Đóng QC
TruyenSexVIP.net > Truyện dâm hiệp > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4

Phần 182
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Lúc này tại trong vương phủ Hải Lăng, Hoàn Nhan Lượng vẻ mặt nghi hoặc nhìn Hoàng Nhan Bình:


– Tỷ phu của ngươi đêm hôm qua không có ở chỗ này…

– Thật không?

Hoàn Nhan Bình nghi ngờ hỏi.

– Ta lừa gạt ngươi làm gì.

Hoàn Nhan Lượng cười, đồng thời ánh mắt âm thầm quan sát nữ nhân duyên dáng yêu kiều trước mắt, mình trước kia vẫn xem nhẹ vị cô nương này bên cạnh Ca Bích, bờ eo thon với đôi chân dài, sờ tới sờ lui chắc chắn là rất dễ chịu lợi hại, đã vậy đôi bầu vú này với cái mông săn chắc gọn gàng chứ chưa có mọng nước như Ca Bích, một ngày nào đó nhất định phải đem nàng và Ca Bích thả chung trên một giường, thử qua hương vị thân thể của một đôi tỷ muội này…

Nghĩ đi nghĩ lại, Hoàn Nhan Lượng liền có cảm giác từ dưới bụng liền dâng lên một đoàn nhiệt hỏa, cây côn thịt liền cũng cứng rắn như sắt.

“Chẳng lẽ là tên hỗn đản kia gạt ta?” Hoàn Nhan Bình lẩm bẩm, vừa ngẩng đầu liền đụng vào ánh mắt Hoàn Nhan Lượng đang nhìn chằm chằm vào bên dưới hạ thể của mình, nhất thời cảm thấy toàn thân khó chịu…

– Nếu tỷ phu không ở nơi này, vậy ta đi trước.

Nói xong nàng cũng mặc kệ Hoàn Nhan Lượng có phản ứng gì, quay người liền đi.

Hoàn Nhan Lượng ở phía sau nhìn qua cái mông cong lên của nàng tràn ngập sức sống, dáng dấp yểu điệu, hai bờ mông săn chắc bãi động rất nhỏ, trong lòng càng là tán thưởng, liền đi theo sau tiễn đưa nàng xuất phủ.

Tống Thanh Thư vừa lúc đi vào Hải Lăng Vương phủ, thì đụng phải khi Hoàn Nhan Bình rời đi, đang suy nghĩ thì lại bị Hoàn Nhan Lượng đang theo ra tiễn khách nhìn thấy.

– Đường Quát huynh!

Hoàn Nhan Lượng thanh âm không nhỏ, liền hấp dẫn sự chú ý của Hoàn Nhan Bình, nàng quay đầu nhìn thấy bộ dáng Tống Thanh Thư, hai mắt nhất thời lộ ra vừa sợ hãi lẫn vui mừng.

… Bạn đang đọc truyện Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4 tại nguồn: https://truyensexvip.net

– Tỷ phu!

Hoàn Nhan Bình giờ phút này trong lòng ủy khuất, sợ hãi, cao hứng… các loại tình cảm phức tạp đều bạo phát ra, một đường chạy vội vọt tới, đem đầu chôn ở trong lồng ngực Tống Thanh Thư nghẹn ngào…

Một bên Hoàn Nhan Lượng nhìn thấy tròng mắt hơi híp lại, nhìn thần sắc của Hoàn Nhan Bình cùng Đường Quát Biện thân mật như vậy, rõ ràng đã vượt qua quan hệ di tử và tỷ phu, chẳng lẽ giữa bọn họ đã lên giường với nhau?

Hoàn Nhan Lượng suy tính sẽ cho người điều tra thêm về bọn họ: Hắc hắc, khó trách Đường Quát Biện dám bỏ được thê tử quốc sắc thiên hương của mình, lấy ra cùng ta trao đổi thê tử, thì ra sớm đã thông đồng với tiểu di tử của mình… Hừ, dạng diễm phúc này ta há có thể để cho ngươi Đường Quát Biện độc hưởng, sớm hay muộn cũng có một ngày bản vương sẽ đem đôi hoa tỷ muội này thu vào trong tay.

– Bình nhi… muội làm sao?

Thấy thân thể nàng run lên nhè nhẹ, Tống Thanh Thư biết chuyện trước đó phát sinh đối với nàng là quá bị đã kích, nên ôn nhu an ủi.

– Tỷ phu… muội thật là sợ.

Hoàn Nhan Bình hai tay một mực ôm chầm hắn, một khắc cũng không muốn buông ra.

Tống Thanh Thư xấu hổ cười:

– Bình nhi, Hải Lăng vương còn đang ở bên cạnh đây này.

– Um…

Hoàn Nhan Bình lúc này mới nhận ra, liền buông tay ra, lúc ngẩng đầu lên thì thấy yết hầu của Hoàn Nhan Lượng đang nuốt nước miếng xuống.

– Tỷ phu, muội có vài lời muốn nói cùng huynh.

Hoàn Nhan Lượng tuy quyền cao chức trọng, nhưng Hoàn Nhan Bình thân là công chúa, nên nàng cũng không phải quá để vào mắt, chỉ lo lôi kéo Tống Thanh Thư…

Tống Thanh Thư biết nàng có thể là muốn nói với mình chuyện vừa xảy kia, vội vàng cùng Hoàn Nhan Lượng tạ lỗi nói:

– Vương gia xin thứ tội…

– Không sao, các ngươi cứ chậm rãi, bản vương vào trước đây.

Hoàn Nhan Lượng vừa đi mấy bước, đột nhiên xoay người lại…

– Bên trong phủ thượng bản vương đã chuẩn bị, lát nữa Điền huynh hay vào cùng một chỗ ăn đi, thuận tiện để chúng ta bàn luận lại chuyện lần trước kia.

Nói xong hắn liến nháy mắt ra hiệu với Tống Thanh Thư.

– Um… tốt.

Tống Thanh Thư cười lạnh, Hoàn Nhan Lượng thật sự là tặc tâm bất tử, lúc đầu ta cũng có ý buông tha thê tử của ngươi, nhưng ngươi đã vội vã muốn hiến thê tử mình, thì đừng có trách ta.

Chờ Hoàn Nhan Lượng vào trong xong, Hoàn Nhan Bình nghi ngờ liếc nhìn hắn:

– Tỷ phu, trong khoảng thời gian này tại sao huynh lại cùng hắn đi lại gần như vậy.

– Chuyện… đại nhân… muội còn bé không hiểu đâu.

Tống Thanh Thư xoa xoa tóc nàng, làm cho Hoàn Nhan Bình hờn dỗi:

– Tỷ phu sao lại cho là muội không hiểu chứ! Đêm đó huynh… huynh cũng đã có… sờ qua, muội… muội có chỗ nào là bé đâu…

Càng về sau, giọng nói càng thấp, bên trên mặt hiện lên hai đóa mây đỏ.

Tống Thanh Thư trong lòng mềm nhũn, duỗi tay ra liền đem nàng ôm vào trong ngực, cứ việc Hoàn Nhan Bình rất ưa thích cái cảm giác được tỷ phu ôm, bất quá dù sao cũng là tại trước mặt Hải Lăng Vương phủ, hai người bọn nếu là bị người khác nhìn thấy, thì sẽ chọc tới phiền phức.

– Tỷ phu, có người trong phủ đấy.

Hoàn Nhan Bình vội vàng đẩy Tống Thanh Thư ra, lần trước hoan ái trong khe núi về sau, bời vì vô pháp đối mặt với tỷ tỷ mình, nàng mấy ngày qua một mực tránh ở trong cung, không có đi ra ngoài gặp hắn, chi tình đầy ngập tương tư sớm đã nồng đậm, đã vậy bên dưới hạ thể đã nếm trái ngọt, gần đây mẫn cảm cứ hay ngưa ngáy tựa như khát khao thèm muốn, vì thế tâm tư của nàng lúc này đã bị đánh nát.

– Không phải là muội có lời muốn cùng ta nói sao?

Tống Thanh Thư thấy thần sắc nàng biến ảo chập chờn, thì biết được lúc này tâm tư của nàng vẫn còn bình ổn xuống tới, nếu nàng nhất thời xúc động, thì trời mới biết sẽ náo ra chuyện gì…

– Tỷ phu…

Hoàn Nhan Bình nhìn qua đôi mắt trong sáng của Tống Thanh Thư, đột nhiên cảm thấy cổ họng hơi nghèn nghẹn, chính mình có thể giúp cho hắn được cái gì đâu? Tỷ phu yêu tỷ tỷ như vậy, nếu biết tỷ tỷ đã làm ra chuyện có lỗi với hắn, thì phải bị bao lớn đả kích a? Huống chi tên ác ma kia đã từng nói qua, nếu như mình tiết lộ ra lời, thì liền sẽ giết tỷ phu.

– Bình nhi?

Tống Thanh Thư nhẹ nhàng lung lay bả vai nàng.

– Không có gì, muội giờ chính là đang… muốn tỷ phu.

Hai người lúc này đã đi tới phụ cận một nơi hẻo lánh phía ngọn giả sơn, Hoàn Nhan Bình thấy không có ai, nên không còn có cố kỵ, cả thân thể lập tức đầu nhập vào Tống Thanh Thư ôm ấp, ôm chặt lấy hắn, trong lúc hắn còn không có kịp phản ứng lúc liền nhón chân lên, đưa lên bờ môi thơm ngọt.

“Từ nay về sau ta nhất định phải đối với tỷ phu càng tốt hơn, để bù đắp lại chuyện tỷ tỷ kia.” Hoàn Nhan Bình trong lòng âm thầm tự hứa.

Tống Thanh Thư có chút trở tay không kịp, được một cô nương toàn tâm toàn ý thương yêu, cái cảm giác thực sự là tốt, dù là biết nàng yêu thích không phải là chân chính mình.

Trong lòng hắn dâng lên thương yêu, đầu lưỡi liền đẩy ra hàm răng ngọc, đưa ra đầu lưỡi ra đầu lưỡi khéo léo luồn vào trong môi đỏ hút vào trong miệng lưỡi nàng, đại lực vừa hút, vừa quấy lên trong cái miệng nhỏ nhắn, Hoàn Nhan Bình vô cùng sung sướng rên rỉ một tiếng, tùy ý Tống Thanh Thư muốn làm gì thì làm, chỉ trong chốc lát, toàn thân nàng lửa nóng, trong đầu đã điên cuồng, chỉ cảm thấy hai đầu lưỡi cùng dây dưa một chỗ, bên dưới hạ thể nàng cuồn cuộn không ngừng tỏa nhiệt, hai mắt Hoàn Nhan Bình khép kín, lại “Um…” một tiếng, Tống Thanh Thư tay phải tại trên bụng dưới nàng vuốt ve khi nghe tiếng rên rỉ của nàng, Tống Thanh Thư tiếp theo dời đi mục tiêu.

Tay trái của hắn chậm rãi duỗi vào bên trong quần của nàng, ngón tay sờ nhẹ bên trong cái tiểu nội khố, đã làm thân thể yêu kiều Hoàng Nhan Bình chấn động, không nghĩ tới hắn lại dám làm bại hoại dám làm như thế ngay trước sân của Hải Lăng vương phủ, nhưng cái cảm giác vụng trộm làm cho nàng có loại cảm giác tê dại thẳng thấu đáy long, chỉ trơ mắt nhìn xem bàn tay của hắn đưa vào bên trong hạ thể của mình vuốt ve… Thực tế Hoàng Nhan Bình so với lúc trước khi cùng hoan ái với hắn, thì giờ thân thể đã nhạy cảm hơn rất nhiều, giây khắc này nàng phảng phất đói khát khó nhịn, Hoàng Nhan Bình không tự chủ được lại “Um…”nhẹ phát ra.

Lúc này ngón trỏ cùng ngón giữa của Tống Thanh Thư tách ra hai mảnh phấn hồng màu mỡ mép ngoài, ngón giữa tại trong khe nứt âm hộ tìm đến nguồn suối vô cùng khoái hoạt kia, nhẹ nhàng xoa nắn, Hoàng Nhan Bình biết mình hiện tại bộ dáng thật là cảm thấy khó xử, nhưng dục hỏa chính là như vậy, không dậy nổi thì thôi, môt khi bị chọn lấy dâng lên thì không thể vãn hồi, đã vậy Hoàng Nhan Bình chưa phải là phụ nhân thành thục, nên tính dục cùng một chỗ càng là khó có thể nhẫn nại chịu được.

Tống Thanh Thư dùng thủ pháp, ngón tay tại bên trong âm động của Hoàng Nhan Bình không ngừng động đậy khều móc lấy, xúc tua một mảnh nóng rực ấm nhuận, nói không nên lời thoải mái, chọc cho Hoàng Nhan Bình dục hỏa bay lên, bên dưới hạ thể bị xích mích cọ xát, mé trên ngực hai đầu núm vú cũng đã sung huyết cương cứng lên, ngón tay của hắn cũng không chịu tạm dừng, theo hô hấp của nàng càng lúc càng dồn dập không ngừng cổ động thêm động tác của hắn…

Rất nhanh, âm dịch của Hoàng Nhan Bình đã ẩm ướt bên trong hành lang chặt khít âm đạo, theo lần lượt ngón tay của Tống Thanh Thư rút ra đút vào, sâu trong hành lang âm động bừng lên, chất lỏng âm dịch theo từ khe hở ngón tay của hắn chảy ra thấm vào cái tiểu nội khố.

– Um… um…

Từng đợt khoái cảm lạ lẫm kích thích Hoàng Nhan Bình nhẹ giọng rên rỉ, mà lúc này Hoàng Nhan Bình đã toàn tâm toàn ý truy tìm lấy cái cực lạc đỉnh phong kia, bất chợt cảnh tượng nam nhân kia cùng tỷ tỷ ân ái triền miên dây dưa cùng một chỗ hiện lên trong đầu của Hoàng Nhan Bình, khiến cho tính dục của nàng càng thêm cao vút.

Hai đầu núm vú cũng cứng rắn bất khuất nhếch lên, cặp bắp đùi thon dài theo khoái cảm mở ra mà biên độ hơi lớn, một cỗ khát vọng khoái cảm rốt cục đánh úp, gò mu của Hoàng Nhan Bình không ngừng hướng lên đỉnh động như muốn ngón tay của Tống Thanh Thư càng thêm đâm sâu vào bên trong hoa tâm để gãi ngứa nhiệt hỏa đang dồn nén sắp sửa bung ra, cái miệng nhỏ nhắn hơi hé mở ra bởi vì kịch liệt khoái cảm, theo từ sâu trong hoa tâm của nàng, đã chịu không nổi, âm tinh bất chợt phun trào ra, chảy ra làm thấm ướt một phần đáy của cái tiểu nội khố…

– Á… um…

Hoàng Nhan Bình rốt cục phát ra một tiếng kéo dài rên rỉ.

Một lúc sau khuôn mặt Hoàn Nhan Bình đỏ như quả táo chín, đôi mắt lóng lánh lộng lẫy mê người…

Nơi này không thể ở lâu, cho nên dù muốn ngay lập tức đè Hoàng Nhan Bình ra để rong ruổi cày cấy, nhưng Tống Thanh Thư không dám làm càn thêm nữa.

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253
Thông tin truyện
Tên truyệnCao thủ kiếm hiệp – Quyển 4
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật19-01-2023 15:40:59
Truyện ngẫu nhiên
Cơn mưa vội (Update phần 27)
Ngọc – Phú (Update phần 24)
Gái điếm (Update phần 6)