Đóng QC
TruyenSexVIP.net > Truyện Set > Dân buôn đồ âm – Quyển 2

Dân buôn đồ âm – Quyển 2

Phần 136

Uy ca nói nhỏ máu vào bút có nghĩa là hiến tế linh hồn cho Sinh Hoa Diệu Bút, có thể trong thời gian ngắn viết ra được một tác phẩm vĩ đại, nhưng cái giá phải trả là cái chết! Chỉ cần không nhỏ máu, tác dụng phụ sẽ không mãnh liệt như vậy, chỉ là bị đầu váng mắt hoa, rụng tóc, như vậy thì tác dụng của Sinh Hoa Diệu Bút cũng tương đối yếu, nhưng linh cảm nó cung cấp vẫn như nước chảy mây trôi, có thể giúp cho một tác gia nổi tiếng trong nhiều năm. Tôi hỏi hắn vị tác gia kia là ai, hắn nói một cái tên, tôi sửng sốt một chút, đó quả thật là một vị cự thần trên mạng internet.


Cây bút này tôi đương nhiên phải thu lại, Uy ca cầu xin tôi giải trừ pháp thuật, tôi nói:

“Ngươi tự cầu phúc đi, về sau mà còn làm xằng làm bậy, ta sẽ dùng biện pháp càng thêm ác độc để chơi chết ngươi!”

Tên bại hoại này nếu như ở thời của ông nội tôi thì đã bị mấy âm vật thương nhân đóng cửa lại thanh lý môn hộ diệt trừ hắn, nhưng bây giờ là xã hội thượng tôn pháp luật, tôi không thể tùy tiện lấy mạng người khác, tuy rằng trong lòng tôi vô cùng muốn giết chết hắn. Tôi trở về tìm Lý mặt rỗ, điều làm tôi giật mình là, hắn đang cùng vị đại hán Đông Bắc nọ vừa hút thuốc vừa nói chuyện phiếm, dường như rất hợp ý.

“Trương gia tiểu ca, ngươi đã trở lại, giới thiệu cho ngươi vị bằng hữu ta mới kết giao.”

Lý mặt rỗ nói. Vị đại hán Đông Bắc cười tủm tỉm nói:

“Ta vừa rồi có mắt không thấy Thái Sơn, Lý tiên sinh đã nói với ta, thì ra các ngươi làm nghề này, đắc tội rồi, đắc tội rồi.”

Hắn nói với chúng tôi hắn cũng kinh doanh, gần đây tài vận không tốt, hy vọng chúng tôi có thể bán cho hắn một kiện âm vật giúp hắn sửa vận, vì thế tôi đã cho hắn một tấm danh thiếp, bảo hắn có rảnh thì tới tiệm của tôi.

Sau khi hắn rời đi, tôi nói lại ngọn nguồn sự tình cho Lý mặt rỗ, Lý mặt rỗ mắng:

“Kẻ này cũng quá táng tận thiên lương, muốn kiếm tiền cũng không nên làm cách này.”

Sau đó lại cợt nhả:

“Nhưng không ngờ cây bút nát này lại trị giá 1000 vạn, Trương gia tiểu ca, ngươi có định gặp vị tác gia kia một lần không?”

“Đương nhiên!”

Tôi gật đầu thật mạnh. Tôi bảo Lý mặt rỗ quay lại nhà nghỉ, Mạnh Đông Dã bây giờ đã hư nhược sắp không xong, phải đưa hắn đi bệnh viện.

Tôi trở về tiệm đồ cổ, đóng cửa lại bày một trận pháp giải trừ liên hệ giữa Sinh Hoa Diệu Bút và Mạnh Đông Dã, sau đó phong ấn nó lại. Sinh Hoa Diệu Bút cất ở trong tiệm, bốn oan hồn nạn nhân cũng đi theo, nhưng theo kế hoạch hoàn thành tác phẩm của bọn họ được hoàn tất, bọn họ cũng đã toại nguyện, từng người một biến mất, tôi phải xuất ra 10 vạn tệ tiền nhuận bút trả cho nhóm tác gia trên mạng nhưng lại không hề đau lòng.

Rất nhanh Mạnh Đông Dã đã bình phục, hắn tới nhà tôi bái phỏng, nói chính mình lúc ấy bị ma xui quỷ khiến, cảm ơn tôi đã ra tay tương trợ. Tôi hỏi hắn cái kịch bản kia thế nào rồi, hắn nói vẫn đang viết, đương nhiên là không được nhanh như trước, nhưng hẳn là có thể bán được với giá tốt. Qua nửa tháng sau, vị cự thần trên mạng internet đó chủ động liên hệ với tôi, hy vọng tôi có thể bán cây bút cho hắn, giá cả có thể thương lượng. Tôi và hắn hẹn nhau gặp mặt, rồi tôi cùng Lý mặt rỗ, Tiểu Nguyệt đến chỗ hẹn, bởi vì hắn cũng được coi là một người nổi tiếng, nên chúng tôi đã hẹn nhau bí mật gặp mặt ở một khách sạn.

Vị tác gia này năm đó nổi danh khắp đại giang Nam Bắc, từng viết không ít tác phẩm có trên trăm triệu lượt đọc trên internet, có mấy bộ được làm thành game online, sau đó tiền càng ngày càng nhiều, mỗi ngày bận bịu đi quan hệ xã giao, tham gia các loại chương trình, dần dần tài hoa bị thui chột, cuối cùng chẳng viết ra được cái gì. Ngoài câu “Giang lang tài tận” thì tôi không nghĩ ra từ nào để hình dung tình cảnh của hắn.

Hắn hy vọng tôi bất luận thế nào cũng phải bán Sinh Hoa Diệu Bút cho hắn, tôi hỏi hắn:

“Ngươi có biết không, âm vật thương nhân lúc trước đồng ý bán bút cho ngươi đã vì cái giá 1000 vạn của ngươi mà hại chết bốn nhà văn.”

“Có chuyện này sao? Thực xin lỗi, ta hoàn toàn không biết.”

Đối phương rất lễ phép tỏ vẻ tiếc hận.

“Bọn họ không nổi tiếng như ngươi, lại càng chăm chỉ nỗ lực hơn ngươi bây giờ! Bọn họ lòng mang mộng ước to lớn, kết quả lại bị cây bút này hại chết, chỉ cần ngươi có được cây bút này thì có thể dùng tài hoa của bọn họ viết tiểu thuyết cho mình, hưởng thụ sự khen ngợi của thế nhân. Thực xin lỗi, ta không thể bán nó cho ngươi, bởi vì tài hoa của một người là vô giá, ngươi có được bao nhiêu thì là bấy nhiêu, nếu có một ngày Giang lang tài tận, ngươi nhất định phải đối mặt với hiện thực…”

Đối phương cau mày nói:

“Ngươi nói vậy là muốn nâng giá? Nói đi, ngươi muốn bao nhiêu tiền.”

Tôi cười lạnh một tiếng, làm ra chuyện trâu bò nhất trong đời, tôi rắc một tiếng bẻ Sinh Hoa Diệu Bút thành hai đoạn ném trước mặt hắn, Lý mặt rỗ ở bên cạnh kinh ngạc mà há hốc mồm. Tôi buông tay nói:

“Cây bút này không nên tồn tại!”

Đối phương giận tím mặt:

“Ngươi thật là vô tri lại còn tự đại, ngươi biết cả đêm ngồi trước máy tính, lại đánh không ra nổi một chữ nào, cái loại cảm giác này đau khổ thế nào không? Ngươi có biết bị người đọc thúc giục nhục mạ, thậm chí bị bọn họ vứt bỏ sẽ đau khổ tan nát cõi lòng cỡ nào không? Ngươi cho rằng ta nguyện ý cả ngày bị người ta nói là Giang lang tài tận sao!”

Nói xong, hắn ôm đầu khóc thảm thiết.

Tôi cho rằng hết thảy căn bản là do hắn tự làm tự chịu, tôi đã xem qua Weibo của hắn, mỗi ngày hắn đều khoe khoang cuộc sống xa hoa của mình, mở một chai rượu vang 100 vạn tệ, mua một cái bàn 1000 vạn tệ, hoàn toàn đắm chìm trong hưởng thụ vật chất, thờ ơ với hiện thực. Cảm hứng đến từ cuộc sống, khi một nhà văn đắm mình trong lầu hoa đài ngọc trên không trung thì dần dần cảm hứng sẽ khô kiệt. Như năm đó Giang Yêm quan vận hanh thông, khi văn chương đạt tới đỉnh cao phong thì lại…

“Giang lang tài tận”

Bất luận nhân sinh như thế nào, các tác gia không nên quên đi tấm lòng ban đầu mới có thể có cảm hứng sáng tác cuồn cuộn không ngừng.

Sau khi rời khỏi khách sạn, Lý mặt rỗ trách cứ tôi:

“Ngươi thật sự bẻ gãy cây bút kia sao? Đó là 1000 vạn a! Đổi thành tiền mặt thì còn cao hơn ngươi! Ngươi có phải đã cao thượng đến mức biến thái rồi không?”

“Phải không, ta cao thượng như vậy sao?”

Tôi cười hì hì lấy trong ngực ra Sinh Hoa Diệu Bút hoàn hảo không tổn hao gì, tôi đương nhiên không ngốc như vậy, vừa rồi thứ tôi bẻ gãy chỉ là đồ giả, vì muốn giết chết hy vọng của tác gia kia mà thôi. Cây bút này tôi sẽ tạm thời giữ lấy, đợi đến khi tìm được người mua mà tôi cho là thích hợp.

Nhưng tối hôm qua tôi vừa thử dùng một chút, Sinh Hoa Diệu Bút quả thật bất phàm, thành quả sáng tác của tôi là một bức thư tình cho Tiểu Nguyệt. Tôi gửi bức thư tình cho nàng, nàng cầm trong tay đọc mà lệ nóng doanh tròng nói:

“Trương ca, không ngờ huynh cũng có thể viết được thơ tình hay như vậy, muội rất cảm động.”

“Kỳ thật khi còn nhỏ ta cũng từng có mộng làm nhà văn, chỉ tiếc là không có tài, nếu cảm động hay là hôn ta một cái?”

Tôi không biết xấu hổ nói.

Tiểu Nguyệt vươn người hôn lên mặt tôi một cái, Lý mặt rỗ kêu lên:

“Trước công chúng các ngươi chú ý chút được không?”

“Nhìn không nổi thì biến đi!”

“Được được, ta về nhà tìm bà xã, hai ngươi chậm rãi mà hành sự.”

Lý mặt rỗ tức giận bỏ đi. Tiểu Nguyệt kéo cánh tay tôi hỏi:

“Người thân yêu ơi, đã xong việc, hay là chúng ta đi du lịch xả hơi một chút.”

Tôi nói:

“Không được a, ta đã đáp ứng người bạn học kia rồi, phải cùng hắn tâm sự chuyện mấy năm qua, cung cấp cho hắn tư liệu sáng tác.”

“Được, nếu xuất bản sách thì muội nhất định sẽ là người đầu tiên đọc!”

Tiểu Nguyệt kích động nói.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297
Thông tin truyện
Tên truyệnDân buôn đồ âm – Quyển 2
Tác giả Chưa xác định
Phân loại Truyện Set, Truyện sex dài tập, Truyện sex Ma Quỷ
Ngày cập nhật01-06-2023 00:41:27
Truyện ngẫu nhiên
Công Dung Ngôn Hạnh (Update phần 3)
Sóng gió cuộc đời (Update phần 139)