Đóng QC
Tuyện Sex Ngắn Hay > Truyện dâm hiệp > Con đường bá chủ – Quyển 5

Con đường bá chủ – Quyển 5

Phần 265
Website chuyển qua tên miền mới là: TruyenHeo.net, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!

Đương nhiên, Lạc Nam là sẽ không biết Hắc Ám Cương Phong đã rơi vào tay kẻ khó nhằn, lúc này hắn đang dương dương đắc ý nhìn Độc Cô Ngạo Tuyết, chứng kiến vẻ mặt kinh ngạc không nói nên lời của nàng.


“Đó thật sự là Trúc Kiếm?” Âu Dương Thương Lan chưa tin tưởng hỏi, ánh mắt nhìn chòng chọc vào thanh Kiếm trong tay Độc Cô Ngạo Tuyết lúc này, thứ mang đến cho nàng cảm giác cực kỳ nguy hiểm.

“Thật không thể thật hơn, sư phụ Kim Nhi ra tay mà!” Lạc Nam tự tin đáp.

Hiển nhiên, Trúc Kiếm đã nâng cấp và sửa chữa hoàn tất…

Chỉ thấy so với trước đây, kích thước của Trúc Kiếm vẫn không có gì thay đổi, thanh thoát mềm mại, nhìn qua tràn đầy một loại đơn sơ mộc mạc.

Nhưng mà, bất kể là vỏ Kiếm hay thân Kiếm, lúc này đều có những đường vân uốn lượn xung quanh trông rất sống động, giống như kinh mạch của Kiếm vậy.

Sự xuất hiện của những đường vân này không làm Trúc Kiếm xấu đi, ngược lại khiến nó mang đến một loại mỹ cảm gần gũi với thiên nhiên, hòa hợp cùng trời đất, hòa nhập Kiếm Đạo.

Lạc Nam biết, những đường vân đó chính là tinh túy từ nhánh cây của Bất Tử Thụ kết thành, giúp Trúc Kiếm trở nên vô cùng bền bỉ và chắc chắn, ẩn chứa khí tức sinh mệnh nồng đậm đến cực điểm, vô kiên bất toái.

Lạc Nam dám cam đoan, khả năng phòng ngự hiện tại của Trúc Kiếm đã không kém gì khả năng công kích, phải biết hắn đã dùng thử Bá Lực Chưởng đánh vào thân Kiếm vẫn không hề hấn gì.

“Thật sự là Trúc Kiếm…” Độc Cô Ngạo Tuyết cảm nhận khí tức quen thuộc đến từ vũ khí của mình, ánh mắt đầy tình cảm.

Nàng không tưởng tượng được Trúc Kiếm của mình chẳng những khôi phục, còn lột xác trở nên càng mạnh mẽ, hơn nữa cầm vào trong tay chẳng có chút khác biệt gì so với lúc đầu, tự nhiên đến cực điểm.

“Chủ nhân, từ nay về sau Tiểu Trúc sẽ cùng ngươi chinh chiến thiên hạ, khiêu chiến ngàn vạn Kiếm Tu!”

Bên trong Trúc Kiếm, bất ngờ có một thanh âm non nớt đáng yêu vang lên, giọng điệu giống như của một bé gái.

Nó chính là Kiếm Linh, hay có thể gọi là Linh Hồn của Trúc Kiếm, được đặt tên là Tiểu Trúc.

Trúc Kiếm gắn bó với Độc Cô Ngạo Tuyết từ rất lâu, dù đến bất kỳ nơi đâu cũng mang theo bên mình, gần như một người một kiếm bầu bạn qua nhiều năm tháng, một đường trưởng thành cùng nhau.

Tình cảm giữa người và kiếm vô cùng thâm hậu, vì thế sau khi Lạc Nam sử dụng Đế Khí Phục Sinh Phù để nâng cấp Trúc Kiếm, nó đã bằng vào ý chí của mình sản sinh ra Kiếm Linh, có thể cùng chủ nhân trao đổi trò chuyện, tâm ý tương thông.

Trúc Kiếm và Tiểu Trúc hiện tại không khác gì một sinh mệnh.

Đẳng cấp của Trúc Kiếm lúc này chính là Đế Cấp Thượng Phẩm, lại hòa hợp với Độc Cô Ngạo Tuyết đến cực điểm, vượt qua cả Ngân Dạ Đế Thương của Đại Đảo Chủ.

“Đa tạ ngươi, giúp ta cảm ơn Kim Nhi tiền bối!” Độc Cô Ngạo Tuyết vuốt ve thân Trúc Kiếm, ánh mắt gợn sóng nhìn lấy Lạc Nam.

“Chúng ta là người một nhà mà!” Lạc Nam ôn hòa nói.

Độc Cô Ngạo Tuyết im lặng không nói gì, nhưng khóe môi đỏ lại hơi cong lên cho thấy tâm trạng của nàng lúc này đang rất vui vẻ.

Nàng vẫn luôn điềm tĩnh như vậy, cảm xúc rất ít biểu hiện trên gương mặt xinh đẹp.

“Tiểu Tuyết có Trúc Kiếm này, Manh Manh làm sao đánh lại đây?” Đình Manh Manh lấy tay quệt miệng ủy khuất nhìn lấy Lạc Nam.

Nàng cảm thấy hiện tại mình đã yếu nhất trong ba tỷ muội, điều này khiến tiểu nha đầu đam mê bạo lực cảm thấy không công bằng chút nào.

“Ngốc nữu, có người bảo vệ còn không thích?” Lạc Nam trừng mắt nhìn.

“Không muốn… không muốn!” Đình Manh Manh nhảy vào lòng hắn, ôm lấy cổ Lạc Nam làm nũng:

“Manh Manh cũng muốn Pháp Bảo, càng lợi hại càng tốt!”

“Pháp bảo gì? Nhị Đảo Chủ ngươi đâu có xài Vũ Khí?” Lạc Nam dở khóc dở cười.

Đình Manh Manh nghiêng đầu, hiển nhiên nàng cũng chưa biết mình thích loại Pháp Bảo nào cả.

“Đừng có làm rộn gây phiền toái cho Kim Nhi tiền bối!” Âu Dương Thương Lan một tay xách cổ Đình Manh Manh như xách cổ gà.

Đình Manh Manh mặc kệ đại tỷ, ánh mắt sáng lên nhìn Lạc Nam:

“Manh Manh thích loại Pháp Bảo dùng để nện người, càng thô bạo càng tốt!”

… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 5 tại nguồn: https://truyensexngan.com

Dạ Ám Tinh…

“Gia chủ không xong rồi!”

Thương nghị xong xuôi, gia chủ Lưu gia Lưu Vũ định ở lại Ám Thiên Cung chờ tin tức ở Hải Vực Tinh được thám tử truyền về rồi tiếp tục hành động, thì một thanh âm hớt ha hớt hãi đã vang lên cực kỳ náo động.

Lưu Vũ giật mình, hắn nhận ra âm thanh này chính là của Tứ Trưởng Lão Lưu Gia – Lưu Loạn.

Lưu Loạn xông vào Ám Thiên Cung, bộ dạng cực kỳ gấp rút.

“Có gì chuyện xảy ra? Chẳng phải nói ngươi ở lại trông coi gia tộc hay sao?” Lưu Vũ sắc mặt không dễ nhìn nói.

Lần này đến Dạ Ảnh Tinh cùng mấy người Huyền Dạ Dũng thương nghị, chỉ có một mình Lưu Vũ xuất phát, căn dặn đám trưởng lão ở lại trấn thủ gia tộc.

Lúc này Tứ Trưởng Lão Lưu Loạn không nghe lời hắn chạy đến đây báo tin, nhất định là có chuyện phát sinh rồi.

“Trộm… Dạ Ảnh Tinh chúng ta có trộm, kẻ kia nhân lúc cả hai vị Địa Tôn của Lưu Quang Giới chúng ta vắng mặt đã lén lút vơ vét bảo khố hết rồi!” Lưu Loạn sắc mặt cực kỳ khó coi nói.

“Cái gì?” Lưu Vũ và Quang Thắng sắc mặt đại biến.

Ở Lưu Quang Tinh chỉ có hai nhà Lưu gia và Quang gia, mà gia chủ Quang Gia là Quang Lân đã chết, gia chủ Lưu gia Lưu Vũ lại đang ở Dạ Ám Tinh, nhưng vẫn còn một đám trưởng lão Tiên Tôn canh giữ nha, kẻ nào dám trộm?

“Cái quái gì? Chẳng phải bảo khố của hai nhà chúng ta đều có Trận Pháp và một vị Đại Tôn canh giữ hay sao?” Quang Thắng gấp gáp nói.

Hiện tại Quang Lân không còn, Quang gia người mạnh nhất đã là Quang Thắng, nếu để bị trộm hết tích trữ, như vậy lần này Quang gia tổn thất nặng nề nhất trong các nhà a.

“Kẻ kia thủ đoạn xuất quỷ nhập thần, ra vào hư không như chốn không người, ngay cả trận pháp cũng không ngăn cản được hắn!” Lưu Loạn thở hổn hển:

“Hiện tại toàn thể Tiên Tôn đang vây công hắn, thuộc hạ nhân cơ hội thông qua Truyền Tống Trận báo với gia chủ!”

Vì Lưu Quang Tinh và Dạ Ảnh Tinh có quan hệ thân thiết lại có khoảng cách gần, nên hai tinh cầu từng góp vốn thuê một vị Chiến Trận Sư của Thiên Địa Hội thiết lập Truyền Tống Trận liên thông hai giới, để dễ dàng qua lại.

“Lập tức trở về!” Lưu Vũ sắc mặt âm trầm như muốn rỉ máu kiên quyết nói.

“Ta cũng phải đi, khốn kiếp… là tên nào dám trộm đồ Quang Gia chúng ta?” Quang Thắng hận đến nghiến răng nghiến lợi.

Bất kỳ một cái Thế Lực lớn nào đều có bảo khố để cất chứa vật phẩm, để dễ dàng phân chia cho thành viên trong thế lực khi cần thiết.

Những của cải bên trong bảo khố là tài sản chung mà không phải đồ tư nhân của Gia Chủ, vì thế người cầm đầu thế lực không được mang theo bên người, có giá trị không hề nhỏ.

Nếu lần này bị trộm mất bảo khố, một thời gian sau thiếu thốn tài nguyên tu luyện, Lưu Quang Tinh vốn đã thua kém sẽ càng lép vế Dạ Ảnh Tinh.

Mà một khi lép vế quá nhiều, chỉ sợ trên thế gian này không còn Lưu Quang Tinh nữa.

Tại Tiên giới, để đôi bên hợp tác hữu hảo lâu dài, điều kiện tiên quyết chính là thực lực song phương sàn sàn nhau không chênh lệch quá lớn.

Bằng không nếu ngươi là kẻ yếu, lấy tư cách gì để hợp tác với kẻ mạnh?

Dạ Ảnh Tinh không thôn tính Lưu Quang Tinh mới là chuyện lạ.

Bởi thế mà lúc này Lưu Vũ với Quang Thắng đã như ngồi trên chảo dầu, thân thể lao vọt mà bay, mang theo Lưu Loạn tìm đến Truyền Tống Trận.

“Các vị đạo hữu thông cảm, chúng ta xử lý chuyện cá nhân trước đã!”

Trước khi đi, Lưu Vũ không quên hướng Huyền Dạ Dũng, Ảnh Lão đám người lên tiếng nói.

“Đại sự quan trọng, Lưu gia chủ và Quang Trưởng Lão cẩn thận!” Huyền Dạ Dũng với Ảnh Lão hai mặt nhìn nhau, gật đầu đáp lại.

Mãi đến khi bóng lưng mấy người Lưu Quang Tinh biến mất, Ảnh Lão mới vuốt râu, trầm giọng nói:

“Rốt cuộc đây là thế đạo gì? Có kẻ ngang nhiên trộm đồ của Địa Tiên Giới?”

Hiển nhiên việc Lưu Gia và Quang Gia bị trộm cũng nằm ngoài dự kiến của hắn.

“Có thể khiến một đám trưởng lão của hai nhà thúc thủ vô sách, tên trộm này không phải dạng vừa đâu!” Đại Trưởng Lão Ám Thiên Cung – Ám Lãnh sắc mặt ngưng trọng.

“Ám trưởng lão nói không sai!” Huyền Dạ Dũng gật đầu:

“Lưu Gia và Quang Gia mỗi nhà đều còn đến năm vị Tiên Tôn tọa trấn, vậy mà tên trộm vẫn chỉ mới bị bao vây mà thôi, cực kỳ khó lường!”

“Chúng ta có nên giúp bọn hắn không?” Ám Lãnh ánh mắt lấp lóe hỏi.

“Khi nào bọn hắn nhờ vả thì tính, giúp thì được… nhưng không thể làm miễn phí!” Ảnh Lão cười gằn một tiếng.

Huyền Dạ Dũng với Ám Lãnh đồng tình gật đầu.

Mọi hành động đều phải có cái giá xứng đáng…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253Phần 254Phần 255Phần 256Phần 257Phần 258Phần 259Phần 260Phần 261Phần 262Phần 263Phần 264Phần 265Phần 266Phần 267Phần 268Phần 269Phần 270Phần 271Phần 272Phần 273Phần 274Phần 275Phần 276Phần 277Phần 278Phần 279Phần 280Phần 281Phần 282Phần 283Phần 284Phần 285Phần 286Phần 287Phần 288Phần 289Phần 290Phần 291Phần 292Phần 293Phần 294Phần 295Phần 296Phần 297Phần 298Phần 299Phần 300
Thông tin truyện
Tên truyệnCon đường bá chủ – Quyển 5
Tác giả Akay Hau
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện Sec, Truyện sex dài tập, Truyện xuyên không
Ngày cập nhật12-11-2022 09:56:03
Truyện ngẫu nhiên