Đóng QC
TruyenSexVIP.net > Truyện Set > Dân buôn đồ âm – Quyển 2

Dân buôn đồ âm – Quyển 2

Phần 292

Gần đây trời càng ngày càng lạnh, nhiệt độ ở Vũ Hán đã giảm xuống 3 độ, mấy cái nhiệt kế mới mua đều vỡ nát. Tôi chỉ ở tiệm đồ cổ, uống trà đọc báo, xin miễn tất cả các mối làm ăn tới cửa. Ngày hôm đó tôi pha trà, nấu một nồi sườn dê hầm đang ăn thì Lý mặt rỗ mặc áo khoác bước vào. Hắn chà xát hai tay, cầm lấy một bộ chén đũa lao vào ăn cùng tôi, ăn một hồi lâu mới chậm lại, buông đũa hỏi tôi gần đây có mối làm ăn nào không?


Tôi cười ha hả hỏi hắn sao lại tới, Lý mặt rỗ buông một tay nói:

“Như Tuyết đã về nhà mẹ đẻ.”

Tôi uống một ngụm trà nóng nói:

“Khó trách ngươi lại nhớ tới ta, gần đây ta cũng chưa nhận thêm mối nào, trời lạnh không muốn đi lại.”

Lý mặt rỗ nghe xong thì không vui, ân cần dạy dỗ tôi:

“Chính vì lạnh mới cần hoạt động gân cốt, đi đi đi, ta tìm việc cho ngươi.”

Thì ra 2 ngày trước Lý mặt rỗ đưa Như Tuyết đi ăn lẩu cay, ăn xong vừa mới chuẩn bị đi thì mấy người ngồi phía sau bọn họ làm loạn lên nói muốn gặp giám đốc, nói lẩu có độc, khiến người ta nôn mửa!

Lý mặt rỗ quay đầu, quả nhiên phát hiện một nam nhân gầy yếu đang ôm thùng rác nôn không ngừng, người phục vụ đứng một bên mặt đỏ bừng, không ngừng xin lỗi, nói đã đi gọi giám đốc. Lý mặt rỗ thấy có náo nhiệt cũng không vội rời đi, ôm Như Tuyết ngồi đó xem trò hay. Vài phút sau giám đốc tới, nam nhân kia vẫn đang nôn, giám đốc không ngừng xin lỗi, nói sẽ miễn phí cho bàn này. Nhưng khách hàng không vui, muốn giám đốc phải trả tiền thuốc men.

Thấy nam nhân nôn mửa như vậy, giám đốc tuy rằng có chút không vui, nhưng vẫn bồi thường mấy ngàn tệ cho bọn họ đi rửa ruột. Mấy người nhà này thấy toàn bộ khách hàng đều nhìn chằm chằm bọn họ, cũng thấy ngượng ngùng bèn chuẩn bị đỡ nam nhân đi. Ai ngờ nam nhân này lại lau miệng, sau đó tiếp tục ăn uống như rồng như hổ. Người nhà của hắn kéo thế nào hắn cũng không đi, chỉ chốc lát sau đồ ăn trên bàn đã chui vào bụng hắn.

Thấy không còn đồ ăn, hắn vỗ cái bụng tròn vo đến quầy bếp, khi đi qua bàn Lý mặt rỗ thì nam nhân nọ đột nhiên lao tới, bắt lấy đống sách bò trên bàn nhét vào miệng. Lý mặt rỗ nhìn mà trợn mắt há hốc mồm: Trời ạ! Sách bò đó là đồ sống a… Người nhà của hắn thấy không đúng, lại lần nữa kéo nam nhân nọ ra ngoài, nhưng hắn hai tay tóm lấy cái bàn không buông, còn không quên thò một bàn tay ra tóm lấy đồ ăn. Lý mặt rỗ vừa thấy đã biết người này có điều không thích hợp, lập tức giúp kéo nam nhân nọ ra khỏi quán lẩu.

Hơn nữa hắn còn cho con trai của người nọ số điện thoại, nói nếu lại xảy ra chuyện thì có thể gọi cho hắn. Nói tới đây, Lý mặt rỗ vỗ đùi nói:

“Ta vừa mới nhận được điện thoại của con trai người kia, nói cha hắn chiều nay đã ăn sạch đồ ăn trong tủ lạnh, trong tủ có 50 quả trứng gà, 2 cân rưỡi cải trắng, 10 cân thịt heo sống a, giờ vẫn đang ở bệnh viện rửa ruột.”

Trong khoảng thời gian này tôi cũng đang nhàn rỗi, nghe Lý mặt rỗ nói rất thú vị, đương nhiên là chuẩn bị đi xem thử một chút. Bệnh viện cách đây không xa, lái xe 10 phút là đến, vừa xuống xe đã có một tiểu tử đến đón.

Lý mặt rỗ nói với tôi, người này chính là Lâm Hạ con trai của nam nhân nọ. Lâm Hạ khoảng 20 tuổi, đeo kính đen, da dẻ trắng trẻo, nhìn sạch sẽ, thuần khiết là một “tiểu thịt tươi” (soái ca trắng trẻo nhiều fangirl), ở trong đám đông sẽ tỏa sáng. Vừa thấy Lý mặt rỗ, Lâm Hạ mau chóng đi tới nói:

“Đại sư, tình hình của cha ta lại nghiêm trọng rồi…”

Lý mặt rỗ cắt lời hắn, nói tôi mới là đại sư, tình huống cụ thể còn phải trước nhìn kỹ rồi hãy nói.

Lâm Hạ lập tức nói với tôi vài câu khách khí, rồi dẫn chúng tôi tới phòng bệnh. Cha của Lâm Hạ là Lâm Thu Sinh lúc này đang nằm trên giường truyền dịch, cười chào hỏi chúng tôi. Lâm Thu Sinh nhìn qua chính là Lâm Hạ phiên bản trung niên, gầy gầy cao cao, nhìn rất văn nhã, rất khó mà tưởng tượng hắn lại tóm lấy đồ ăn trên mâm mà điên cuồng ăn. Xem ra trực giác của Lý mặt rỗ không sai, hắn khẳng định là bị thứ gì đó ảnh hưởng.

Thấy Lâm Thu Sinh tinh thần vẫn tỉnh táo, tôi hỏi hắn từ khi nào bắt đầu xuất hiện tình huống này? Lúc trước có gặp chuyện gì đặc biệt hay không? Lâm Thu Sinh nói cũng mới mấy ngày nay! Vốn đang bình thường đột nhiên biến thành một Đại Vị Vương (vua dạ dày), đã ăn thì không dừng được, mỗi lần đều bị người nhà đánh ngất rồi đưa đến bệnh viện rửa ruột. Tôi nhíu mày vừa muốn nói gì, cửa phòng bệnh bị đẩy ra, một nữ nhân mặc âu phục đi giày da đi vào hỏi Lâm Thu Sinh buổi phát sóng trực tiếp tối nay có ghi hình được không?

Lâm Thu Sinh cười gật đầu, nữ nhân nói đúng 6 giờ tối sẽ đến gặp hắn rồi bỏ đi. Tôi nghi hoặc hỏi Lâm Thu Sinh phát sóng trực tiếp cái gì? Lâm Thu Sinh giải thích hắn là một mỹ thực gia (~ chuyên gia ẩm thực), chủ trì một chương trình trên TV, phát sóng trực tiếp vào thứ 7 hàng tuần, giới thiệu cho mọi người những món ăn ngon. Lâm Hạ ở một bên chen vào nói:

“Cha như vậy sao có thể ghi hình được.”

Tôi và Lý mặt rỗ cũng cảm thấy hắn hiện giờ tốt nhất không nên ghi hình, loại chương trình này khẳng định sẽ chuẩn bị rất nhiều đồ ăn ngon, Lâm Thu Sinh nếu ở trên sóng trực tiếp mà phát bệnh, vậy thì ảnh hưởng đối với hắn sẽ rất lớn… Lâm Thu Sinh thở dài nói hắn cũng biết hiện giờ tình trạng không thích hợp, nhưng hợp đồng đã ký, chương trình vừa mới phát sóng được một tuần, giờ mà dừng lại thì hắn không gánh nổi trách nhiệm.

Hắn nói cũng có đạo lý, tôi cũng không tiện khuyên hắn, bảo Lý mặt rỗ đi mua một đôi đũa màu đỏ cho Lâm Thu Sinh mang theo, vạn nhất xảy ra chuyện, thì dùng nó kẹp vào ngón giữa. Lâm Thu Sinh dường như đã bị quỷ chết đói bám vào người, dùng đũa đỏ kẹp vào ngón giữa có thể khiến quỷ chết đói hiện hình, cũng có thể tạm thời đuổi nó đi. Thời gian của chương trình nấu ăn cũng không phải quá dài, chỉ cần cầm cự qua được thì tôi sẽ có biện pháp giải quyết vấn đề!

Nói chuyện chỉ trong chốc lát mà sắc mặt Lâm Thu Sinh đã có chút không ổn, tôi thấy cũng không có gì để hỏi liền cùng Lý mặt rỗ rời đi. Lý mặt rỗ lái xe, trong miệng ngậm tăm nói:

“Lâm Thu Sinh này tám phần là bị quỷ chết đói quấy phá, ăn uống như mấy trăm năm chưa được ăn đồ mặn vậy.”

Tôi lắc đầu nói:

“Cũng không nhất định! Nếu bị quỷ chết đói nhập thì chỉ ăn một hồi sẽ cảm thấy thỏa mãn rồi, còn như Lâm Thu Sinh mỗi ngày đều ăn thật đúng là hiếm thấy.”

Bị quỷ nhập không phải cứ nói nhập là nhập, cái loại quỷ chết đói này chỉ là tiểu quỷ không có đạo hạnh gì tùy tiện nhập vào người khác sẽ bị dương hoả thiêu đốt, cho nên quỷ chết đói rất ít khi nhập vào người khác. Tôi đang giải thích cho Lý mặt rỗ, hắn đột nhiên phanh gấp làm đầu tôi đập vào cửa kính, tôi quát lớn:

“Con mẹ nó ngươi muốn chết cũng đừng có hại ta a! Đường thoáng như vậy, ngươi phanh lại để chơi à?”

Trong lúc rống lên không nghe thấy tiếng đáp lại, tôi xoa đầu mê man nhìn qua, lập tức toàn thân toát mồ hôi lạnh. Ghế lái vẫn còn đó nhưng trống không, Lý mặt rỗ đã biến mất. Tôi theo bản năng nhìn ra ngoài cửa sổ, phát hiện trời đã tối, kiến trúc bốn phía cách tôi càng ngày càng xa, lòng tôi nhảy lên, đoán rằng mình có thể đã trúng huyễn thuật. Tôi lập tức cắn đầu lưỡi, ảo cảnh chậm rãi rời đi, vừa quay đầu thì thấy Lý mặt rỗ vẫn ngồi trên ghế lái, qua kính chiếu hậu hoảng sợ nhìn tôi:

“Trương gia tiểu ca, vừa rồi ta dường như không thấy ngươi đâu…”

Tôi cả kinh, xem ra cả tôi và Lý mặt rỗ đều đồng thời trúng huyễn thuật! Tôi biết đó là huyễn thuật nên cắn lưỡi phá nó, nhìn bộ dáng Lý mặt rỗ hiển nhiên là không biết, tôi rất tò mò làm thế nào mà hắn thoát khỏi huyễn cảnh? Lý mặt rỗ nghe xong cười hắc hắc, đắc ý giơ tay trái lên, trên cổ tay có một vòng chỉ đỏ:

“Năm nay là năm mệnh của ta, Như Tuyết đi miếu Bồ Tát xin cho ta một sợi chỉ đỏ, vừa rồi ta thấy nó sáng lên còn nghĩ rằng mình hoa mắt.”

Nghe hắn nói xong, tôi không thể không bội phục vận khí của Lý mặt rỗ. Chỉ là hiện giờ tôi cảm thấy khả năng quỷ chết đói quấy phá rất nhỏ, tôi vừa mới gặp Lâm Thu Sinh, còn chưa làm gì, nó đã tìm tới cửa, cho tôi một cảnh cáo không nhỏ. Nếu Lý mặt rỗ tỉnh lại muộn một chút, chúng tôi rất có thể đã bị tai nạn mà chết!

“Mau, quay xe về bệnh viện.”

Nghĩ vậy, tôi sốt ruột nói với Lý mặt rỗ.

Lý mặt rỗ nghi hoặc nhìn tôi, tôi nhanh chóng giải thích nói:

“Chúng ta mới nhìn qua một chút, thứ đó đã muốn hại mạng chúng ta, tự nhiên sẽ không bỏ qua Lâm Hạ, người đã mời chúng ta tới! Nếu chậm một bước Lâm Hạ hẳn sẽ phải chết không thể nghi ngờ.”

Lý mặt rỗ nghe xong lập tức quay đầu xe, lái xe như bay. Xe còn chưa dừng hẳn tôi đã nhảy xuống, vội vã tiến vào bệnh viện, vừa định đẩy cửa phòng bệnh, đã nghe thấy có tiếng ầm ĩ.

Lâm Thu Sinh ngồi trên giường bệnh quát lớn:

“Con trai, chuyện này không phải chuyện con quản được, ngàn vạn lần không thể để cho người khác biết thứ đó ở trên người ta, bằng không cả đời ta sẽ bị huỷ hoại.”

Lâm Hạ nghe tới đó thì như sắp khóc:

“Cha, cha biến thành như bây giờ đều là do thứ đó làm hại! Không làm chương trình ẩm thực không được sao?”

“Con thì biết cái gì, chương trình đó là thứ cả đời này cha yêu thích, sao có thể không làm?”

Trong giọng Lâm Thu Sinh có xen lẫn một tia tức giận.

Sau đó Lâm Hạ đã khóc:

“Yêu thích cái gì, còn không phải là vì tiền sao! Nhà chúng ta có thể nghèo một chút, nhưng không thể cần tiền không cần mạng a.”

Xem ra việc này có điều kỳ quặc khác, tôi vừa định dán lỗ tai lên cửa tiếp tục nghe, Lý mặt rỗ đã lon ton chạy tới hỏi tôi sao không đi vào? Tôi vừa thấy bị bại lộ, đành phải đẩy cửa tiến vào.

Vừa vào phòng bệnh tôi lập tức giả bộ cả người mệt mỏi, mồm há to thở hổn hển nói:

“Lần này thứ các ngươi trêu chọc vào không đơn giản! Đến ta cũng dám nhập vào, làm đầu ta u lên, giờ vẫn chưa bớt.”

Lý mặt rỗ cũng thông minh, mau chóng phối hợp nói:

“Đúng vậy, Trương gia tiểu ca sợ nó tìm tới các ngươi, cho nên mới sốt ruột hoảng hốt trở về, hôm nay chúng ta không thể rời đi rồi, đến đây đi theo các ngươi phòng bị quỷ chết đói nhập thân!”

Lâm Thu Sinh cười nói:

“Hai vị đại sư có thể lưu lại tự nhiên là cầu còn không được, chỉ là tối nay ta phải ghi hình, hiện giờ phải ngủ một lát.”

Lý mặt rỗ nhếch miệng cười:

“Hiểu, hiểu.”

Lâm Thu Sinh nằm xuống thì phòng bệnh liền yên tĩnh, tôi làm bộ bị thương không thể nói chuyện. Lý mặt rỗ thử nói với Lâm Hạ vài câu, nhưng thấy Lâm Hạ tâm sự nặng nề vẫn không khai thác được gì.

6 giờ tối, nữ nhân mặc đồ tây quả nhiên tới đúng giờ, thấy Lâm Thu Sinh muốn đưa chúng tôi theo thì không nói gì, dứt khoát gọi người đưa một chiếc minibus tới. Khi chờ xe chúng tôi tùy ý nói chuyện vài câu, biết cô ta là Tiểu Triệu, làm trợ lý cho Lâm Thu Sinh. Tiểu Triệu nhìn qua rất cao ngạo lạnh lùng, nhưng thực tế cô ta rất biết cách nói chuyện, tuy rằng không phải rất chủ động nhưng cũng khá vui vẻ. Lý mặt rỗ thích nhất là loại mỹ nữ cao ngạo lạnh lùng như vậy, lên xe đi theo cô ta tới tận phòng ghi hình phát sóng trực tiếp.

Lâm Thu Sinh tới nơi lập tức bị ấn vào ghế hóa trang, nghe Tiểu Triệu nói trước kia hắn đều có thể trực tiếp ghi hình luôn, chỉ là 2 ngày nay khí sắc hơi kém mới phải hóa trang một chút! Tôi gật đầu, người của công chúng mà, có ai mà không muốn ở trước màn ảnh bày ra dáng vẻ tốt nhất của mình?

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297
Thông tin truyện
Tên truyệnDân buôn đồ âm – Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Truyện Set, Truyện sex dài tập, Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật01-06-2023 00:41:27
Truyện ngẫu nhiên
Máy bay thích khổ dâm (Update phần 8)
Thím là con đĩ (Update phần 4)
Tuổi thơ ngây (Update phần 2) - kiehry
Nam sinh biến thái (Update phần 52)
Chị chủ trọ (Update phần 7)