Đóng QC
TruyenSexVIP.net > Truyện Set > Dân buôn đồ âm – Quyển 2

Dân buôn đồ âm – Quyển 2

Phần 210

Những người trong giới âm vật phần lớn là kiếm ăn nhờ người chết, lâu dài sẽ khó tránh khỏi trêu phải những thứ không sạch sẽ, hoặc là bất tri bất giác mà làm tổn hại đến phúc báo và âm đức của mình. Bởi vậy chúng tôi có một quy định bất thành văn là phải định kỳ ra ngoài làm việc thiện. Trên đường làm việc thiện không được làm bất kỳ chuyện gì khác, dù gặp kẻ nào, xảy ra chuyện gì đều phải khiêm tốn nhường nhịn, như vậy mới có thể loại bỏ vận rủi!


Đây là quy củ mà ông nội cả đời tuân theo, đến đời tôi cũng sẽ không phá vỡ quy củ, cho nên vừa hết năm tôi nói với Lý mặt rỗ cùng đi làm việc thiện. Nhưng hắn quá lười, vừa nghe thấy đến đi mà không có tiền thì không có hứng thú, lấy lý do Như Tuyết sắp sinh mà từ chối. Tôi cũng không cưỡng cầu, nói chuyện với Tiểu Nguyệt rồi một mình xuất phát, đến mấy nơi nông thôn hẻo lánh.

Vì mới đầu xuân không có nhiều việc ruộng đồng, nông dân không có việc gì làm, hay cùng nhau chơi mạt chược. Dọc đường từ Hồ Bắc đến Hà Bắc đều như thế, có mấy lần thôn dân còn mời tôi chơi cùng, nhưng vận may của tôi rất kém, toàn thua tiền. Đã gần nửa tháng tôi giúp thôn dân dọc đường vẽ bùa bình an, ủng hộ tiền cho mấy người già khó khăn cơ nhỡ, ngoài ra cũng không gặp phiền toái gì, bất tri bất giác đã tới thành phố Bộc Dương.

Phía Bắc Bộc Dương chính là Hàm Đan, bởi vì vừa mới xử lý xong sự tình của Tào Tháo ở gần Hàm Đan, nếu lại đến đó nữa thì cảm thấy rất chán, nên tôi đã dừng chân ở Bộc Dương. Trước đây mỗi lần ông nội tôi ra ngoài làm việc thiện cũng đều đi mười ngày nửa tháng, tính toán thấy đi đã đủ, nhiệm vụ lần này cũng đã hoàn thành, tôi chuẩn bị nghỉ ngơi một đêm, ngày mai trở về nhà. Nhưng điều làm tôi ngàn vạn không ngờ tới chính là đêm cuối cùng này lại xảy ra chuyện!

Vì là một đêm cuối cùng, tôi cũng lười đến nhà thôn dân xin tá túc, mà đến một nhà nghỉ cũ thuê phòng. Chủ nhà nghỉ là một bà lão hơn 60 tuổi, bà ta nhanh nhẹn lấy phòng cho tôi, sau đó xách một ấm nước đưa tôi lên lầu. Lên đến phòng, bà ta cũng không lập tức rời đi, mà nói chuyện với tôi bằng một giọng Hà Nam đặc sệt, qua đó tôi biết bà ta là một quả phụ, căn phòng này vốn là vợ chồng bà ta để dành cho con trai khi kết hôn.

Nhưng sau này con trai mua nhà bên ngoài, rất ít khi về đây, chồng bà ta cũng qua đời, bà lão liền chuyển đổi cả nhà thành nhà nghỉ, sống tạm qua ngày. Tôi nghe xong rất bội phục bà lão cần cù chăm chỉ này, liền trò chuyện với bà ta. Khi biết tôi là một âm vật thương nhân thì ánh mắt bà ta sáng lên, vẻ mặt rất do dự, nhưng cuối cùng vẫn dặn tôi nghỉ ngơi sớm một chút, sau đó thì xuống lầu. Nhìn dáng vẻ này, tôi biết bà ta gặp phiền toái, hơn nữa còn là đại phiền toái, nếu không bà ta sẽ không sầu não như vậy.

Nhưng nếu bà ta không chịu nói, tôi cũng không thể hỏi. Tôi lăn qua lộn lại trên giường không ngủ được, luôn cảm thấy đã đi làm việc thiện thì trước sau phải vẹn toàn, nếu không thì không thể coi là thành công. Tôi lập tức xuống lầu, nói rõ ý định của mình, hỏi bà lão rốt cuộc đã gặp phải phiền toái gì? Bà lão trầm mặc chốc lát mới chậm rãi nói:

“Tiểu tử, cùng ta tới đây.”

Nói xong bà ta liền đi về phía sau căn nhà, tôi mau chóng đi theo, phát hiện sau nhà nghỉ là một cái sân nhỏ chất đầy mấy thứ lặt vặt. Xa hơn là một ngôi nhà gỗ cũ nát lợp rơm rạ trên mái, tôi cảm thấy đây hẳn là nơi mà bà lão ở lúc trước.

Vừa tới gần căn nhà gỗ, tôi đã ngửi thấy mùi đàn hương nhàn nhạt, bà lão đẩy cửa ra, mùi hương này càng thêm nồng đậm, thậm chí có chút gay mũi. Tôi nhịn không được bịt mũi lại, hỏi bà lão trong phòng vì sao có mùi đàn hương nặng như vậy, thứ này tuy rằng có thể trừ tà, ngừa côn trùng, nhưng mùi quá nồng đối với con người cũng có hại, chẳng lẽ bà lão không biết?

“Đây cũng là không có cách nào a…”

Bà lão bất đắc dĩ lắc đầu, mời tôi vào nhà, vào rồi tôi mới phát hiện ra bàn bát tiên trong phòng làm từ gỗ đàn, hơn nữa còn là loại quý giá nhất trong gỗ đàn…

Tử đàn! Tử đàn còn được gọi là Thanh Long Mộc, là loại vũ khí sắc bén trừ tà tuyệt hảo, đồng thời có thể mang đến vận may cho người ta, thời phong kiến đại quan quý nhân đều sẽ đặt mua gỗ tử đàn để chế tạo trang sức hoặc là đồ dùng trong nhà. Thời Minh gỗ tử đàn trong nước cơ hồ đã bị chặt sạch không còn, triều đình liền phái người tới các quốc gia ở Nam Dương để mua, bởi vậy có thể thấy được gỗ tử đàn trân quý thế nào!

Tôi không ngờ trong nhà bà lão nhìn bình thường mà lại cất giấu bảo bối như vậy, vội vàng đưa tay sờ, xác định là tử đàn thật. Sau đó lại phát hiện lư hương trên bàn, chén đũa các thứ cũng đều làm từ gỗ đàn. Mặt sau lư hương có một cái rương màu đồng cổ, đây cũng là thứ duy nhất không phải là gỗ đàn, tôi theo bản năng muốn sờ vào, không ngờ bà lão giữ tay tôi lại, sợ hãi nói:

“Tiểu tử, cái rương này không sờ được.”

“Chẳng lẽ vấn đề là ở cái rương này?”

Tôi nhỏ giọng hỏi. Bà lão nặng nề gật đầu, sau đó tiến đến ghé vào tai tôi, cẩn thận hỏi tôi có nhìn ra điểm gì không?

Thấy bà ta cẩn thận như vậy, thần kinh tôi cũng khẩn trương, quay đầu nghiêm túc đánh giá cái rương. Tôi phát hiện trên rương có vài chỗ đã nứt ra, lộ ra bên trong màu đỏ nhạt, thế mới biết đây cũng là một cái rương gỗ, chỉ là bên ngoài sơn màu đồng. Là vì tầng sơn này mà tôi không thể phán đoán niên đại của cái rương. Mà bà lão cũng không gợi ý gì, tôi chỉ có thể nhìn xuyên qua mấy vết nứt nho nhỏ đó vào bên trong. Qua nửa ngày tôi vẫn không thấy có gì kỳ quặc, lập tức đem ánh mắt nghi hoặc hướng về bà lão.

“Nếu đã như vậy thì cho ngươi xem một chút!”

Bà lão do dự hồi lâu mới nói. Sau đó bà dọn đi lư hương trên bàn, chậm rãi kéo tôi lui lại đến cửa, sắc mặt âm trầm. Tôi vừa định hỏi bà ta đang làm gì thì bàn bát tiên trước mặt đột nhiên rung lên, tập trung nhìn lại thì cái rương kia như sống lại, ở trên bàn nhảy lên kịch liệt. Mỗi lần nhảy lên, khe nứt trên rương sẽ tản ra một cỗ sương mù màu đỏ, sương mù không những không tản ra, ngược lại càng tụ càng nhiều, đảo mắt đã bao phủ toàn bộ bàn bát tiên.

Tuy rằng tôi không rõ lắm thứ trong rương rốt cuộc là cái gì, nhưng dùng gỗ tử đàn để ngăn chặn thì tuyệt đối không đơn giản, tôi không khỏi lo lắng mà lui lại, hai mắt không chớp nhìn chăm chú vào làn sương đỏ, muốn xem nó muốn làm gì. Không ngờ làn sương căn bản không định công kích chúng tôi, sau khi bao phủ bàn bát tiên thì không có động tĩnh, qua khoảng 10 phút, sương đỏ đã chậm rãi tiêu tán, khi làn sương hoàn toàn biến mất thì trong rương truyền ra một tiếng khóc thê lương. Tiếng khóc tới mau đi cũng mau, chỉ nháy mắt đã yên lặng, tựa như chưa xảy ra chuyện gì.

“Lão đại nương, đây rốt cuộc là chuyện gì?”

Tôi không hiểu gì nhìn bà lão hỏi, bởi vì khi bà ta thấy làn sương đỏ thì sắc mặt rất bình tĩnh, hiển nhiên làn sương đỏ không phải là xuất hiện lần đầu, hơn nữa đã nhiều năm như vậy vẫn không hại bà ta. Nhưng vì sao lúc trước bà lão lại khẩn trương như vậy? Tôi cảm thấy trong đó khẳng định có ẩn tình. Bà lão nhìn tôi, lại nhìn cái rương, cuối cùng đặt lư hương lên bàn bát tiên, thành kính đốt ba nén hương, sau đó đưa tôi rời khỏi.

Trở về nhà nghỉ, bà lão ngồi xuống, hai mắt đỏ lên, nghẹn ngào nói:

“Nói thật cho ngươi biết, ông nhà ta chính là bị thứ đó hại chết…”

Tôi nhăn mày lại, chờ bà lão ổn định cảm xúc mới dò hỏi:

“Đại nương, có thể nói với ta những chuyện đã xảy ra không?”

“Được, ta sẽ nói.”

Bà lão lau nước mắt rồi bảo tôi chỉ nên nghe thôi, đừng quản việc này. Xem ra bà ta cảm thấy tôi không hàng phục được thứ đó, tôi gật đầu cũng không nói gì mà nghiêm túc lắng nghe!

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297
Thông tin truyện
Tên truyệnDân buôn đồ âm – Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Truyện Set, Truyện sex dài tập, Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật01-06-2023 00:41:27
Truyện ngẫu nhiên
Domino (Update phần 4)