Khinh Tuyết, em thật đẹp.

Diệp Mặc tách môi ra, nhìn khuôn mặt đỏ như hồng son, hết lời ca tụng, Ninh Khinh Tuyết vui vì được tình lang khen, cô lấy hết dũng cảm, ôm lấy hắn, bộ ngực mềm mại đàn hồi cọ xát người hắn làm bên dưới chỗ đó cứng lên.

– Diệp Mặc, nụ hôn thật ngọt. – Em có muốn làm lại lần nữa không.

Diệp Mặc cười trêu đùa, còn tưởng cô sẽ xấu hổ tránh né, ai ngờ Ninh Khinh Tuyết lại ngượng ngùng gật đầu, êm dịu nói.

– Nếu anh muốn thì em không ngại.

Hắn rung động thật sâu, cảm giác yêu thương tràn ngập, ôm lấy bờ vai của cô, lại lần nữa hôn xuống, Ninh Khinh Tuyết đã có một lần kinh nghiệm, nụ hôn sau cũng thành thục hơn nhiều. Bên trong miệng nhỏ thơm tho của cô, một đôi lưỡi dài như cặp rắn quấn chặt nhau, nếm trải từng hương vị trong miệng đối phương, tham lam hút lấy.

Bàn tay Diệp Mặc cũng dần không thành thực, treo trên trước ngực Ninh Khinh Tuyết, nhẹ nhàng bóp, chỉ thấy cô khẽ rên một tiếng, không hề có ý phản kháng. Diệp Mặc càng tiến đến, đưa bàn tay vào trong cổ áo bóp lấy cặp ngực mềm mại.

Một lúc sau, Diệp Mặc đẩy ngã cô trên lớp áo mềm mại, miệng vẫn tiếp tục hôn, tay vẫn không rời khỏi hai tòa phong nhũ mê người, ngực cô thật sự quá mềm, lại ấm, bóp mang đến cảm giác như được mát xa lòng bàn tay vậy.

– Diệp Mặc, anh thật xấu.

Ninh Khinh Tuyết bây giờ mặt đã từ trắng chuyển hồng, nhìn càng thêm mê người, da thịt cô vốn đã trắng nộn, nay sờ vào lại mềm mại yếu đuối, càng khiến Diệp Mặc nổi lên tâm che chở. Hắn dừng động tác tay, tỏ vẻ xẩu hổ.

– Xin lỗi Khinh Tuyết. Do em quá mê người. – A, em thật sự đẹp vậy sao.

Trông thấy Diệp Mặc bị cô biến thành bộ dạng này, Ninh Khinh Tuyết không biết tại sao thấy rất vui vẻ, chờ mong nhìn lấy hắn. Diệp Mặc ngơ ngác nhìn cô, theo bản năng gật đầu.

– Đúng vậy, em rất đẹp. Ngoài Lạc Ảnh ra, anh chưa từng thấy ai đẹp hơn em. – A, chị Lạc Ảnh thật sự đẹp như vậy.

Ninh Khinh Tuyết kinh ngạc, cô cũng có đôi chút chua chua, thật sự không cam tâm, không hiểu vì sao lúc này lại thấy khó chịu, có lẽ ngay lúc này thôi cô chỉ muốn hắn nhìn vào cô. Suy nghĩ thoáng qua, nhưng lại chi phối cảm xúc hiện tại, khiến Ninh Khinh Tuyết bạo dạn, tay cầm bàn tay hơi thô của hắn đặt trên ngực mình, che đi xẩu hổ nói.

– Lúc này, chỉ nhìn em thôi được không Diệp Mặc. Một lần này thôi. – Khinh Tuyết.

Diệp Mặc ngơ ngẩn, hắn nhìn hành động của cô, liền hiểu ra đôi chút, có lẽ do bản thân nói còn chưa kịp nghĩ đến cảm nhận của cô, tỏ ra tội lỗi.

– Xin lỗi…

Hắn không biết mình xin lỗi cái gì, nhưng bây giờ hắn cảm thấy có lỗi rất nặng, Ninh Khinh Tuyết lắc đầu, cô làm ra hành động hắn không ngờ được, vật mà kéo tay hắn chui vào trong áo của cô trực tiếp bóp lấy hai vú, lòng bàn tay còn cảm nhận được núm vú ma sát.

– Diệp Mặc, không cần nói. Lần này chỉ có hai ta có được không. – Khinh Tuyết, em thật tốt.

Diệp Mặc không dông dài nữa, hắn cúi đầu vén lên áo bên ngoài của cô kéo lên phía trên, cái áo ngực màu hồng cùng khe ngực mê người đập vào mắt, đây là lần đầu hắn nhìn thấy trực tiếp, dù không phải là lần đầu nhìn thấy ngực con gái, nhưng cảm giác kích động vẫn như lần đầu. Hắn run rẩy, hai tay xoa bóp ngực Ninh Khinh Tuyết qua lớp áo ngực.

Ninh Khinh Tuyết lấy hết can đảm mời gọi hắn, không lý nào hắn lại tự chối, vén lên lớp áo ngực, hai núm vú hồng nhạt hiện ra trước mắt, nhìn như hai hạt đậu hồng nhỏ nhắn xinh xắn, càng nhìn chỉ muốn cắn. Diệp Mặc nuốt nước bọt, lấy lại bình tĩnh, hắn cẩn thận le lưỡi liếm láp quanh núm vú, hai tay tóm lấy hai bên vú bóp nhẹ, thiếu nữ sớm đã trốn ánh mắt, môi mím lại nhịn không rên rỉ, cô cũng thật không dám tin mình lại có thể chủ động như vậy.

– Vú của em thật đẹp, hồng hào vả nhỏ xinh. Vừa muốn cắn, nhưng lại muốn nâng niu.

Diệp Mặc tán thưởng, để cho Ninh Khinh Tuyết có phần cao hứng, nhưng cũng không thể hiện ra.

– Nhột quá Diệp Mặc, anh làm em cảm thấy lạ lắm. – Có phải thấy rất thoải mái không.

Diệp Mặc cười, không nỡ rời tay khỏi ngực cô, miệng bú liếm hai núm vú nhạt, tay vừa bóp cho nó phồng ra, chỉ riêng việc chơi đùa ngực cô có thể làm hắn làm không biết chán. Ninh Khinh Tuyết vô cùng nhạy cảm, cô run rẩy cảm nhận được kích thích chưa tùng biết tới, hai tay đặt trên vai hắn nửa muốn đẩy nửa không.

– Rất thoải mái, cảm giác lạ lắm. – Như vậy anh sẽ làm em thoải mái hơn nữa.

Diệp Mặc cười, hắn tiếc nuối rời khỏi ngực cô, di chuyển tay xuống dưới luồn vào bên trong quần, chạm được một đống lông tơ mềm như nhung, bên dưới là một tiểu huyệt thần bí đã hơi ẩm ướt.

– Đừng mà Diệp Mặc, chỗ đó… chỗ đó xấu hổ lắm. – Đừng sợ, Khinh Tuyết. Chỗ nào trên người em đều đẹp cả.

Diệp Mặc ngước mặt nhìn cô, hôn lên môi cô một cái, Ninh Khinh Tuyết rung động, thật sâu gật đầu, nén lấy xẩu hổ.

– Nếu anh muốn xem, em cũng không cản được. – Chỉ cần em không muốn, anh sẽ dừng lại.

Diệp Mặc cười nhìn cô chiều chuộng, Ninh Khinh Tuyết lắc đầu, nói.

– Em là vợ anh, cũng không cần giấu. Đến đi Diệp Mặc…

Dù cô nói vậy nhưng thân thể run rẩy chứng tỏ cô vẫn chưa chuẩn bị, Diệp Mặc đến nước này cũng không thể dừng lại, hắn nhẹ nhàng kéo quần cô xuống, mỗi giây trôi qua vị trí thần bí của cô càng chuẩn bị xuất hiện trước mắt hắn. Da thịt cô bên trên đã trắng, phía bên dưới còn trắng hơn, một lúc sau quần đã cởi đến ngang đùi, chiếc quần lót màu hồng hiện ra trước mắt, hai đùi non hẹp khép lại thon thả dụ hoặc…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300Phần 301Phần 302Phần 303Phần 304Phần 305Phần 306Phần 307Phần 308Phần 309Phần 310Phần 311Phần 312Phần 313Phần 314Phần 315Phần 316Phần 317Phần 318Phần 319Phần 320Phần 321Phần 322Phần 323Phần 324Phần 325Phần 326Phần 327Phần 328Phần 329Phần 330Phần 331Phần 332Phần 333Phần 334Phần 335Phần 336Phần 337Phần 338Phần 339Phần 340Phần 341Phần 342Phần 343Phần 344Phần 345Phần 346Phần 347Phần 348Phần 349Phần 350Phần 351Phần 352Phần 353Phần 354Phần 355Phần 356Phần 357Phần 358
Thông tin truyện
Tên truyệnDiệp Mặc
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Truyện sắc hiệp, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật22-04-2023 02:28:37
Truyện ngẫu nhiên
Quen cô chị, tán cô em (Update phần 33)
Đôi bạn cùng tiến (Update phần 35)
Bắt cóc hiếp dâm (Update phần 2)