Đóng QC
TruyenSexVIP.net > Truyện dâm hiệp > Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4

Cao thủ kiếm hiệp – Quyển 4

Phần 104
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv.me, các bạn nhớ tên miền mới để tiện truy cập nhé!

Hoàng Dung còn chưa kịp hiểu ý tứ lời nói bên trong của hắn, thì Âu Dương Phong cùng Mộ Dung Bác hai người đã đuổi theo kịp cũng không có vội vàng xông lên, ngược lại là đứng cách đó mấy trượng, chặn đường quay lại thoái lui của Tống Thanh Thư và Hoàng Dung.


– Haha… ngươi đã không còn đường có thể trốn, chuyện cho tới bây giờ, chỉ cần ngươi đem Hoàng Dung giao ra, lão phu có thể bảo đảm ngươi không bị làm sao…

Truy đuổi lâu như vậy, Âu Dương Phong cũng nhìn ra hô hấp Tống Thanh Thư bây giờ đã quá yếu ớt, tuyệt đối vô pháp ngăn trở chính mình liên thủ với Mộ Dung Bác, dù sao lão cùng Tống Thanh Thư cũng có một đoạn giao tình, hai người sở dĩ xung đột, nguyên nhân duy nhất cũng chỉ là vì Hoàng Dung, một người cừu hận phải trả để thống khoái, một người thì lúc nào cũng bảo hộ nàng, cả Tống Thanh Thư và Âu Dương Phong đều rõ ràng về điểm này chứ giữa hai người không có xung đột cừu hận gì cả, cho nên Tống Thanh Thư cũng không trách qua Âu Dương Phong, Âu Dương Phong cũng tương tự không có hướng đến Hoàn Nhan Lượng tiết lộ thân phận của Tống Thanh Thư.

Một bên Mộ Dung Bác khẽ nhíu mày, nghĩ thầm vừa rồi người này đã đắc tội với Hoàn Nhan Lượng đến mức như vậy, nếu quả thật rơi xuống vào trong tay, thì Hoàn Nhan Lượng làm thế nào có thể lưu lại tính mạng của hắn? Cho nên Âu Dương Phong mới nói như vậy, chẳng lẽ là vì để tan rã đấu chí của đối phương?

Mộ Dung Bác tìm lời hợp tình hợp lý tự giải thích, nhưng lão lại làm sao biết được, lời này của Âu Dương Phong là phát ra thực lòng.

– Đa tạ Âu Dương tiên sinh hảo ý, bất quá ta cùng Quách phu nhân hữu duyên, nên đâu thể nào thấy chết mà không cứu.

Tống Thanh lắc đầu.

– Trên đầu chữ sắc có cây đao, ngươi có tiền đồ, làm gì lãng phí ở trên người của một nữ nhân đã có trượng phu?

Âu Dương Phong cũng nhìn ra giữa hai người thân mật dị thường, tuy nhiên Hoàng Dung xưa nay giữ mình trong sạch, cho nên lão vẫn không có nghĩ tới hai người đã sớm vượt qua lễ pháp gần gũi xác thịt, nếu lão biết rằng thậm chí Hoàng Dung còn để cho Tống Thanh Thư giao hoan trước mặt Quách Tĩnh thì không biết lão sẽ có suy nghĩ gì, nhưng rất tiếc là lão không hề thấy được, cho nên cứ cho là Tống Thanh Thư bị sắc đẹp của Hoàng Dung là cho u mê tâm trí, vừa nghĩ tới năm xưa Âu Dương Khắc cũng là bị Hoàng Dung mê hoặc đến thần hồn điên đảo mà tối hậu mất mạng, Âu Dương Phong sắc mặt càng không tốt nhìn.

“Nữ nhân đã có trượng phu…” câu nói này giống như từng mũi đao cắm vào ở trong lòng Hoàng Dung, sắc mặt nàng liền tái nhợt vô cùng, Tống Thanh Thư vỗ nhè nhẹ trên đầu vai nàng, một bên lớn tiếng nói:

– Âu Dương tiên sinh lời nói đó sai rồi, Quách phu nhân tập hợp chung linh dục tú vào một thân, là tiên tử giữa trần thế hiếm có, làm sao so được với những phụ nhân tầm thường chứ…

Bị một tên tiểu tử trẻ tuổi như vậy tán thưởng, Hoàng Dung không tránh khỏi ngượng ngùng vô cùng, nàng lặng lẽ ngắm liếc nhìn bên mặt Tống Thanh Thư một chút, nghĩ thầm hắn luôn biết cách lấy lòng niềm vui nữ nhân như thế, khó trách bên người của hắn lại có nhiều hồng nhan tri kỷ như vậy.

Một hồi vỗ tay truyền đến, Hoàn Nhan Lượng vừa đến thì nghe được Tống Thanh đánh giá Hoàng Dung, liền khen:

– Lần này ngôn luận của ngươi rất đúng với tâm ý của bổn vương, nếu ngươi không có cùng ta đối nghịch thì có thể sẽ là bằng hữu, bổn vương thật sự là muốn cùng ngươi nâng cốc ngôn hoan.

– Miễn đi…

Tống Thanh khoát tay…

– Ai cùng loại người như ngươi kết giao bằng hữu, ai làm bằng hữu với ngươi thì thê tử của mình đều gặp nguy hiểm, nghe nói vương gia có đặc thù đam mê về phương diện thê tử của người, ta cũng không muốn bản thân mình lâm vào làm nạn nhân.

Nghe được Tống Thanh nói móc Hoàn Nhan Lượng, Hoàng Dung trợn mắt trừng hắn một cái, trong lòng oán hận: “Nói như là thật vậy, làm như ngươi không có cái loại đặc thù ham mê thê tử của người sao?”

Hoàn Nhan Lượng giận dữ:

– Ta cho ngươi mặt mũi mà không muốn, người đâu, đem tên cuồng đồ này băm thành thịt vụn cho ta.

– Bẩm vâng…

Cứ việc trước đó Tống Thanh Thư sử xuất công phu kinh hãi thế tục, nhưng Hoàn Nhan Lượng trị quân nghiêm cẩn, cho nên những tên thị vệ cho dù trong lòng có vài ba ba phần sợ hãi, nhưng vẫn kiên định chấp hành chỉ lệnh, liệt xuất trận hình chậm rãi hướng đến hai người ép tới…

– Đáng tiếc ý muốn của ngươi không cách nào thực hiện.

Tống Thanh mỉm cười, từ một tảng đá phụ cận dưới chân, móc ra một vật.

– Phong tranh (cánh diều)?

Thấy rõ hình dáng đồ vật trong tay của hắn, Hoàng Dung giật mình hỏi.

– Cái này không gọi là phong tranh, mà gọi cánh lượn.

Tống Thanh cải chính.

– Cánh lượn?

Hoàng Dung không hiểu ra sao, nàng cho tới bây giờ chưa từng nghe nói qua loại đồ vật này.

Một bên Hoàn Nhan Lượng lại cười như điên:

– Chẳng lẽ ngươi định dùng phong tranh này để bay xuống vách núi sao a? Ha – Ha, thật sự là làm trò cười cho thiên hạ, phong tranh có thể tiếp nhận trọng lượng của hai người à? Ngay cả tiểu hài tử cũng đều biết là không thể! Ha ha ha…

– Không hiểu biết, thật là đáng sợ…

Tống Thanh khinh thường bĩu môi, lập tức quay đầu nhìn lấy Hoàng Dung…

– Phu nhân có tin ta hay không?

Thực ra lúc này Hoàng Dung thầm nghĩ Hoàn Nhan Lượng nói cũng không sai, tuy nhiên vừa nhìn thấy ánh mắt tự tin của Tống Thanh Thư, nàng liền gật đầu:

– Tin tưởng…

– Vậy thì tốt, nắm chặt…

Tống Thanh nắm lấy hai tay Hoàng Dung giữ tại bên trên giá ba chân của cánh lượn, sau đó liền từ bên cạnh một chỗ dốc đứng vách núi lao xuống…

– A… a…

Gặp Tống Thanh kéo mình cùng nhảy xuống vực thẳm, Hoàng Dung bị dọa đến nhắm mắt hét ầm lên.

– Này… này… Phu nhân thét to làm tai ta muốn điếc, phu nhân đường đường là một bang chủ Cái Bang, phản ứng làm sao mà thiện nhu như vậy chứ?

Lúc này bên tai của Hoàng Dung đột nhiên truyền tới một thanh âm quen thuộc.

Hoàng Dung nơm nớp lo sợ lúc này mới mở to mắt, phát hiện mình chẳng những không có rớt xuống vách núi, ngược lại đang bình ổn bay lượn trên không trung, cả người lập tức kinh ngạc đến ngây người:

– Cái này… cái này…

– Có phải hay không bây giờ cảm thấy ta oai phong vĩ ngạn hơn trước rất nhiều? Có phải hay không là muốn hỏi ta như thế nào mà làm được?

Tống Thanh Thư đắc ý liếc nhìn nàng một cái.

Hoàng Dung đúng là đang định hỏi hắn như thế, tuy nhiên lúc bị hắn nói ra như vậy, nàng linh cơ nhất động, liền hỏi một vấn đề khác:

– Thiện Nhu là ai vậy?

… Bạn đang đọc truyện sex tại web: https://truyensexvip.net

Tống Thanh Thư hô hấp cứng lại, buồn bực nói:

– Phu nhân không xuất bài theo lẽ thường được sao a…

Hoàng Dung trong ánh mắt hiện lên giảo hoạt chi ý:

– Nghe qua danh tự chắc hẳn là tên của một nữ nhân, ngươi không sợ ta nói cho Chu cô nương, Cửu công chúa các nàng biết sao a?

– Đến lúc đó phu nhân nói xong, nói không chừng các ngươi cũng đã trở thành tỷ muội với nhau rồi.

Tống Thanh Thư cười nói.

– Vô sỉ…

Hoàng Dung đỏ mặt xì một cái, nhưng lại không có tức giận.

Tống Thanh Thư lúc này mới quay đầu nhìn về phía bọn người Hoàn Nhan Lượng bên vách núi, cười ha ha lớn tiếng nói:

– Vương gia bố trí xuống thiên la địa võng cũng chỉ tầm thường như thế này sao?

Một bên vừa nói vừa đắc ý tại bên trên khuôn mặt Hoàng Dung hôn lên một cái, khiến cho Hoàn Nhan Lượng nhìn thấy được, đôi mắt trợn lên muốn rách, còn Âu Dương Phong đồng dạng cũng trợn mắt hốc mồm: “Hắn thân mật Hoàng Dung đến mức như vậy, hơn nữa nhìn thấy phản ứng của Hoàng Dung này tựa hồ cũng không có tức giận gì…”

Âu Dương Phong dần dần đổi giận thành vui, sắc mặt hiện ra ý cười cổ quái, tuy lần này lại để Hoàng Dung chạy mất, tuy nhiên giải dược nàng lấy được chính là đồ giả, Quách Tĩnh uống vào chắc chắn sẽ bị mất mạng tại chỗ, về phần xú nha đầu Hoàng Dung này, có lẽ đã cùng Tống Thanh Thư phát sinh ra cái gì rồi… Xem ra lần trước tại trong hang động ở Kim Xà Doanh ta chỉ là vô tâm cắm liễu, ngờ đâu liễu lại mọc thành rừng a…

Vừa nghĩ tới phu phụ đại cừu nhân Quách Tĩnh, Hoàng Dung… Người thì chết, kẻ thì thất tiết, Âu Dương Phong liền có cảm giác phiền muộn của mình mười mấy năm qua quét sạch sành sanh, lão hận không thể thét dài một trận thống khoái, tuy nhiên lúc nhìn thấy khuôn mặt Hoàn Nhan Lượng sạm đen lại, lão sáng suốt không có hưng phấn mà nhận lấy rủi ro.

Đó là mọi người không nhìn thấy vì hắn đã lấy thân mình che khuất phần bên dưới hạ thể của Hoàng Dung, một tay của hắn duỗi xuống xoa nắn bên trên cái âm hộ của nàng, Hoàng Dung thì không ngờ tới Tống Thanh Thư ngay trước mắt nhiều người như vậy lại vừa hôn lên mặt vừa sờ soạng bên dưới thân mình, vừa thẹn vừa giận:

– Ngươi làm sao có thể làm như vậy chứ…

Tống Thanh Thư tiến đến nàng bên tai nhỏ giọng nói vài lời:

– Ngay cả cái kia cũng đã đều cắm vào bên trong, giờ chỉ sờ soạng bên ngoài mà cũng không thể được sao?

Hoàng Dung cũng đã dần dần quen với ngôn từ lớn mật đầy khiêu khích của hắn rồi, sẵng giọng nói:

– Ngươi đã đáp ứng với ta, không ở trước mặt người ngoài làm bại lộ quan hệ của chúng ta…

Tống Thanh Thư xem thường nói:

– Dù sao ta mang theo mặt nạ, không người nào biết đến ta là ai, cái cơ hội từ trên không trung nhìn xuống cảnh vật bên dưới cũng không có nhiều, phu nhân chi bằng hãy trân quý thời gian mà hảo hảo thưởng thức một chút.

Hoàng Dung còn muốn nói cái gì, bị hắn một nhắc nhở như vậy, nên mới chú ý tới cảnh đẹp phía dưới, có thể là do lăng không phi hành kinh lịch như thế này nàng chưa từng có trải qua, nên lực chú ý của nàng rất nhanh liền bị phong cảnh này hấp dẫn.

“Năm xưa ở Tây Vực, Tĩnh ca ca cũng là nắm lấy da trâu mang theo quân binh từ trên trời giáng xuống, lúc ấy mình còn phi thường thích thú cái chủ ý này, nhưng lần này cùng cánh lượn của Tống Thanh Thư so ra, thật sự là lần trước của Tĩnh ca ca không đáng để nhắc tới…” Nghĩ đến ngày xưa loại chuyện, rồi liên tưởng lại lúc này gặp được sự tình, Hoàng Dung trong lúc nhất thời có chút si ngốc.

Không chỉ một mình Hoàng Dung thần du vật ngoại, ngay cả Tống Thanh Thư cũng đang miên man bất định, tình cảnh này khó tránh khỏi khiến cho hắn nhớ tới lúc trước tại Hắc Mộc Nhai, cũng tràng cảnh từ bên trên vực thẳm mang theo Đông Phương Mộ Tuyết với thuật Ngự Kiếm Phi Hành.

Hắn lần này sở dĩ không có dùng Ngự Kiếm Phi Hành, mà lại tốn hao công phu chế tạo ra một bộ cánh lượn, bởi vì khi sử dụng Ngự Kiếm Phi Hành thực sự là quá nguy hiểm, chỉ cần một chút mất tập trung thì là kiếm hủy nhân vong, cho dù là đã thành công qua một lần, nhưng khi đó khi trong thời khắc đó đang du tẩu tại bên bờ sinh tử, bị bức bách không còn có cách nào khác, chỉ đành phải liều mạng nhảy xuống, còn bây giờ có thời gian đầy đủ chuẩn bị trước, đương nhiên không cần thiết phải mạo hiểm như vậy.

Hơn nữa lúc trước tại Hắc Mộc Nhai có thể dùng Ngự Kiếm Phi Hành thành công, nguyên nhân rất lớn là đỉnh vực của Hắc Mộc Nhai đủ độ cao, Ngự Kiếm có thể thu hoạch đầy đủ tốc độ để mà phi hành, còn bây giờ vách núi này lại không có đủ điều kiện kia, chỉ sợ đến khi Ngự Kiếm Phi Hành đạt tới giới hạn tốc độ thì hai người đã rơi xuống đất mà chết rồi.

Về phần chế tác cánh lượn, cũng không phải là khó, điều duy nhất cần thiết phải chú ý là lúc cất cánh thì nhất định phải ngược gió mới được, đương nhiên những điều này thì Tống Thanh Thư trước đó đã thực địa qua.

Trong mũi ngửi được từ trên thân thể Hoàng Dung truyền đến một làn nhàn nhạt mùi thơm, Tống Thanh Thư đem miệng đưa đến bên cạnh gò má của nàng:

– Phu nhân… hiện tại có thấy rất lãng mạn không vậy?

– Cái gì gọi là lãng mạn?

Hoàng Dung nghi hoặc kh6ng hiểu hỏi.

– Ặc…

Tống Thanh Thư không còn gì để nói, chỉ đành kiên nhẫn giải thích nói…

– Lãng mạn là như vậy… như vậy… À… có phải bây giờ phu nhân cảm thấy tim mình đập rộn, toàn thân nóng lên, đối với ta nảy sinh ra một tình cảm thân thiết?

– Phi, ngươi nghĩ hay thật…

Hoàng Dung hừ một tiếng, nhưng trong lòng thì một trận mờ mịt, bây giờ nàng quả thật là tim đập nhanh hơn, chẳng lẽ đây chính là cảm giác động tâm với hắn.

Thấy Hoàng Dung thần sắc mê mang, Tống Thanh Thư âm thầm đắc ý: “Ta có phải là quá vô sỉ hay không, phi hành cánh lượn là thuộc dạng vận động cực hạn từ trên không trung, đương nhiên sẽ làm cho tim đập rộn lên, sẽ phát sinh hiệu ứng chỉ có hai người giữa bầu trời bao la, dễ dàng khiến cho Hoàng Dung sinh ảo giác ra tâm động…”

Hoàng Dung cuối cùng thì cũng từ trong ngượng ngùng tỉnh táo lại thì thấy chân tay của Tống Thanh Thư lại bắt đầu sờ soạng đối với nàng, nàng không thanh tỉnh cũng không được:

– Ngươi… ngươi làm cái gì vậy?

– Vừa nghĩ tới sau này chúng ta sẽ phân biệt, nên trong lòng không nỡ…

Tống Thanh Thư thở dài một hơi, Hoàng Dung đương nhiên không có tiếp tục lưu lại cái đạo lý này, nàng cắn môi cả giận nói:

– Ngươi biểu đạt trong lòng không nỡ, bằng cái phương thức là đưa tay duỗi vào bên trong y phục của ta sờ soạng sao?

– Đúng vậy a…

Động tác bị vạch trần, Tống Thanh Thư không có chút nào xấu hổ…

– Tại trên bầu trời rộng lớn như thế này, nếu thân mật thì cỡ nào là hưng phấn khích thích a…

– Um…

Hoàng Dung còn muốn nói gì, đáng tiếc là đôi môi đỏ của nàng đã bị bịt kín bởi miệng của Tống Thanh Thư, nên nói không nên lời, mới đầu thân thể Hoàng Dung cứng đờ, cũng không lâu lắm liền mềm xuống, Tống Thanh Thư tại trên đôi môi anh đào ẩm ướt của nàng ấn xuống, đầu lưỡi thở khẽ đẩy lấy giữa cặp môi thơm, trêu đùa cao thấp liếm qua liếm lại, rất nhanh Hoàng Dung không chống chịu được, khẽ mở miệng ra, cái lưỡi thơm tho liền bị miệng hắn mút lấy…

– Um…

Môi son vừa khẽ mở, cái lưỡi thơm tho liền thất thủ, trong chốc lát, Hoàng Dung cái lưỡi bị hắn mút vào được cơ hồ làm cho linh hồn cũng muốn bay lên, Tống Thanh Thư mỉm cười một tay duỗi vào bên trong nơi riêng tư nàng, bàn tay dũng mãnh tấn công vào bên trong mật huyệt Hoàng Dung, hắn thanh thanh nhị sở cảm giác được chất lỏng âm dịch đầm đìa bên trong nhục huyệt khi hắn móc hai ngón tay vào, cái múi thịt danh khí Phi Long kia từng đợt run rẩy, lập tức hoa tâm giống như cái miệng nhỏ nhắn mút vào hai đầu ngón tay của hắn, không chỉ như thế, mà ngay cả toàn bộ bên trong cái mật huyệt này, tất cả cơ thịt mềm mại đều như co rút lại, chăm chú mà bao lấy trên thân hai ngón tay hắn, làm cho Tống Thanh Thư hưng phấn đến mức nhịn không được…

Lúc này, Hoàng Dung đang có cảm giác đằng vân giá vũ, nhất là phía dưới hạ thể của nàng như là có đồ vật gì đó gãi ngứa, có chút cảm giác trống rỗng, nàng tuy đã cùng Tống Thanh Thư giao hoan mấy lần rồi, nhưng tại cái thời điểm này, lại như là có một loại cảm giác hoàn toàn mới lạ, toàn thân cao thấp động cũng không thể động, hai ngón tay kia đang tại trong cái âm động của mình xoay tròn nghiền nát lấy, da thịt mềm mại bị kích thích phấn khích dưới làn gió núi tung bay lơ lửng giữa không trung, lại thêm Tống Thanh Thư thi triển khinh công, tại giữa vực thẳm bay lượn, cái loại cảm giác này lại càng là mãnh liệt, cũng như bên trong âm động càng thêm ngứa, sớm đã hưởng qua loại cái tư vị mất hồn của cây côn thịt to lớn của hắn, nàng như thế nào thỏa mãn được với hai ngón tay ngắn ngủi này chứ? Tại thời điểm này, Hoàng Dung chỉ thẳng hận không thể dẫn dụ một cái đồ vật to và dài nhồi nhét tràn đầy sâu vào u cốc của mình, thì mới có thể dừng lại cơn ngứa…

Hoàng Dung cố nén cái thèm muốn hưng phấn này, nhưng sâu trong hoa tâm lại càng xót ngứa mãnh liệt, nàng nơi đó nào còn có thể nhịn được, cái mông đẹp không thể ức chế vặn vẹo, mỗi một lần vặn vẹo, chính là một hồi tê dại run rẩy…

Cũng không biết qua bao lâu, Hoàng Dung phát hiện hai chân của mình bị hắn tách ra, hô hấp của nàng tại thời khắc này như đình trệ lại, trong đầu trống rỗng, chỉ cảm thấy nơi cái gò mu bị cây côn thịt của hắn đứng vững, ngay sau đó, một cảm giác đè ép theo từ khe thịt âm hộ truyền đến, giống như cây côn thịt của hắn sắp muốn phá vỡ y phục mà đâm vào, khi thấy hắn có động tác như là muốn cởi quần ra, nàng vội vàng cố hồi phục tâm trí, đẩy Tống Thanh Thư ra:

– Lần khác… hãy làm, cẩn thận không khéo bây giờ bị người trông thấy…

– Tại nơi hoang sơn dã lĩnh, ai mà thấy được chứ…

Tống Thanh Thư xem thường, tiếp tục tại bên dưới hạ thể của nàng thăm dò, hai ngón tay vẫn như là chưa thỏa mãn dục vọng, nhẹ nhàng dọc theo khe mông nàng vuốt ve, lại đem chất lỏng âm dịch bôi trét lung tung đầy trên vùng hậu môn nàng, đang trong thời khắc thân thể yêu kiều Hoàng Dung lần nữa nóng lên, nàng đã buông bỏ không kháng cự nữa, để cho hắn thoát ra cây côn thịt, tự do nhồi nhét vào cái âm động của mình cùng nhau thỏa mãn, thì đột nhiên vang lên một tiếng tiếng xé gió sắc bén…

Tống Thanh Thư giật mình kinh hãi, vội vàng thao tác cánh lượn tránh sang bên, mặc dù hắn đã tránh khỏi bị đối phương bất ngờ tập kích, nhưng cánh lượn thì không có may mắn như vậy, phía trên xuất hiện một vết rách, cũng không biết là bị ám khí gì bắn thủng.

Tống Thanh Thư lúc này cũng không cách nào duy trì thăng bằng, cánh lượn liền lảo đảo hướng phía trong rừng cây bên dưới rơi xuống, may mắn lúc này cách mặt đất cũng không tính là quá cao, lấy khinh công của Tống Thanh Thư, lại thêm tán lá cây rừng giảm xóc, hắn cùng Hoàng Dung cũng không có bị thụ thương.

Đến lúc thấy rõ cách đó không xa xuất hiện hình dạng hai người, Tống Thanh Thư cùng Hoàng Dung biểu lộ nhất thời trở nên cực kỳ cổ quái…

Danh sách các phần:
Phần 1Phần 2Phần 3Phần 4Phần 5Phần 6Phần 7Phần 8Phần 9Phần 10Phần 11Phần 12Phần 13Phần 14Phần 15Phần 16Phần 17Phần 18Phần 19Phần 20Phần 21Phần 22Phần 23Phần 24Phần 25Phần 26Phần 27Phần 28Phần 29Phần 30Phần 31Phần 32Phần 33Phần 34Phần 35Phần 36Phần 37Phần 38Phần 39Phần 40Phần 41Phần 42Phần 43Phần 44Phần 45Phần 46Phần 47Phần 48Phần 49Phần 50Phần 51Phần 52Phần 53Phần 54Phần 55Phần 56Phần 57Phần 58Phần 59Phần 60Phần 61Phần 62Phần 63Phần 64Phần 65Phần 66Phần 67Phần 68Phần 69Phần 70Phần 71Phần 72Phần 73Phần 74Phần 75Phần 76Phần 77Phần 78Phần 79Phần 80Phần 81Phần 82Phần 83Phần 84Phần 85Phần 86Phần 87Phần 88Phần 89Phần 90Phần 91Phần 92Phần 93Phần 94Phần 95Phần 96Phần 97Phần 98Phần 99Phần 100Phần 101Phần 102Phần 103Phần 104Phần 105Phần 106Phần 107Phần 108Phần 109Phần 110Phần 111Phần 112Phần 113Phần 114Phần 115Phần 116Phần 117Phần 118Phần 119Phần 120Phần 121Phần 122Phần 123Phần 124Phần 125Phần 126Phần 127Phần 128Phần 129Phần 130Phần 131Phần 132Phần 133Phần 134Phần 135Phần 136Phần 137Phần 138Phần 139Phần 140Phần 141Phần 142Phần 143Phần 144Phần 145Phần 146Phần 147Phần 148Phần 149Phần 150Phần 151Phần 152Phần 153Phần 154Phần 155Phần 156Phần 157Phần 158Phần 159Phần 160Phần 161Phần 162Phần 163Phần 164Phần 165Phần 166Phần 167Phần 168Phần 169Phần 170Phần 171Phần 172Phần 173Phần 174Phần 175Phần 176Phần 177Phần 178Phần 179Phần 180Phần 181Phần 182Phần 183Phần 184Phần 185Phần 186Phần 187Phần 188Phần 189Phần 190Phần 191Phần 192Phần 193Phần 194Phần 195Phần 196Phần 197Phần 198Phần 199Phần 200Phần 201Phần 202Phần 203Phần 204Phần 205Phần 206Phần 207Phần 208Phần 209Phần 210Phần 211Phần 212Phần 213Phần 214Phần 215Phần 216Phần 217Phần 218Phần 219Phần 220Phần 221Phần 222Phần 223Phần 224Phần 225Phần 226Phần 227Phần 228Phần 229Phần 230Phần 231Phần 232Phần 233Phần 234Phần 235Phần 236Phần 237Phần 238Phần 239Phần 240Phần 241Phần 242Phần 243Phần 244Phần 245Phần 246Phần 247Phần 248Phần 249Phần 250Phần 251Phần 252Phần 253
Thông tin truyện
Tên truyệnCao thủ kiếm hiệp – Quyển 4
Tác giả Dịch giả Meode
Phân loại Truyện dâm hiệp, Truyện Set, Truyện sex dài tập
Ngày cập nhật19-01-2023 15:40:59
Truyện ngẫu nhiên
Đi lộn phòng (Update phần 3)
Gái một con (Update phần 38)