Đóng QC
TruyenSexVIP.net > Truyện dâm hiệp > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4

Phần 41
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

– Đâu chỉ là nhìn thấy, chúng ta còn bái đường thành thân…


Tống Thanh Thư cười gượng nói.

– Hả?

Nhậm Ngã Hành thoáng cái giật mình.

– Thái sư phụ là người chứng hôn…

Tống Thanh Thư liền tranh thủ kể văn tắt lại, đương nhiên câu chuyện theo trong miệng hắn, Nhậm Doanh Doanh không phải là bị lừa gạt, mà là tự nguyện cùng hắn bái đường…

Nhậm Ngã Hành trong lòng khó chịu, nghĩ thầm các ngươi bái đường chuyện lớn như vậy, như thế nào lại không mời ta đây người làm phụ thân đến, hơn nữa lại vội vàng như vậy, hôn lễ rõ ràng quá mức đơn sơ rồi.

Tống Thanh Thư liếc qua đoán được suy nghĩ trong lòng của lão, liền giải thích nói:

– Mong rằng nhạc phụ bỏ qua cho, chủ yếu là do lần này bên tiểu tế xảy ra sự tình, chờ cứu phụ thân của tiểu tế trở về, sau đó nhất định sẽ tổ chức một lễ đón rước Doanh Doanh thật là long trọng…

Nhậm Ngã Hành lúc này mới đổi giận thành vui, ngoài miệng lại nói:

– Có Trương chân nhân làm chứng hôn, đó là kiếp trước Doanh Doanh đã tu luyện phúc khí, ha… ha…

Trong lúc Tống Thanh Thư cùng Nhậm Ngã Hành xì xào bàn tán, thì Cưu Ma Trí đang hướng đến thỉnh giáo Trương Tam Phong về vấn đề võ học, Cưu Ma Trí trước giờ tự phụ cuồng vọng về võ công, không đem nhân sĩ trong võ lâm để vào mắt, bất quá Trương Tam Phong uy danh quá lớn, lão không có mười phần nắm chắc, cũng không dám đến khiêu khích Võ Đang, hôm nay có cơ hội tốt có thể thăm dò sâu cạn của đối phương, lão tự nhiên sẽ không bỏ qua. Bởi vậy trên đường đi đều lấy các vấn đề võ học ra hỏi, Trương Tam Phong quả nhiên không hổ là một đại tông sư, đối mặt với đối phương cố ý làm khó dễ một vài vấn đề, chỉ cần vài dăm ba câu đã giải thích rõ ràng rồi, khiến cho Cưu Ma Trí đã kinh sợ lại càng sợ hơn, ý niệm muốn cùng Trương Tam Phong giao thủ mất sạch sành.

Bốn người cứ như vậy đi tới chân núi Tung Sơn, bổn ý Tống Thanh Thư là thừa dịp lúc ban đêm đột nhập điều tra, nhưng Trương Tam Phong không cho phép, lấy địa vị của lão thì không thể làm mất đi thân phận của mình như vậy.

Tống Thanh Thư nghĩ cũng có đạo lý, đành phải quyết định quang minh chính đại lên núi bái sơn, trên đường lên núi, Trương Tam Phong bồi hồi nhớ lại chốn xưa, hơn chín mươi năm trước, sư phụ Giác Viễn đại sư lấy một đôi thùng nước bằng thép, mang Quách Tương cùng mình trốn khỏi Thiếu Lâm (chú thích: Câu chuyện Thâu Hương này Quách Tương không phải là nhi nữ của Quách Tĩnh, chỉ trùng tên trùng họ mà thôi), lúc này quay đầu lại, từng đó đã qua một thế hệ, Trương Tam Phong rất là cảm khái, chậm rãi bước lên núi, cảnh vật núi non như trước kia, thế nhưng Giác Viễn, Quách Tương đã không còn ở nhân gian rồi.

Bốn người tới một cái đình nhỏ bằng tranh dùng để nghỉ chân, vừa lúc có hai tên tăng nhân còn trẻ đang trò chuyện đi tới, Trương Tam Phong tiến lên nói:

– Xin làm phiền vào trong thông báo, Võ Đang Trương Tam Phong cầu kiến Phương Trượng đại sư.

Hai gã tăng nhân nghe được tên Trương Tam Phong, lắp bắp kinh hãi, ngưng mắt nhìn lão dò xét, chỉ thấy thân hình lão cao lớn dị thường, râu tóc trắng xóa như bạc, trên mặt hồng nhuận phơn phớt bóng loáng, nụ cười tủm tỉm rất là dễ thân, một kiện vải xanh đạo bào nhưng lại cũ kỹ hoen màu, hai tăng nhân nghĩ thầm: “Trương Tam Phong là đại tông sư phái Võ Đang, mà phái Võ Đang cùng phái Thiếu Lâm từ trước đến nay bất hòa, chẳng lẽ là sắp sửa sinh sự đánh nhau tới rồi sao?”

Bất quá nhìn thấy ba người đi theo Trương Tam Phong có diện mạo bất phàm, nhìn qua cũng biết không phải là hạng người bình thường, thấy tầm mắt ba người kia nhìn qua, hai gã tăng nhân chợt cảm thấy một làn áp lực vô hình truyền đến, lắp bắp:

– Thật đây là… Võ Đang Trương… Trương chân nhân?

Trương Tam Phong cười nói:

– Không dám giả mạo…

Tên tăng nhân nghe lời nói của lão không có trang nghiêm khí khái của một nhất phái tông sư, có chút không tin, bất quá không dám hỏi lại, đành phải chuyển hướng ba người Tống Thanh Thư:

– Xin hỏi mấy vị cao danh.

Ba người Tống Thanh Thư từng người nói ra thân phận tính danh, hai gã tăng nhân trợn tròn mắt, bọn họ cả đời này bình thường thì một đại nhân vật như vậy cũng đừng mong có cơ hội gặp mặt, nào ngờ thoáng cái gặp được cả bốn.

Hai gã tăng nhân liếc nhau, mặc dù có chút hoài nghi, nhưng khí độ biểu hiện ra ngoài của đối phương, khiến cho bọn họ không dám sơ suất, vội vàng chạy như bay bước trở về chùa thông báo.

Nghe được Trương Tam Phong đích thân tới, đi theo còn có Kim Xà vương Tống Thanh Thư, Nhật Nguyệt thần giáo giáo chủ Nhậm Ngã Hành, Đại Luân Minh Vương Cưu Ma Trí, mấy người ai cũng đều là cao thủ trên cao cấp nhất trên giang hồ, toàn bộ Thiếu Lâm Tự thoáng cái chấn động, tiếng chuông liền vang vọng trên phạm vi vài dặm chùa miểu, một bên triệu tập toàn bộ tăng lữ đến bảo điện Đại Hùng tập hợp chuẩn bị bất cứ tình huống nào xảy ra, một bên phái người đi mời Tả chưởng môn phái Tung Sơn, phương trượng Huyền Từ mang theo các cao tăng chữ lót Huyền, Không, Phương bước ra nghênh đón.

Trên đường đi Huyền Từ cùng các cao tăng trong chùa thương nghị nói:

– Trương Tam Phong tu vi trăm tuổi, võ công sâu không lường được, trên đời có ai là địch thủ của lão đây? Lão lần này đến đây, hơn nữa đi theo lại có Tống Thanh Thư cùng Nhậm Ngã Hành, một là nhân vật tài nghệ trấn áp thiên hạ anh hùng trên đại hội Kim Xà, một là giáo chủ Ma giáo, với công phu Hấp Tinh Đại Pháp vượt bậc võ lâm, mặt khác còn có Cưu Ma Trí, tuy rằng danh không nổi bật bằng, võ công cũng không kém chút nào, nhưng lại cũng cùng đường với bọn họ. Nhiều cao thủ như vậy cùng nhau đến đây Thiếu Lâm, nói không chừng không phải là ý tốt, có thể sinh tồn của Thiếu Lâm là trận đấu này, cho dù chúng ta không phải là đối thủ bọn họ, thì toàn bộ hòa thượng của Thiếu Lâm Tự cũng phải một loạt mà lên, chết sống gì cũng phải bảo vệ danh dự nghìn năm Thiếu Lâm Tự.

Các tăng lữ đều gật đầu, cùng đáp:

– Thề cùng Thiếu Lâm tồn vong.

Cũng không lâu lắm, khi nhìn thấy bốn người Trương Tam Phong, Huyền Từ âm thầm kêu khổ: “Vốn đang hy vọng chỉ là mấy kẻ ngông cuồng giả dạng đến trêu đùa hí lộng Thiếu Lâm, không ngờ tới quả thực là bọn họ đã đến.”

Tình thế cực kỳ nghiêm trọng trước mặt, Huyền Từ chỉnh đốn tâm tình, mang theo các sư huynh đệ, cùng với mười trưởng lão viện Đạt Ma đến nghênh đón tiếp lấy.

– Bần tăng Huyền Từ, ra mắt mấy vị.

Huyền Từ chắp tay trước ngực làm lễ.

Trương Tam Phong thấy hai mắt Huyền Từ thần quang nội liễm, hiển nhiên một thân tu vi cực kỳ cao thâm, cũng cảm thán, Huyền Từ đại sư cùng chùa Thanh Lương trên Thần Sơn được người xưng là La Hán Hàng Long Phục Hổ, Thiếu Lâm nghìn năm tích lũy, quả nhiên danh bất hư truyền.

Tống Thanh Thư thì đánh giá vẻ mặt chính khí lão hòa thượng trước mắt này, âm thầm bĩu môi: “Lão có thể giấu giếm được người trong thiên hạ, nhưng làm thế nào có thể lừa gạt được ta? Năm xưa ngươi giới, cùng Diệp nhị nương sinh hạ một hài tử thì thôi, sau đó đối với mẫu tử Diệp nhị nương chẳng quan tâm đến, mặc kệ để cho Diệp nhị nương làm hại võ lâm, đồng thời ngồi nhìn những bằng hữu từng người chết oan chết uổng, cũng vì không chịu nói ra thân phận của đại ca dẫn đầu, quả nhiên là một kẻ làm vẻ cao tăng đạo mạo, hắn rõ ràng cái bí mật này có giá trị lợi dụng vô cùng, nhưng bây giờ vẫn chưa phải là thời điểm vạch trần.”

Trương Tam Phong đương nhiên không biết về tất các chuyện này, khom mình hành lễ, nói ra:

– Làm phiền Phương Trượng cùng chúng vị đại sư ra nghênh đón, thật là thất lễ…

Tống Thanh Thư đám người mặc dù có chút khó chịu, cũng chỉ có thể cùng theo hành lễ.

Nhậm Ngã Hành trong lòng hừ lạnh: “Bổn tọa tung hoành giang hồ, mấy tên xú hòa thượng này chả đáng cho ta thi lễ…”

Cưu Ma Trí thì suy nghĩ: “Nghe đồn cao thủ Thiếu Lâm nhiều như mây, những người trước mắt này võ công mặc dù không tệ, nhưng không có một ai là đối thủ của ta… hừ… nếu không phải vì nể mặt mũi Trương chân nhân mà ta phải cúi đầu chào, đợi lát nữa làm nhục các ngươi một phen…”

Huyền Từ chắp tay trước ngực hành lễ, hỏi:

– Trương chân nhân cùng mấy vị từ xa tới đây làm bần tăng rất bất ngờ, không biết có việc gì căn dặn?

Trương Tam Phong nói:

– Bần đạo có một chuyện muốn hỏi…

Huyền Từ nói:

– Chư vị mời ngồi, mời ngồi.

Trương Tam Phong vào trong đình ngồi vào chỗ của mình, có tăng nhân dâng trà đến.

Nhậm Ngã Hành trong lòng tức giận, thấy thế cười lạnh nói:

– Ba người chúng ta thì thôi không nói, trong giang hồ mặc dù có chút danh, nhưng so với Trương chân nhân thì bất quá chỉ là ánh sáng đom đóm, nhưng Trương chân nhân dầu gì cũng là nhất phái tông sư, so với các ngươi cũng là bậc tiền bối, tại sao không mời tiến vào trong tự, mà lại tiếp đãi Trương chân nhân tại lưng chừng núi như thế này? Cho là đối đãi với khách nhân bình thường, thì cũng đã không có lễ phép chu toàn rồi…

Song phương vốn là đang kiêng kỵ thăm dò lẫn nhau, Nhậm Ngã Hành nói vừa xong, tăng nhân Thiếu Lâm liền biến sắc, trong không gian lập tức căng thẳng lên…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253
Thông tin truyện
Tên truyệnCao thủ kiếm hiệp – Quyển 4
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật19-01-2023 15:40:59
Truyện ngẫu nhiên
Ngã ba đường (Update phần 13)
Mấy chị chung trọ (Update phần 2)
Chuyện đời tự kể (Update phần 33)