Đóng QC
TruyenSexVIP.net > Truyện Set > Dân buôn đồ âm – Quyển 2

Dân buôn đồ âm – Quyển 2

Phần 87

Bệnh viện chết sáu bảy người, chúng tôi lại chạy loạn khắp nơi trong hiện trường, cảnh sát tự nhiên là muốn bắt chúng tôi về tra hỏi. Chúng tôi được đưa tới cục cảnh sát, ghế ngồi còn chưa nóng, mỹ phụ trung niên đã tìm luật sư bảo lãnh chúng tôi ra ngoài. Cũng may camera giám sát của bệnh viện đã chứng minh việc những người kia chết không liên quan gì đến chúng tôi, về phần kim giáp võ sĩ từ đâu tới, tôi cũng không có sức đi giải thích với cảnh sát.


Rời khỏi cục, luật sư chuyển lời của mỹ phụ trung niên cho chúng tôi, nói Thẩm Hồng Tân không biết từ đâu tìm được một vị cao nhân Hongkong đến đối phó với chúng tôi, bảo chúng tôi phải cẩn thận. Chúng tôi ngoài miệng đồng ý, vừa quay người lại đã cười ra tiếng, cao nhân Hongkong? Thẩm Hồng Tân thật đúng là biết tìm người. Tôi đoán cao nhân Hongkong đó là Nhất Sơ, cho nên Nhất Sơ mới gặp chúng tôi ở đây.

Nhưng hắn hiện giờ đã không tiện lộ diện, khẳng định là có lý do riêng, chúng tôi cũng không định nói với mỹ phụ trung niên… Chúng tôi đón xe trở về tiệm đồ cổ, tôi thay quần áo, đến trưa Tiểu Nguyệt gọi đồ ăn đến, ba người chúng tôi ăn qua loa bữa trưa. Cơm nước xong xuôi Lý mặt rỗ nằm trên ghế sofa ngủ bù, Tiểu Nguyệt thì muốn cùng tôi đi quán Starbucks gần đó ngồi, nhưng tôi nói tôi còn có chút việc, bảo nàng tự đi thôi.

Tôi tìm thư tịch ông nội lưu lại, lật giở quả nhiên tìm thấy cái gọi là ‘Diệu Vũ đại tướng quân’, năm đó Viên Sùng Hoán mua được “Bát đại tướng quân” trấn thủ Liêu Đông, cũng chính là tám khẩu Hồng Y đại pháo. Có một khẩu pháo đặc thù nhất, bởi vì Viên Sùng Hoán đã dùng máu tươi của mình để tế pháo. Có một lần y bị quân Mãn Thanh vây thành ba tháng, không thể liên hệ với bên ngoài, trong thành hết đạn cạn lương, sắp thất thủ đến nơi. Viên Sùng Hoán rầu rĩ đến bạc đầu. Trưa hôm đó y từ trên tường thành về phủ, gục xuống bàn ngủ thiếp đi, đột nhiên mơ thấy một kim giáp võ sĩ quỳ trước mặt mình, lớn tiếng nói…

“Mạt tướng nguyện suất lĩnh một đội tinh binh giết ra khỏi trùng vây, chém Nỗ Nhĩ Cáp Xích!”

Viên Sùng Hoán đồng ý, nhưng không biết cần bao nhiêu binh sĩ, trong thành hiện giờ cũng không có bao nhiêu binh sĩ có thể điều động. Kim giáp võ sĩ nhàn nhạt đáp…

“Tám người là đủ.”

Viên Sùng Hoán nghe mà giật mình tỉnh lại mới biết thì ra chỉ là một giấc mộng, nhịn không được than thở một phen.

Lúc này bên ngoài rối loạn, thủ hạ bẩm báo có tám vị kim giáp võ sĩ giết đến đại doanh quân Mãn Thanh. Viên Sùng Hoán lên tường thành xem, tám người kia cưỡi trên tám con chiến mã đã hóa thành xương khô, ở trong quân địch ra sức chém giết mở đường máu, chiến trường vang lên tiếng quỷ khóc sói gào, người đi đầu cắm một cây cờ lớn sau lưng, viết mấy chữ uy phong hiển hách “Diệu Vũ đại tướng quân”. Viên Sùng Hoán lúc này mới tỉnh ngộ, quả nhiên phát hiện tám khẩu Hồng Y đại pháo trên cổng thành đã không cánh mà bay.

Vào lúc ban đêm, Hoàng đế Mãn Thanh Nỗ Nhĩ Cáp Xích không hiểu sao bị một pháo bắn chết, quân Thanh thấy hoàng đế bị giết, lập tức sợ hãi lui binh. Viên Sùng Hoán mở kho quân giới, phát hiện tám khẩu đại pháo biến mất nay đã trở về, chỉ là trên thân vết thương chồng chất. Từ đó, y đối với tám khẩu đại pháo vô cùng coi trọng, thậm chí sai tướng sĩ dùng hương hỏa và trái cây tế bái mỗi ngày.

Về sau Viên Sùng Hoán bị gian thần hãm hại, bị lăng trì xử tử, hài cốt không còn, duy chỉ có khẩu đại pháo này còn lưu lại máu tươi của y. Đến khi quân Thanh vào quan ải, khẩu pháo “Diệu Vũ đại tướng quân” được các tướng sĩ thủ hạ của Viên Sùng Hoán chôn cùng quần áo của y, làm thành “y quan trủng” cho Viên Sùng Hoán.

(Y quan trủng: Mộ chôn quần áo, vật thiết thân)

Vừa xem xong tích chuyện xưa này, điện thoại của Lý mặt rỗ reo chuông, hắn giật mình từ trên ghế sofa nhảy dựng lên nghe máy, hắn bảo với tôi…

“Là mỹ phụ trung niên gọi.”

“Tìm ngươi làm gì?”

Tôi hỏi.

“Cô ta nói Thẩm gia bị Thẩm Hồng Tân đưa đi, bảo chúng ta mau tới đó một chuyến, cô ta sẽ cho xe tới đón chúng ta.”

Lý mặt rỗ nói.

“Ngươi bảo cô ta nửa giờ nữa sẽ tới, ta chuẩn bị ít đồ!”

Tôi cau mày nói. Lý mặt rỗ cúp máy xong, tôi đưa một danh sách hỏi hắn có thể tìm được những thứ đó hay không. Trên giấy có ghi máu khỉ, xích sắt, xác thai nhi bảy tháng tuổi, hạt sắt, máu heo, thuốc nổ TNT. Lý mặt rỗ cau mày cười khổ một tiếng…

“Trương gia tiểu ca, một nửa số này đều là thứ phạm pháp, ngươi bảo ta đi đâu tìm?”

“Ngươi không phải còn có mỹ phụ nọ hay sao?”

Tôi ha ha cười nói.

“Đúng đúng, quên mất…”

Lý mặt rỗ mau chóng sờ đầu một cái. Nếu không phải là có chỗ chống lưng, tôi cũng không dám kê những thứ đó.

Ở bệnh viện bị bách quỷ vây công, Hồng Y đại pháo khẳng định đã đại thương nguyên khí, có lẽ cần một hai ngày mới có thể hiện thân, tôi dự định đến lúc đó sẽ một lần giải quyết nó cho xong. Tôi gọi điện bảo Tiểu Nguyệt trở về, một lát sau xe đã đến, là mấy chiếc Phantom màu đen, mỹ phụ trung niên ở trong xe ngoắc tay gọi chúng tôi. Mỹ phụ trung niên bảo Lý mặt rỗ ngồi bên cạnh cô ta, tôi và Tiểu Nguyệt thì ngồi ở đối diện.

Cô ta vừa dùng khăn tay lau nước mắt vừa nhìn Lý mặt rỗ nói trưa nay Thẩm Hồng Tân và đại sư đến từ Hongkong đã tới bệnh viện, vị đại sư kia không biết dùng tà pháp gì đã khiến đám vệ sĩ bị hôn mê, sau đó bọn hắn đã đưa chồng cô ta đi. Tôi tin rằng Nhất Sơ sẽ không trợ Trụ vi ngược, hắn làm như thế có lẽ là muốn lấy lòng tin của Thẩm Hồng Tân!

Xe không chạy về phía bệnh viện mà đi về một khu biệt thự, đây là chỗ ở của Thẩm Hồng Tân, mỹ phụ trung niên nói Thẩm Hồng Tân khẳng định sẽ bắt cóc chồng mình đưa đến đây. Quả nhiên, ở cửa một căn biệt thự có xe thể thao Thẩm Hồng Tân đang đậu. Mỹ phụ trung niên đi tới gõ cửa, người hầu vừa mở cửa, cô ta không nói lời nào cùng vệ sĩ xông vào, gọi lớn…

“Thẩm Hồng Tân! Mau gọi hắn cút ra đây!”

Rất nhanh, Thẩm Hồng Tân đã xuất hiện trên bậc thang, nhìn thoáng qua chúng tôi, cười lạnh nói…

“Tẩu tử, định diễn một màn gì a, câu kết với người ngoài tới đối phó ta, có phải hơi quá mức rồi không?”

“Ngươi là đồ lang tâm cẩu phế, ngươi cho rằng ta không biết ngươi đang tính toán gì ư, ngươi muốn thừa dịp chồng ta thần trí mơ hồ, lừa cổ phần vào tay ngươi!”

Mỹ phụ trung niên quát.

“Ngươi tới chậm rồi, ca ca ta đã ký hợp đồng…”

Thẩm Hồng Tân cười đắc ý nói. Mỹ phụ trung niên như bị sét đánh, chạy đến lầu hai, chúng tôi cũng đi theo. Trong một gian phòng xa hoa, Thẩm gia mặc đồ ngủ ngồi trên ghế xem phim truyền hình “Viên Sùng Hoán” trên TV một cách say sưa, hoàn toàn không chú ý tới có người xông vào. Tôi xem như đã học thêm được một chiêu, về sau nếu gặp lại âm linh của một đại nhân vật trong lịch sử thì cũng phải làm như vậy!

“Ông xã, ông xã, anh sao có thể đối xử với em như vậy! Mẹ con em cô nhi quả mẫu, anh nhẫn tâm nhìn mẹ con em lưu lạc đầu đường sao?”

Mỹ phụ trung niên vừa nói vừa khóc, khóc đến thương tâm gần chết.

Thẩm gia chán ghét nhìn cô ta…

“Người đâu, người đâu, đưa người đàn bà điên này đi.”

Y hiện giờ vẫn là Viên Sùng Hoán, đương nhiên là không nhận người thân. Thẩm Hồng Tân ra hiệu, vệ sĩ ngoài cửa lập tức chạy vào kéo mỹ phụ trung niên đi, mấy tên thủ hạ mà mỹ phụ trung niên đưa tới cũng không phải ăn hại, hai đám người giằng co trước cửa ra vào, nhất thời đã giương cung bạt kiếm. Cuối cùng Thẩm gia ném một bình hoa, bảo tất cả bọn hắn cút đi, mỹ phụ trung niên không cam lòng cầu xin vài câu rồi đưa người đi. Sau khi lên xe, mỹ phụ trung niên gọi điện thoại cho người trong công ty, sau đó thần sắc tươi tỉnh lên, nói với chúng tôi…

“Hắn gạt ta, cổ phần còn chưa chuyển nhượng, chúng ta vẫn còn cơ hội!”

Lý mặt rỗ không hiểu ra sao hỏi…

“Thẩm phu nhân, trước đây không phải ngươi nói, chúng ta chỉ cần làm chồng ngươi tỉnh lại là được sao?”

“Ta có thể trả thêm tiền, đại sư, ngươi nhất định phải giúp ta lần này, không thì cô nhi quả mẫu chúng ta sau này sẽ không có nơi nương tựa.”

Mỹ phụ trung niên vô cùng đáng thương nói.

“Lệnh công tử bao nhiêu tuổi?”

Tôi hỏi.

“Đứa lớn thì mười hai tuổi, đang học sơ trung, đứa bé thì chín tuổi, đang học tiểu học. Bọn chúng còn nhỏ như thế, từ nhỏ đã chẳng phải lo nghĩ gì, giờ ta không vì bọn chúng mà tranh thủ thêm chút tài sản, sau này chúng biết sống thế nào, đại sư ngươi nói có đúng không?”

Lý mặt rỗ gật đầu nói…

“Đúng đúng, đáng thương cho tấm lòng của cha mẹ trong thiên hạ.”

Lời này tôi nghe mà vô cùng khó chịu, cô ta mở miệng toàn là “cô nhi quả mẫu”, giống như chồng mình đã chết vậy. Đột nhiên, tôi đã hiểu rõ tất cả!

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297
Thông tin truyện
Tên truyệnDân buôn đồ âm – Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Truyện Set, Truyện sex dài tập, Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật01-06-2023 00:41:27
Truyện ngẫu nhiên
Tình yêu của mưa (Update phần 2)
Cô giáo Phương (Update phần 98) - Traidamdulich
Chị hàng xóm (Update phần 4)
Con nhà chủ tịch (Update phần 3) - Hỗn Ma