Đóng QC
TruyenSexVIP.net > Truyện Set > Dân buôn đồ âm – Quyển 2

Dân buôn đồ âm – Quyển 2

Phần 73

Tôi và Nhất Sơ thấy Tiểu Nguyệt lỗ mãng đi ra ngoài, tự nhiên là phải theo sát phía sau. Mùa này nông thôn rất nhiều muỗi, cũng không biết có phải là máu của tôi có vấn đề gì mà chúng đều chào hỏi tôi. Dần dần chúng tôi tới một khu đồng ruộng cỏ dại mọc rậm rạp. Đồng ruộng dường như mới được dẫn nước vào, đi xuống ngập đến đầu gối. Tôi kinh hô một tiếng rút chân ra, liếc mắt nhìn Nhất Sơ, lại phát hiện gia hỏa này mặc dù lưng đeo kiếm mà đi trong ruộng lại như đi trên đất bằng. Sâu trong ruộng là một giếng nước, bên cạnh giếng là cỏ khô lộn xộn, hiển nhiên có người vừa mới bước qua. Tiểu Nguyệt đứng bên cạnh giếng, mắt không chớp nhìn xuống giếng.


“Tiểu Nguyệt, thấy cái gì à?”

Tôi hỏi. Tiểu Nguyệt không nhúc nhích, đứng đó như pho tượng… Tôi chỉ cảm thấy sau lưng một trận hàn ý, cả người toàn thân run lên, thần kinh cũng căng thẳng.

“Tiểu Nguyệt!”

Tôi lại hô lên, Tiểu Nguyệt vẫn không phản ứng. Tôi lúc này mới kết luận tám phần là nàng đã trúng tà. Tôi đang muốn tiến lên kéo tay nàng, Nhất Sơ níu lại tôi, thấp giọng nói…

“Đừng nhúc nhích, nhìn kỹ tình hình trước đã.”

Tôi cố gắng kiềm chế xúc động, nhưng lo lắng trong lòng căn bản là không thể ngăn chặn. Tôi thấy Tiểu Nguyệt cứ như vậy ngơ ngác nhìn giếng nước, một phút, hai phút, rồi ba phút trôi qua… Con mẹ nó đây là thế nào? Một người sống sờ sờ đột nhiên biến thành kẻ đần? Tôi nhất thời không rõ ràng lắm, nhưng cũng không thể cứ để vậy, mặc kệ Nhất Sơ ngăn cản mà đi tới kéo Tiểu Nguyệt.

Nhưng hai tay vừa mới chạm vào bả vai Tiểu Nguyệt, đột nhiên cảm giác được trong miệng giếng phun ra một đạo quang mang màu xanh lục. Tôi tò mò, liền thoáng nhìn xuống giếng. Cả người tôi bị quang mang thu hút, giống như là bị trúng Định Thân Thuật, y như Tiểu Nguyệt cứ đứng ngơ ngác nhìn giếng, muốn chuyển động con mắt cũng không được.

Sự việc đột ngột, tôi căn bản là trở tay không kịp, cũng không biết rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Tôi và Tiểu Nguyệt cứ như vậy yên lặng nhìn giếng cổ, nhưng trong giếng âm trầm một mảnh, căn bản là cái gì cũng không thấy. Chúng tôi đang nhìn cái gì? Không ai biết! Thật là tà môn! Khi tôi đang sứt đầu mẻ trán, tôi chợt nghe trong giếng truyền đến thanh âm không rõ là tiếng gì. Cẩn thận nghe kỹ thì là thanh âm mập mờ dụ hoặc của một nữ tử.

“Tiểu ca, muốn ta không?”

Tôi chỉ cảm thấy chấn động toàn thân, nhìn kỹ lại, giếng cạn đã không còn. Thay vào đó là một mỹ nữ bán khoả thân. Mỹ nữ trên người chỉ quấn một tấm lụa trắng thật mỏng, như ẩn như hiện làm nổi bật lên dáng vẻ mê người nghiêng nước nghiêng thành. Là một nam nhân bình thường, tôi theo bản năng có phản ứng sinh lý… Tôi thầm mắng mình không có ý chí, đã phản bội Tiểu Nguyệt.

Nhưng ý thức khống chế tâm lý của bản thân rất nhanh đã bị một loại dục vọng vô ý thức áp chế. Trong chốc lát, tôi đột nhiên cảm giác mỹ nữ bán khoả thân nọ biến thành Tiểu Nguyệt. Chuyện gì xảy ra? Tiểu Nguyệt là một người bảo thủ, mặc dù tôi và nàng đã làm chuyện vợ chồng, nhưng nàng luôn xấu hổ, nửa chống cự nửa không, chưa từng chủ động như thế.

Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện, ‘Tiểu Nguyệt’ trước mặt chẳng biết từ lúc nào đã có thêm một cái áo ngủ, sau đó trên mặt hiện ra vẻ ngượng ngùng. Có cần khoa trương như vậy hay không? Tôi nghĩ cái gì thì có cái đó. Tôi dụi mắt nhìn lại, phảng phất đã đến phòng ngủ của mình. Đúng, chính là khung cảnh đó.

Theo dục vọng càng ngày càng mạnh, bị bản năng nguyên thủy điều khiển, tôi thậm chí có chút không khống chế nổi chính mình. Bắt đầu chậm rãi đi về phía Tiểu Nguyệt đang ở trên giường. Ngay lúc quan trọng này, tôi đột nhiên cảm thấy sau gáy mát lạnh. Dùng tay mò mẫm, sau gáy đã có một vết thương nhỏ. Chỉ nghe thấy tiếng Nhất Sơ thu hồi trường kiếm và nói…

“Hai người các ngươi nhắm mắt lại! Từng bước một lui lại, tuyệt đối đừng nhìn giếng nước.”

Tôi giật mình, huyễn cảnh trước mắt lập tức biến mất, thay vào đó đúng là giếng nước. Mà cái giường tôi bò đến trong huyễn cảnh nào phải là giường? Rõ ràng là miệng giếng! Trời ạ, nếu không có Nhất Sơ, chỉ sợ tôi đã nhảy giếng tự sát mà không biết. Tiểu Nguyệt cũng đứng bên cạnh tôi, đôi chân nàng đang đạp lên miệng giếng, lúc này nàng đang sợ hãi nhìn tôi.

“Còn nhìn cái gì, mau lui lại!”

Giọng Nhất Sơ càng gấp hơn. Tôi và Tiểu Nguyệt không dám không nghe theo, nhắm mắt lại, tay cầm tay, từng bước một lui về phía sau. Lui lại hơn mười mét, mới nghe thấy Nhất Sơ nói…

“Được rồi, mở mắt đi.”

“Chuyện gì đã xảy ra?”

Tôi mờ mịt hỏi.

Nhất Sơ hừ lạnh một tiếng…

“Có người xếp đặt cạm bẫy, bất kỳ ai tới gần miệng giếng đều sẽ bị ảo giác của mình giết chết.”

“A! Quả nhiên là ảo giác.”

Tiểu Nguyệt ôm ngực, vẫn còn sợ hãi nói…

“Ta vừa rồi một đường đuổi theo cô nương áo trắng, đuổi đến đây thì không thấy tung tích nữa, nhìn thấy có cái giếng thì nhìn xem một chút.”

“Nàng nhìn thấy cái gì?”

Tôi cẩn thận hỏi.

“Ta nhìn thấy huynh ở trên sân thượng bị người ta đuổi giết, ta sốt ruột muốn tới cứu huynh, vừa đi lên cầu thang thì tỉnh lại, huynh nhìn thấy cái gì?”

“Ta cũng giống như nàng, ta nhìn thấy nàng gặp nguy hiểm…”

Tôi có chút đỏ mặt nói. Tiểu Nguyệt trợn to mắt nhìn tôi…

“Sao có thể! Huynh thấy ta gặp nguy hiểm mà còn có thời gian cởi quần áo? Khóa kéo đã mở hết ra rồi kìa.”

Tôi lúng túng cúi đầu xuống, vội kéo khóa lên, hổ thẹn sờ đầu một cái…

“Cái này nói ra rất dài dòng.”

Nhất Sơ đối với việc chúng tôi liếc mắt đưa tình chỉ thờ ơ, thản nhiên nói…

“Cái giếng hiển nhiên là đã bị người ta hạ chú, chú pháp quá cường đại, người tới gần trong vòng mười thước đều sẽ chết trong giếng.”

“Là ý gì?”

Nghe đến đó, tôi cảm thấy tất cả chuyện này càng thêm rối rắm.

Tiểu Nguyệt bỗng nhiên nói…

“Trước đó ta đã hỏi người trong thôn gần đây có quái sự gì hay không, bọn hắn căn bản không hề nói tới cái giếng này a. Từ khi quân đội phong tỏa ngọn núi, trong làng chưa từng xảy ra bất cứ chuyện gì.”

“Vậy thì đúng rồi.”

Nhất Sơ lạnh lùng nói…

“Chú thuật trên giếng chỉ sợ là mới được gia trì, mục đích chính là muốn giết chúng ta.”

“Không thể nào.”

Tôi vừa nghĩ đến đã sợ hãi, sống lưng lạnh buốt.

“Cẩn thận một chút đi.”

Nhất Sơ nói…

“E là chúng ta đã bị Long Tuyền sơn trang để mắt tới. Lần sau gặp chuyện gì dị thường nhất định phải nghe theo ta chỉ huy, nếu không rất dễ bị mắc lừa.”

Nói xong, Nhất Sơ liền đi vòng qua cái giếng, mở đèn pin ra, một lát sau đã tìm được một chuỗi dấu chân trên con đường nhỏ.

“Nàng đi hướng này.”

Nhất Sơ nói. Nhất Sơ đang muốn đuổi theo, Tiểu Nguyệt hỏi…

“Cái giếng này làm sao bây giờ?”

“Hiện giờ không nên mạo hiểm giải chú.”

Nhất Sơ nói…

“Ta nghi ngờ Vân Nam cổ sư dùng hoa anh túc làm trung gian hạ Huyễn Cổ Chú, bất kỳ ai tới gần đều phải trả giá đắt, bao gồm cả ta…”

“Vậy cứ thế mặc kệ? Vạn nhất hại chết thôn dân thì làm sao bây giờ?”

Tiểu Nguyệt có chút không cam lòng hỏi.

“Sẽ không đâu.”

Nhất Sơ lắc đầu…

“Huyễn Cổ Chú cùng lắm chỉ có thể có tác dụng trong một tối, vừa có ánh nắng sẽ tự động tan biến. Hiện giờ thôn dân đều đã ngủ, không ai đến bên cạnh giếng đâu.”

Nghe được câu trả lời chắc chắn, tôi và Tiểu Nguyệt mới yên tâm, sửa sang lại quần áo rồi lại đuổi theo thiếu nữ áo trắng.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297
Thông tin truyện
Tên truyệnDân buôn đồ âm – Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Truyện Set, Truyện sex dài tập, Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật01-06-2023 00:41:27
Truyện ngẫu nhiên
Ô nhục (Update phần 3) - Cô Kim
Gia đình nô lệ (Update phần 4)